MÓN QUÀ ẨN GIẤU
Vợ mất đã lâu, ông ở vậy,
Tần tảo nuôi dạy người con trai duy nhất.
Hiểu hoàn cảnh đặc biệt của gia đình, chàng trai rất thương bố.
Cố gắng sống ngoan và chăm chỉ học hành.
Trước khi thi tốt nghiệp đại học vài tháng,
Anh mạnh dạn thưa:
“Con đậu tốt nghiệp, bố cho con chiếc xe hơi nhé!”
Ông bố im lặng,
Sự im lặng của người cha chín chắn, khôn ngoan và nhân ái,
Đang muốn dành cho người con, ông rất mực yêu quí,
Niềm vui, sự ngạc nhiên hết sức bất ngờ.
Khi nhận tấm bằng đại học, anh về khoe với bố.
Người cha chúc mừng, với nụ cười rạng rạng rỡ trên môi.
Đi vào phòng, ông đem ra chiếc hộp được gói kín và nói:
“Đây là món quà, Bố chúc mừng con đã đỗ đạt,
Sau nhiều năm vất vả và gắng sức học hành.”
Chàng trai vui mừng không sao tả xiết,
Về phòng riêng, tay run run, anh mở hộp quà.
Chàng đinh ninh,
Trong đó là giấy tờ và chìa khóa chiếc xe hơi đời mới.
Tiếc rằng khi mở ra,
Thay cho niềm vui là sự giận dữ tột cùng.
Vì không phải là món quà anh ước mơ,
Mà lại là cuốn Kinh Thánh.
Giận muốn chết được!
Ngay đêm đó, anh sắp xếp mọi sự và sáng sớm hôm sau,
Khi cha còn đang ngủ,
Anh đã ra khỏi nhà, không một lời từ giã.
Vài năm sau, được hàng xóm báo tin,
Cha anh đã qua đời,
Vì quá muộn phiền, nên ông bị đột quỵ lúc nửa đêm.
Không muốn, nhưng anh cũng phải về,
Vì: “Nghĩa tử là nghĩa tận”, như người đời thường nói.
Cha anh đã được hàng xóm chôn cất rất tươm tất.
Viếng mộ cha xong,
Lòng nặng trĩu nỗi buồn phiền và ân hận.
Về phòng, anh nằm vật trên giường,
Nhưng, lưng anh như chạm phải vật gì rất cứng.
Thì ra là cuốn Kinh Thánh,
Mà anh đã vứt trên giường mấy năm trước.
Trong nỗi buồn mênh mang,
Anh lật những trang sách cách hững hờ, vô cảm.
Ồ! Một chiếc phong thư rớt ra từ cuốn sách.
Tò mò mở phong thư,
Thật không thể tin được!
Toàn bộ giấy tờ chiếc xe hơi đời mới, ghi tên anh.
Thì ra, bố đã mua xe tặng cho anh,
Trong ngày tốt nghiệp đại học.
Tim như muốn ngừng đập.
Niềm ân hận trào dâng và tỏa lan đến từng chân tơ, kẽ tóc.
Nhưng tất cả đã quá muộn rồi!
Cha còn đâu, để anh tạ lỗi hoặc tri ân!
Tấm lòng của mẹ cha là thế đó,
Yêu thương rất dạt dào,
Nhưng luôn muốn trao ban thật kín đáo nhẹ nhàng.
Chỉ tiếc là con cháu lắm lúc nhìn và đọc cách vội vã, bốc đồng,
Nên chẳng hiểu, thế là xảy ra giận hờn và trách móc.
Trong tương quan vợ chồng lắm khi cũng như vậy.
Người này tặng nửa kia,
Tình yêu mặn nồng và cả cuộc sống.
Món quà vô giá ấy,
Nhiều khi được gói bằng bàn tay thô ráp, vụng về,
Bằng ngôn ngữ mộc mạc, nhưng chân thành.
Tiếc là người nhận lắm lúc chẳng nhận ra.
Nên thay vì nhận được sự cảm thông,
Tình yêu thương và bầu khí ấm áp của gia đình,
Thì lại thường nghe thấy lời cãi vã, mắng chửi,
Và những tiếng khóc giữa đêm hè vắng.
Món quà Thiên Chúa trao tặng mỗi người chúng ta,
Lắm lúc cũng rơi vào tình cảnh ấy.
Bao ân huệ, bao tình thương của Chúa,
Được gói trong chiếc hộp giản dị, bình thường.
Có thể qua những người thân trong gia đình.
Có khi qua bàn tay và ánh mắt của bạn hữu, đồng nghiệp.
Có khi lại ẩn giấu trong thất bại, rủi ro và đắng cay của cuộc đời.
Vì không nhận ra những quà tặng ấy,
Nên rất nhiều người,
Đã nghi ngờ tình thương và sự hiện hữu của Chúa.
Cũng có người trách móc,
Hoặc đòi dấu lạ như dân Do Thái thuở xưa.
Lạy Chúa, xin cho chúng con khám phá ra kho tàng ẩn giấu nơi tha nhân,
Để niềm tin, sự quý trọng và tình thương mến,
Được nhân thêm trong cuộc sống.
Xin giúp chúng con biết nhận ra,
Những món quà Chúa trao ban trong mọi khoảnh khắc của cuộc đời,
Biết đón nhận với niềm tri ân,
Biết dùng mà phục vụ anh em và nên hoàn thiện.
Xin cho chúng con nhận ra kho tàng vô giá Chúa đã ban,
Là thân xác và linh hồn,
Để chúng con biết trân trọng và luôn giữ gìn trắng trong,
Đang khi mong chờ ngày được hân hoan bước vào,
Nơi tràn ngập ánh sáng và tình thương vô tận.
Lm. Mt