THA THỨ: MỘT ƠN GỌI VÀ MỘT CON ĐƯỜNG ĐỂ NÊN THÁNH
WHĐ (10.7.2022) – “Tha thứ, một ơn gọi và một con đường để nên thánh” là chủ đề bài chia sẻ của anh chị Danny và Leila Abdallah tại Đại hội Gia đình Thế Giới lần thứ X được tổ chức tại Roma vào ngày 22-26/ 6/ 2022 vừa qua.
Sau 28 tháng, cùng với 3 đứa con hiện tại- Liana, Alex, Michael và bé sơ sinh Selina, cả gia đình Abdallahs đã chia sẻ câu chuyện của họ để phản ánh về việc đức tin đã dẫn họ đến sự tha thứ như thế nào.
Câu chuyện xảy ra vào ngày 01. 02. 2020 khi một người đàn ông 29 tuổi lái xe trong tình trạng say rượu và phê ma túy lao lên vỉa hè nhanh gấp ba lần tốc độ cho phép đã giết chết 4 đứa trẻ và làm 3 trẻ khác bị thương. Tai nạn này đã biến chuyến đi chơi thú vị của gia đình Abdallahs ở phía tây Sydney trở thành thảm kịch khi bọn trẻ đi mua kem sau bữa tiệc sinh nhật. Vì, chỉ trong nháy mắt, họ đã mất cháu gái 11 tuổi và 3 đứa con – Antony 13 tuổi, Angelina 12 tuổi, và Sienna 9 tuổi, trong khi 3 đứa con còn lại bị thương nặng.
Danny và Leila Abdallah cùng với các con Liana, Alex, Michael và Selina tại Vatican vào ngày 23. 6. 2022
Từ nỗi đau đến sự tha thứ
Hai ngày sau vụ tai nạn kinh hoàng, 03. 02. 2020, Leila quay lại hiện trường ngập trong hoa, nến, những tấm thiệp, bóng bay và thú nhồi bông. Cô đã đứng lặng cầu nguyện ở đó.
Ngay sau đó, khi được giới truyền thông hỏi về cảm xúc của mình, Leila chia sẻ:
“Tôi không giận ghét anh ta. Trong thâm tâm tôi nghĩ mình đã tha thứ cho anh ta rồi, nhưng tôi muốn tòa án thực thi công lý”.
Lời tha thứ công khai và sự kiên vững trong đức tin khi đối mặt với thảm kịch của Leila đã trở thành lời kêu gọi đối với những người đề nghị giúp đỡ, đó là lần hạt Mân Côi cho gia đình cô. Đáp lại lời yêu cầu của Leila, hàng ngàn người đã tập trung tại nơi xảy ra vụ tai nạn mỗi đêm để lần hạt Mân Côi, và họ tiếp tục đến cho đến khi đám tang được cử hành 1 tháng sau đó.
Trước hành vi của Leila, Danny cho biết anh không ngạc nhiên chút nào khi vợ anh lại tha thứ cho người lái xe ấy một cách nhanh chóng như vậy. Vì thực, sau đêm đó,
chúng tôi đã nói với nhau về việc tôn vinh Thiên Chúa. Chúng tôi tự an ủi nhau “Mọi sự sẽ ổn thôi, con của chúng ta đang ở trên thiên đàng. Chẳng phải tất cả những gì chúng ta muốn là đưa bọn trẻ đến đó sao?” Và chúng tôi biết rằng mình phải làm theo ý muốn của Thiên Chúa, và tha thứ để một ngày nào đó chúng tôi có thể đoàn tụ với các con của mình.
Nhưng không phải cả hai thực hiện được sự tha thứ này một cách dễ dàng. Chính Danny cũng cũng thú nhận rằng, anh vốn là một người hiếu chiến, và nếu không phải vì vợ và những đứa con còn sống, anh có thể đã đuổi theo tên lái xe. Nhưng,
Tôi phải giữ sự bình tĩnh của mình và đưa ra mọi quyết định với tư cách là một người cha. Hơn nữa, Nếu tôi lựa chọn trả thù, cay đắng và tức giận, tôi có thể đảm bảo với bạn, điều đó sẽ nằm trong tâm hồn các con tôi và vợ tôi, cả gia đình tôi sẽ mất trắng.
Trong khi đó, Leila nhìn nhận “Tôi tin rằng sự tha thứ vào thời điểm đó đến từ Chúa Thánh Thần, chính Ngài đã tác động môi tôi để nói lời tha thứ”. Trong thâm tâm, tôi luôn tự nhủ
Tha thứ là sứ điệp cốt lõi của Kitô giáo, vì thế, là một Kitô hữu, tôi muốn tha thứ. Tất cả lời cầu nguyện của chúng ta là về sự tha thứ. Khi cầu nguyện Kinh Lạy Cha của Chúa Giêsu, chúng ta nói, “Xin tha nợ chúng con, như chúng con cũng tha kẻ có nợ chúng con”, đây là những lời cần được thực hành một cách nghiêm túc.
Nhưng không phải chỉ cha mẹ, mà những đứa con của họ cũng mở lòng để tha thứ. Danny cho biết “Như bạn biết đấy, chúng tôi chưa bao giờ yêu cầu bọn trẻ tha thứ cho người lái xe”.
Cậu bé Alex Abdallah 8 tuổi nhận thức được rằng, một số người cần nhiều thời gian hơn những người khác để tha thứ cho ai đó.
Khi nghe tin anh và 2 chị tôi qua đời, bố mẹ tôi đã nói với tôi rằng họ đã tha thứ cho người tài xế, nhưng tôi không vui lắm vì tôi nói: “Như thế là quá nhanh”. Tôi không thể tha thứ cho điều đó cách mau chóng. Tôi cần thời gian.
Và rồi, khoảng 1 năm sau, và khi người lái xe “nói một lời xin lỗi long trọng”, Alex cũng đã sẵn sàng tha thứ, và trải nghiệm một “Cảm giác thật tuyệt!”
Danny và Leila Abdallah và 6 đứa con của họ vào năm 2019.
Thử thách của nỗi đau
Khi được hỏi “Hôn nhân của anh chị ra sao sau những đau buồn?” Danny bộc bạch:
Cuộc sống hôn nhân của chúng tôi khác đi rất nhiều. Tôi cho rằng, nếu bạn ôm nỗi đau và sự đau khổ, và đưa tất cả vào lời cầu nguyện, điều đó giống như bạn đang trải qua một lò lửa của sự thanh luyện.
Còn với Leila:
“Chúng tôi trải qua thời kỳ … Anh Danny có thể tức giận, hoặc tôi có thể giận dữ vào một thời điểm khác nhau. Nhưng chúng tôi đã may mắn, vì sự tha thứ, niềm tin, và tình yêu của chúng tôi đã trở nên sâu sắc hơn”.
Cả hai đều nhấn mạnh sự tha thứ đã có ảnh hưởng rất lớn đối với hôn nhân của họ.
Leila cho biết họ đã học cách kiên nhẫn hơn, ít tranh cãi ngớ ngẩn hơn. Khi một trong hai người thất vọng, họ cố gắng lắng nghe, biết rằng sự thất vọng không ở bên họ. Với cô,
Chính sự tha thứ cho phép cuộc hôn nhân của chúng tôi tồn tại. Vì thực, trong những khoảnh khắc của tang lễ, an táng, và suốt hành trình đau buồn của chúng tôi, nhìn Danny, tôi vẫn cảm thấy mình thật có phúc, vì tôi vẫn còn anh ấy bên cạnh, và như thế, nó cho phép tôi yếu đuối.
Khi chia sẻ về ảnh hưởng của chấn thương tâm lý và cách cả hai tiếp tục cùng nhau vượt qua nỗi buồn và sự tức giận, Danny cho biết thêm,
trong năm đầu tiên sau thảm kịch, tôi rất đau buồn và sống trong quá khứ. Nhưng sau đó, tôi đã trải nghiệm “khoảnh khắc của Chúa”, khi tôi cảm thấy như Chúa đang thúc giục tôi ngừng nhìn lại phía sau để tìm kiếm những đứa con đã mất của mình nhưng nhận ra rằng “bọn trẻ đang ở trước mặt mình”. Chính điều này đã giúp tôi thay đổi thái độ, và thay vì liên tục bị trầm cảm bởi thảm kịch, thì tôi nhận thức rằng, mỗi sáng thức dậy sẽ dẫn tôi tiến thêm một bước tới để đoàn tụ với các con. Cái chết bây giờ đã trở thành một cái gì đó đẹp đẽ chứ không còn là điều xa lạ đối với chúng tôi. Đó là khoảng thời gian khó khăn, nhưng nó không làm nỗi đau âm ỉ mà giúp chúng tôi tập trung vào cuộc sống tiếp theo.
Và, Danny thêm vào. “Chúng tôi nhân ái hơn. Chúng tôi đồng cảm hơn. Chúng tôi nhìn nhau … bằng một đôi mắt khác”.
Cùng suy nghĩ giống chồng, Leila nhìn nhận:
Nếu không tha thứ, tôi sẽ chìm đắm trong tức giận và cay đắng. Tôi sẽ sống trong đau đớn và khổ sở. Tôi sẽ mất cuộc hôn nhân của mình. Tôi sẽ mất những đứa con của mình vì chấn thương tâm lý, tự tử, ma túy và rượu. Nhưng là Kitô hữu, chúng tôi sống trong niềm tin và niềm hy vọng về sự sống lại.
Danny chỉ ra rằng có rất nhiều cuộc hôn nhân tan vỡ sau khi mất 1 đứa con, trong khi đó họ mất đi một nửa số con. Vì vậy, tôi phải tập trung vào sự tha thứ bởi vì, nếu không,
Tôi sẽ mất toàn bộ gia đình của mình chứ không phải một nửa. Nếu không tập trung vào sự tha thứ, thay vào đó tôi sẽ “bị ám ảnh bởi người lái xe và gia đình anh ta, và làm điều gì đó tồi tệ với họ. Chúng ta phải tìm ra điều tốt đẹp hơn, đó là lý do để tha thứ. Trong trường hợp của chúng tôi, “Tôi đã chọn cách tha thứ cho bản thân, cho người sai phạm, và tôi cố gắng làm theo ý Cha trên trời, và 3 đứa con đã mất của chúng tôi. Chắc chắn, nếu các con tôi có mặt ở đây hôm nay, chúng sẽ nói, “Bố ơi, hãy tha thứ cho ông ấy”.
Còn Leila, cô nói với Danny rằng cô không thể rời xa anh vì “anh làm em nhớ đến Antony, anh trông giống Angelina, và bước đi như Sienna“. Do đó,
Nếu chúng ta nhìn người bạn đời của mình dưới góc độ tình yêu mà chúng ta dành cho con cái, thì mọi thứ sẽ thay đổi. Chúng tôi vẫn tranh cãi, và điều này sẽ không bao giờ thay đổi. Vấn đề là có thể tha thứ, và mở lòng cho những vấn đề quan trọng.
Cuộc sống từ sự Tha thứ
Danny và Leila Abdallah và Selina 3 tháng tuổi tại Roma vào ngày 24. 6. 2022
Theo Danny, chiều sâu của sự tha thứ mà họ có được trong đời sống hôn nhân cũng đã dạy họ rất nhiều về nhau, và về cách họ nhìn nhau.
Thực ra, chúng ta đã thực hành sự tha thứ mỗi ngày trong suốt cuộc đời, khi chúng ta tha thứ cho cha mẹ, anh chị em, bạn bè, vợ / chồng của mình. Đây là những hành động tha thứ nhỏ nhặt, nhưng nhìn chung, chúng ta phải bắt đầu tha thứ cho những điều bé mọn để có thể tha thứ cho những điều lớn lao.
Mặc dù giữa họ vẫn thường xuyên xảy ra những cuộc tranh cãi, nhưng họ đã học được cách quay trở lại nơi có thể tha thứ bởi vì “đôi khi có những điều không đáng để níu kéo”.
Trong khi đó, Leila chia sẻ quan điểm của mình, một số cặp vợ chồng ly hôn vì họ không biết cách tha thứ cho nhau. Đối với tôi,
Điều quan trọng là bạn phải trút bỏ được cơn giận của mình. Hãy tha thứ vô điều kiện, yêu thương vô điều kiện để bạn có được sự đồng cảm và lòng trắc ẩn trong hôn nhân”.
Hơn nữa,
Tha thứ là chìa khóa của một mối tương quan lâu dài, chính sự tha thứ đã giữ cho cuộc hôn nhân của chúng tôi bền chặt, giúp chúng tôi hướng tới tương lai, và mang đến cho chúng tôi cô con gái thần kỳ Selina.
Thật thế, vào tháng 3/2022, gia đình Abdallahs chào đón một cô con gái mới, Selina, là tên được ghép để tưởng nhớ 2 người chị đã mất trong vụ tai nạn, Sienna và Angelina.
Danny cho biết sự thay đổi lớn nhất kể từ khi mất đi 3 đứa con, là sự hiểu biết và kinh nghiệm sâu sắc hơn về sự đau khổ của Chúa Giêsu Kitô.
Tất cả chúng ta đều được kêu gọi phải chịu đựng. Khi Đức Kitô trở thành người, Ngài đã vác thập giá của mình và chịu đau khổ. Nhưng những gì chúng ta đang chịu đựng ở đây chẳng thể so sánh với niềm vui đang chờ đợi chúng ta trên thiên đàng, nơi không còn đau đớn, thống khổ, đói khát. Tất cả những đau khổ của chúng ta ở đây là tạm thời; hãy dâng nó cho Chúa Giêsu và Thiên Chúa.
Chia sẻ trải nghiệm của mình, và cũng như là sự khuyến khích tất cả các bậc cha mẹ, vì nhiều hoàn cảnh khác nhau, đang thương tiếc sự mất con hãy cố gắng nhìn về phía trước, với nhận thức rằng con của họ đang “chuẩn bị một ngôi nhà cho họ ở trên trời”. Leila nói,
Sự chết là một phần của cuộc sống, và Kinh thánh nói rõ: Tất cả chúng ta sẽ chết. Và chúng ta nên chuẩn bị cho ngày đó. Tôi cũng tin rằng con cái chúng tôi không thuộc về chúng tôi, chúng ở đây để chúng tôi chăm sóc chúng, nhưng chúng là con của Chúa và chúng thuộc về Ngài, và nhiệm vụ của chúng tôi là giúp chúng sẵn sàng đến gặp Chúa.
Lặp lại cùng một lời khuyên cho tất cả, Leila nói:
Tất cả chúng ta đều được kêu gọi trở thành những vị thánh, như một gia đình. Bạn có thể tìm thấy hy vọng trong bi kịch, hãy ôm lấy nỗi đau, hãy tha thứ, và dâng lên cho Thiên Chúa.
Và, Danny kết luận:
Bạn biết đấy, chúng tôi đã chọn cách tha thứ, và đã tha thứ, nhưng nỗi đau vẫn chưa rời bỏ chúng tôi. Chúng tôi vẫn đang trải qua nỗi đau hàng ngày, nhưng sự tha thứ sẽ đưa chúng tôi đến một cảm thức tốt đẹp, ý nghĩa và trọn vẹn hơn.
Gia đình Abdallahs đã lập ra ngày i4give (Tôi tha thứ) vào mồng 1 tháng 2, để tưởng nhớ 4 đứa trẻ đã chết trong vụ tai nạn:
Bốn đứa trẻ, đối với chúng tôi, giờ đây đã là 4 vị thánh, và chúng tôi muốn dành ngày này cho chúng. Tha thứ là món quà lớn nhất mà bạn có thể trao tặng cho chính mình và người khác. Thực ra, tha thứ là cho người tha thứ nhiều hơn là cho người được tha thứ. Khi bạn tha thứ cho người kia, bạn bắt đầu được chữa lành.
Ngày này cũng đã được Chính phủ Liên bang và Tiểu bang tại Úc tán thành và chọn là ngày Quốc gia của sự tha thứ, nhằm khuyến khích mọi người áp dụng sự tha thứ trong mọi chiều kích của cuộc sống, vượt lên trên mọi rào cản và ranh giới về chủng tộc, dân tộc, và tín ngưỡng.
*****
Khi nghe biết câu chuyện của gia đình Abdallahs, chúng ta không khỏi xúc động, đồng cảm, xen lẫn ngưỡng mộ, vì:
Đó là câu chuyện về nỗi đau, sự mất mát, và tang tóc;
Đó là câu chuyện về tình yêu, sự chữa lành, và hy vọng;
Và, đó là câu chuyện về hành trình của sự tha thứ, như một cách thế để sống ơn gọi Kitô hữu, ơn gọi hôn nhân gia đình, và tiến bước trên con đường nên thánh giữa những thách đố của thù hận, chiến tranh, tàn ác mà thế giới hiện nay của chúng ta đang đối diện.
Nt. Anna Ngọc Diệp, OP
Dòng Đa Minh Thánh Tâm
Theo: catholicnews.com (24. 6); cruxnow.com (25. 6);
vaticannews.va (25. 6) và catholicnewsagency.com (05. 7. 2022)