07.09.2024 – Thứ Bảy Tuần XXII Thường Niên
Lời Chúa: Lc 6, 1-5
“Tại sao các ông làm điều không được phép làm trong ngày Sabbat?”
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Trong một ngày Sabbat, khi Chúa Giêsu đi qua đồng lúa, thì các môn đệ bứt bông lúa miến, vò xát trong tay, rồi ăn. Có mấy người biệt phái nói với các ông rằng: “Tại sao các ông làm điều không được phép làm trong ngày Sabbat?” Chúa Giêsu trả lời họ rằng: “Các ông chưa đọc điều Ðavit đã làm khi ông và các người tuỳ tùng bị đói sao? Ngài đã vào đền thờ Thiên Chúa, lấy bánh dâng hiến mà ăn và cho các người bạn tuỳ tùng ăn, bánh đó họ không được phép ăn, nhưng chỉ dành cho các trưởng tế mà thôi”. Và Người bảo họ rằng: “Con Người làm chủ cả ngày Sabbat”.
Ðó là lời Chúa.
Suy niệm:
“Tại sao các ông lại ăn uống với bọn thu thuế và quân tội lỗi?”
“Tại sao môn đệ ông lại không ăn chay?”
“Tại sao môn đệ ông không chịu rửa tay khi dùng bữa?”
Mấy người Pharisêu có vẻ thích đặt những câu hỏi tại sao.
Và trong bài Tin Mừng hôm nay, họ lại đặt một câu hỏi nữa: “Tại sao các ông làm điều không được phép làm trong ngày sabát?” Câu chuyện đơn giản như sau: Thầy Giêsu và các trò đi ngang qua một cánh đồng lúa chín. Các môn đệ đói nên bứt những bông lúa, vò trong tay cho vỏ tróc ra mà ăn. Hành vi này được phép làm, dựa theo sách Đệ nhị luật (23, 26). Nhưng vì đó là ngày sabát, nên lại không được phép làm. Thật ra sách Xuất hành chỉ cấm gặt lúa vào ngày sabát thôi (34, 21). Nhưng truyền thống đã dựng thêm một hàng rào bảo vệ, bằng cách coi bứt lúa cũng là một hình thức gặt lúa. Bởi thế các môn đệ bị coi là đã vi phạm luật giữ ngày sabát. Thầy Giêsu lại một lần nữa bênh vực học trò của mình. Ngài bắt đầu câu trả lời bằng việc đưa các ông Pharisêu về với Kinh Thánh. Chẳng lẽ những người trí thức như họ mà đã không đọc chuyện này rồi sao.
Đó là chuyện vua Đavít và thuộc hạ đói bụng, đã được ăn “bánh thánh”, khi họ đến đền thờ Nốp, gặp tư tế Akhimêléc (1 Sm 21, 2-7). Vị tư tế này đã cho họ ăn thứ bánh đặt trước nhan Đức Chúa (Xh 25, 30) mà chỉ tư tế mới được phép ăn (c. 4; Lv 24, 9), khi 12 bánh cũ của tuần trước được thay bằng bánh mới vào ngày sabát. Akhimêléc đã làm điều không được phép, vì bánh thường không còn. Đứng trước cơn đói của Đavít, ông đã không quay đi vì nệ luật. Đức Giêsu dùng câu chuyện này để bênh các môn đệ đang đói của Ngài, dù nó không liên quan gì đến chuyện giữ ngày sabát. Như tư tế Akhimêléc, Ngài cũng không quay đi vì nệ luật. Hơn nữa, Ngài khẳng định mình là chủ ngày sabát (c. 5). Đức Giêsu không dẹp bỏ ngày sabát, nhưng đặt nó ở dưới quyền của Ngài. Chính Ngài cho ta biết cách giữ ngày sabát theo đúng ý Thiên Chúa. Tội nghiệp các môn đệ bị đói, vì họ đã bỏ mọi sự mà theo Thầy Giêsu. Họ chấp nhận bữa đói bữa no với một vị Thầy lang thang đây đó, sống hoàn toàn nhờ lòng tốt của người nghe. Mấy bông lúa có là gì để tránh cái cồn cào trong ruột.
Thầy Giêsu đã từng nếm cái đói, và thèm một trái vả (Mc 11, 13). Thầy đã từng khát và xin nước của người phụ nữ (Ga 4, 7). Bởi đó Thầy hiểu được cái đói khát hành hạ con người mọi thời. Mọi luật lệ được đặt ra để phục vụ con người và thăng tiến nó. Đôi khi chúng ta phải nhìn lại những luật đã quen giữ từ lâu để điều chỉnh lại cho phù hợp với những nhu cầu mới của con người. Làm sao để luật không đè bẹp, nhưng nâng đỡ con người sống tốt hơn? Làm sao để khi áp dụng luật, tôi vẫn giữ được sự mềm mại của tình yêu?
Cầu nguyện:
Lạy Chúa, con được no nê mà vẫn thiếu ăn, vì bên con còn có người đói lả. Con uống nước mát mà họng vẫn khô ran, vì bên con còn có người đang khát. Con vui cười mà nước mắt tuôn rơi, vì bên con còn có người phiền muộn. Con sáng mắt mà vẫn ở trong bóng đêm, vì bên con còn có người mù tối. Con mặc áo đẹp mà vẫn rách tả tơi, vì bên con còn có người trần trụi. Con nằm trong nệm êm mà vẫn thao thức, vì bên con còn có bao người thiếu thốn.
(Myrtle Householder)
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J
SUY NIỆM THEO TẬP SÁCH KINH TỐI GIA ĐÌNH
PHÚ CƯỜNG
HIỆP THÔNG LOAN BÁO TIN MỪNG.
Điều răn thứ ba, “Giữ ngày của Chúa là ngày thánh”. Ngày này yêu cầu chúng ta điều gì? Ngày Sabat có liên quan đến từ gốc tiếng Do Thái có nghĩa là nghỉ ngơi hoặc ngừng lại. Tất cả chúng ta đều biết rằng, Kinh thánh cho thấy Đức Chúa Trời đã hoàn thành công việc sáng tạo mà Ngài đã làm trong sáu ngày, và Ngài nghỉ ngơi vào ngày thứ bảy (x. St 2,2). Do đó, có thể nói rằng, ngày Sabat là một định chế có nguồn gốc từ Đức Chúa Trời. Việc tuân giữ ngày Sabat này sau đó đã trở thành một trong mười điều răn để tưởng nhớ đến sự nghỉ ngơi của Đức Chúa Trời (x. Xh 20,8-11). Vì vậy, để bảo tồn và thực hành định chế có nguồn gốc từ Đức Chúa Trời thì người Do Thái đã cấm ba mươi chín loại công việc trong ngày này và một trong số đó là chuẩn bị thức ăn.
Ý định chính đằng sau điều răn “Giữ ngày Chúa nhật” này là gì? Điều răn thứ ba này cho biết là “nghỉ ngày Sabat” có nghĩa là thời gian để tưởng nhớ và tôn vinh lòng nhân từ của Chúa qua công trình sáng tạo và cứu chuộc của Ngài; nói cách khác, đó là một ngày dành riêng để ngợi khen Chúa, công trình sáng tạo và hành động cứu rỗi của Ngài cho chúng ta. Nó được ban cho vì lợi ích của dân Chúa, nghĩa là để cho họ được nghỉ ngơi, để cho họ thời gian và cơ hội thờ phượng Chúa.
Ngày nay, ngày Chúa nhật – ngày nghỉ lễ Sabat của chúng ta – với tư cách là người Công giáo và nhiều người Kitô hữu khác, đang trở nên giống như bất kỳ ngày nào khác trong tuần. Đối với nhiều người, đây là ngày làm việc bình thường. Chúng ta có thích làm một số công việc vào Chúa nhật mà không đi nhà thờ không? Làm thế nào để chúng ta giúp người khác giữ ngày này cách tốt lành và thánh thiện?
Trong bài Tin mừng hôm nay, các kinh sư và người Pharisêu coi những gì các môn đệ của Chúa Giêsu làm là vi phạm ngày nghỉ Sabat. Họ coi đó là vi phạm năm điều của ngày Sabat: hái là “gặt”, xoa hạt giữa hai tay là “đập lúa”, thổi trấu là “sàng”, cầm hạt trên tay là “mang gánh nặng” và “chuẩn bị bữa ăn”. Có vẻ như các môn đệ của Chúa Giêsu đã vi phạm điều răn thứ ba này vì, trong ngày Sabat, họ “nhổ và ăn lúa, xoa chúng bằng tay”. Hành động này bị cấm trong ngày Sabat. Chúa Giêsu nhanh chóng đến giải cứu họ và bảo vệ họ bằng cách trích dẫn sự việc do thánh vương David đã làm khi ông và những người bạn đồng hành của mình ăn bánh trong đền thờ mà điều này chỉ tư tế mới được làm. Chúa Giêsu ngụ ý David hiểu rằng, nhu cầu cơ bản được ưu tiên hơn các quy tắc và quy định nghi lễ. Tại sao những người Pharisêu không công nhận các yêu sách về lòng thương xót và những đòi hỏi của lòng bác ái hơn các quy tắc và quy định?
Nhưng cũng có một sự phản ánh đẹp đẽ về những gì các tông đồ đã làm trong Tin mừng hôm nay. Tác giả đã xem xét sự cố này ở một góc độ khác về tình bạn phát triển giữa các tông đồ. Tác giả bắt đầu bằng cách đặt câu hỏi này: Bạn đã bao giờ đi dạo ở vùng nông thôn với bạn bè của mình chưa? Nếu bạn đi qua một số cây ăn quả, có lẽ bạn đã bị cám dỗ để đi hái một số quả để nhai. Điều đó có nghĩa là bạn đang trong tâm trạng vui vẻ vì tình đồng chí với bạn bè của mình. Sự cố nhỏ này cho thấy các tông đồ đã thực sự trở thành bạn bè như thế nào. Xung quanh Chúa Giêsu, họ đã hình thành một nhóm thống nhất. Họ gắn kết với nhau bởi tình bạn của họ. Cuộc sống Kitô hữu của chúng ta nên dẫn mình trở thành những người bạn và người đồng hành tốt hơn.
Lạy Thiên Chúa toàn năng, Chúa đã tạo dựng nên muôn loài muôn vật và trao vào tay con người quản lý để góp phần làm cho thế giới này tốt đẹp hơn. Hơn nữa, Chúa còn cho con người được nghỉ ngơi bồi dưỡng hầu cho con người biết tôn vinh Chúa trong công việc và trong sự nghỉ ngơi. Xin Chúa gia tăng thêm cho mỗi người chúng con sự khôn ngoan và thấu hiểu hầu biết sắp xếp và tận dụng thời gian và cuộc sống Chúa ban để chỉ làm vinh danh Chúa và cứu rỗi các linh hồn. Amen
#giaophanbaria #gpbr #suyniemhangngay #suyniemloichuahangngay #muathuongnien