Có một lần, tại một trường trung học, ngài hiệu trưởng đến gặp các em học sinh để nói chuyện. Trong khi nói, ông giơ lên cho các em thấy một tờ giấy trắng, trên đó có một chấm tròn đen ở một góc nhỏ, và hỏi:
– Các em có thấy đây là gì không?
Tức thì cả hội trường vang lên:
– Đó là một dấu chấm.
Ngài hiệu trưởng hỏi lại:
– Thế không ai nhận ra đây là một tờ giấy trắng cả ư?
Và ngài kết luận:
– Thế đấy, con người luôn luôn chú ý đến những lỗi nhỏ nhặt, mà quên đi tất cả những phẩm chất tốt đẹp còn lại. Khi phải đánh giá một sự việc, hay là một con người, thầy mong các em sẽ chú ý đến tờ giấy trắng nhiều hơn là những vết bẩn có trên nó.
———————————————————————–
Ngôn ngữ không phải là tất cả. Nó bao gồm thái dộ, chủ ý và cảm xúc của người nói. Bạn có thường dùng cách suy nghĩ chủ quan hay không? Hãy thử tập có ánh nhìn khách quan vì bạn hiểu được mỗi người là độc nhất và có cách truyền đạt riêng, rồi bạn sẽ nhân ra vẻ đẹp trong sự khác biệt.