Đâu là điểm tựa?
WGPSG (11.7.2021) – Cơn dịch bệnh xảy đến làm đảo lộn tất cả. Bao nhiêu dự định, chương trình, kế hoạch phải hủy bỏ. Tình trạng thất nghiệp ngày càng gia tăng, ảnh hưởng tới kinh tế, không chỉ của từng cá nhân mà còn của toàn xã hội nữa.
Sức tấn công của con virus, nhỏ xíu thôi, nhưng đã làm cho hơn 4 triệu người mất mạng và vô số người phải bệnh tật khốn khổ trên toàn thế giới. Những khó khăn nguy hiểm ấy làm cho đời sống của con người trở nên bấp bênh, đầy trắc trở. Nhiều giá trị trước đây người ta vẫn cậy dựa vào như: danh vọng, tiền tài, những cuộc giao du hội ngộ mang lại nhiều niềm vui, tất cả giờ đây như bị lung lay. Vậy đâu là điểm tựa vững chắc cho con người trước những bấp bênh đó?
Trước hết, mỗi người chúng ta đều biết rõ, mình có giới hạn và người khác cũng thế. Vì vậy, chúng ta cần phải nương tựa nhau để tồn tại, cần phải sống trong gia đình, trong cộng đoàn… Chẳng ai có thể sống đơn độc một mình mà không cần đến người khác. Ngay cả khi có những người sống đơn thân một mình đi chăng nữa thì những việc ăn uống sinh hoạt hằng ngày của họ, luôn có sự đóng góp của người khác. Từng miếng cơm, chén canh họ dùng đều có bao công sức, bao giọt mồ hôi vất vả trên nương đồng của người nông dân. Từng manh áo họ mặc, dày dép họ mang, cũng đều thấm đượm bao vất vả hy sinh của người công nhân nơi công xưởng. Chúng ta luôn cần có nhau để tồn tại.
Như vậy, chúng ta luôn cần đến nhau, và rồi còn cần đến Thiên Chúa toàn năng nữa. Vì quả thật, mỗi người trong chúng ta đều mang trong mình khát vọng được bình an, muốn có một cuộc sống yên ổn lâu dài, được hạnh phúc mãi mãi. Thế mà, trong trần gian này, mọi sự đều hữu hạn. Mọi người cũng như chính bản thân ta đều hữu hạn, nên không phải lúc nào điều ta mong ước cũng thực hiện được. Chỉ duy nhất một mình Thiên Chúa là Đấng toàn năng, làm được mọi sự. Chỉ nơi Ngài mới có tình yêu vô tận. Và Ngài tuy vô cùng cao cả nhưng luôn nhìn đến kẻ thấp hèn, không khinh chê bất cứ ai cậy dựa vào Ngài: “Chúa tuy thật cao cả, nhưng vẫn nhìn đến kẻ thấp hèn” (Tv 138,6). Thiên Chúa đầy tình yêu thương, Ngài là chỗ dựa an toàn vững chắc nhất của chúng ta trong cuộc đời này.
Chúng ta được dựng nên bởi tình yêu vô cùng của Chúa, Ngài biết rõ những giới hạn yếu đuối của ta như chính ta là… Tình thương đó được thể hiện rõ nét nhất nơi Đức Giêsu trong thân phận làm người. Ngài chấp nhận sống trong một thân xác giới hạn và phải chết như con người, ngoại trừ tội lỗi.
Mỗi khi gặp khó khăn thử thách trong cuộc đời, tôi luôn có thói quen nhìn lên Chúa Giêsu chịu đóng đinh trên thánh giá. Nơi ấy, Ngài sống trọn kiếp người trần gian, kể cả cái chết nhục nhã ê chề. Điểm mấu chốt cho mọi vấn đề là Ngài đã phục sinh, mở ra cuộc sống mới trong ơn sủng và hạnh phúc vĩnh cửu bên Thiên Chúa là Cha Toàn Năng.
Tin vào Ngài, tôi chấp nhận cuộc sống của mình như một hành trình đi về nhà Cha trên trời. Tôi biết mình bởi đâu mà đến, sống để làm gì và kết cục sẽ đi về đâu. Có Ngài là điểm tựa, tôi bình an hơn giữa những sóng gió thử thách của cuộc đời. Khi nhìn lên Thánh giá Chúa Giêsu, tôi luôn gặp được cánh tay giang rộng của Ngài, như luôn ở đó chờ đợi để ban ơn cho tôi. Ngài là điểm tựa là hạnh phúc cho tôi trong cuộc đời này.
Trong cuộc sống, tôi gặp được nhiều người tốt, và tôi biết rằng: họ chính là hiện thân sự tốt lành mà Ngài dành cho tôi. Qua họ, tôi cảm nhận được tình thương của Chúa, Đấng là nguồn mọi sự tốt lành. Quy hướng về Ngài trong mọi sự, tôi gặp được bình an giữa bao thử thách của cuộc sống, bởi tôi xác tín một điều: Chúa không bao giờ chê tôi, không bao giờ sợ tôi làm phiền Ngài. Cảm nhận mình được Thiên Chúa yêu thương, có Ngài là điểm tựa, tôi bình an bước đi trong hành trình trần gian đầy những bất trắc này.
Trong thời gian dịch bệnh đang hoành hành, nhiều người đã rơi vào tuyệt vọng, tìm đến cái chết để giải quyết những bế tắc, vì họ không tìm được điểm tựa. Dịch bệnh xảy đến như lời nhắc nhở chúng ta về một sự thật mà lâu nay đôi khi chúng ta quên mất, đó là trần gian này không có gì vững chắc để trở thành điểm tựa thực sự vững bền cho chúng ta. Ngay cả mạng sống của chúng ta cũng không có gì bảo đảm vì nay còn mai mất. Chắc chắn một ngày nào đó, dù muốn hay không, chúng ta sẽ bước ra khỏi cuộc đời này. Chúng ta đang bước đi trong trần gian như trong một cuộc hành trình mà thôi. Cuối cuộc hành trình đó có Thiên Chúa chờ đón ta. Và trong từng giây phút, có Ngài là điểm tựa đích thực của ta. Biết được như vậy, tôi nhẹ nhàng hơn trước những vấn đề của cuộc sống.
Chúa như một người bạn dễ thương, ta có thể cầu nguyện, nói chuyện với Ngài trong mọi nơi mọi lúc, vì Ngài ở ngay trong chính tâm hồn ta. Khi gặp bất cứ chuyện gì, vui hay buồn, ta cũng có thể kể cho Ngài nghe, nhất là khi ta gặp đau khổ thử thách. Ngài như người bạn, người cha đầy yêu thương, luôn quan tâm săn sóc ta, như thánh Phêrô nói: “Mọi âu lo, hãy trút cả cho Người, vì Người chăm sóc anh em” (1Pr 5,7). Chính Chúa cũng đã đích thân mời gọi chúng ta: “Hãy đến với Ta, tất cả những ai đang vất vả mang gánh nặng nề, Ta sẽ cho nghỉ ngơi bồi dưỡng” (Mt 11, 28).
Têrêsa Phạm Thủy
Nguồn: tgpsaigon.net