02.08.2024 – Thứ Sáu Tuần XVII Thường Niên
Lời Chúa: Mt 13, 54-58
“Nào ông chẳng phải là con bác thợ mộc ư? Vậy bởi đâu ông được những sự ấy?”
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, Chúa Giêsu trở về quê quán Người, và giảng dạy người ta trong hội đường, khiến người ta ngạc nhiên và nói rằng: “Bởi đâu ông này được sự khôn ngoan và quyền làm phép lạ như vậy? Nào ông chẳng phải là con bác thợ mộc sao? Nào mẹ ông chẳng phải là bà Maria, và Giacôbê, Giuse, Simon, Giuđa chẳng phải là anh em ông sao? Và chị em ông, nào chẳng phải những người ở nơi chúng ta sao? Vậy bởi đâu ông được những sự ấy?” Và họ vấp phạm đến Người.
Nhưng Chúa Giêsu phán cùng họ rằng: “Không tiên tri nào mà không được vinh dự, trừ nơi quê quán và nhà mình”. Người không làm nhiều phép lạ ở đó, vì họ chẳng có lòng tin.
Ðó là lời Chúa.
Suy niệm:
Sau khi đã chịu phép Rửa, vào hoang địa để cầu nguyện, ăn chay, có một ngày nào đó, Đức Giêsu chia tay Đức Mẹ để lên đường. Lên đường là bỏ lại ngôi làng Nadarét dấu yêu với bao kỷ niệm. Chính tại đây Ngài đã sống hơn ba mươi năm trong bầu khí gia đình. Chính tại nơi này, Ngài đã lớn lên quân bình về thân xác, trí tuệ, tâm linh. Nadarét như một ngôi trường lớn, chuẩn bị cho Ngài chững chạc đi sứ vụ. Tại đây, Đức Giêsu đã là con bác thợ Giuse (c. 55), và đã trở thành thợ theo truyền thống cha truyền con nối. Ngài đã được dạy nghề và hành nghề để kiếm sống cho bản thân và gia đình. Đức Giêsu là một người thợ tại Nadarét, phục vụ cho nhu cầu dân làng. Ngài biết đến cái vất vả của công việc chân tay nặng nhọc. Đức Giêsu không thuộc giới trí thức, thượng lưu, quyền quý. Lao động làm Ngài gần với người nghèo và thấy sự đơn sơ của tâm hồn họ.
Cũng tại Nadarét, đời sống cầu nguyện của Đức Giêsu được nuôi dưỡng. Ngài học được lối cầu nguyện một mình ở nơi vắng vẻ. Đức Giêsu có khả năng thấy sự hiện diện yêu thương của Cha nơi mọi sự, nơi một bông hoa, nơi chim trời, nơi ánh nắng và cơn mưa. Tình thân của Con đối với Cha ngày càng trở nên sâu đậm. Ngài tìm ý Cha mỗi lúc và để Cha chi phối trọn vẹn đời mình. Hôm nay Đức Giêsu trở về làng cũ sau một thời gian đi sứ vụ. Ngài vào lại hội đường quen thuộc, gặp lại những khuôn mặt đồng hương. Không rõ trước đây có lần nào bác thợ Giêsu được mời giảng ở đây chưa. Nhưng lần này, khi trở về với tiếng tăm từ những phép lạ làm ở nơi khác, Đức Giêsu đã khiến dân làng sửng sốt vì sự khôn ngoan trong lời giảng dạy. Hai lần họ đặt câu hỏi: Bởi đâu ông ta được như thế? (cc. 54. 56). Một câu hỏi rất hay, nếu được tìm hiểu một cách nghiêm túc. Câu hỏi này có thể đưa họ đi rất xa, để gặp được căn tính của Đức Giêsu. Tiếc thay, dân làng Nadarét lại không quên được nghề nghiệp của cha Ngài. Họ nhớ rất rõ họ hàng gần xa của Ngài là mẹ và các anh chị. Họ có thể kể tên từng anh chị em của Ngài, vì đều là bà con lối xóm (c. 55). Đức Giêsu là người mà họ biết quá rõ từ thuở ấu thơ. Làm sao con người bình thường, ít học đó lại có thể là một vị ngôn sứ? Làm sao từ ngôi làng Nadarét vô danh này lại xuất hiện ngôn sứ được? Và họ vấp ngã vì Đức Giêsu, nghĩa là họ đã không tin vào Ngài. Cái biết gần gũi của họ về Ngài lại trở nên thành kiến khiến họ không thể tiến sâu hơn vào mầu nhiệm con người Đức Giêsu. Người đồng hương của Ngài đã không trả lời được câu hỏi: Bởi đâu…? Mỗi con người là một mầu nhiệm mà ta phải khám phá mãi. Có những mầu nhiệm lớn ẩn trong lớp áo tầm thường. Dân làng Nadarét đã không nhận ra hồng phúc mà họ đang hưởng. Chúng ta cũng cần được giải thoát khỏi những cái biết hẹp hòi, để thấy mình hạnh phúc khi sống với người khác gần bên.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu, dân làng Nadarét đã không tin Chúa vì Chúa chỉ là một ông thợ thủ công. Các môn đệ đã không tin Chúa khi thấy Chúa chịu treo trên thập tự. Nhiều kẻ đã không tin Chúa là Thiên Chúa chỉ vì Chúa sống như một con người, Cũng có lúc chúng con không tin Chúa hiện diện dưới hình bánh mong manh, nơi một linh mục yếu đuối, trong một Hội thánh còn nhiều bất toàn. Dường như Chúa thích ẩn mình nơi những gì thế gian chê bỏ, để chúng con tập nhận ra Ngài bằng con mắt đức tin. Xin thêm đức tin cho chúng con để khiêm tốn thấy Ngài tỏ mình thật bình thường giữa lòng cuộc sống.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J
SUY NIỆM THEO TẬP SÁCH KINH TỐI GIA ĐÌNH
PHÚ CƯỜNG
HIỆP THÔNG LOAN BÁO TIN MỪNG.
Về quê, chúng ta hình dung lên ký ức đẹp. Và Chúa Giêsu đã dành hẳn cả 30 năm cuộc đời tại quê nhà Nazareth, ở đó, hẳn nhiên là rất nhiều người biết anh chàng Giêsu và gia đình, họ hàng của anh. Và với con người Giêsu đó, những mối quan hệ thâm tình, thắm đưỡm tình làng nghĩa xóm rất chân quê.
Người phương đông thì nặng về tình cảm. Nên khi đỗ đạt, thành tài, thường về quê vinh quy bái tổ, làm rạng danh họ hàng tổ tiên, làm nở mặt nở mày xóm giềng. Tuy nhiên, Tin mừng hôm nay chỉ cho thoáng qua cái vinh dự đó một chút thôi. Dân làng có kinh ngạc, làm sao ông này có thể làm được những phép lạ như thế. Chúng ta hình dung lên những ánh mắt trầm trồ, những lời suýt xoa khen ngợi, nhưng cũng chứa đầy những ngờ vực: mẹ anh là bà Maria, cha anh là bác thợ mộc, họ hàng anh là…
Những định kiến đã làm cho họ đóng đinh ông Giêsu vào cái làng quê đó. Dù có những gì thay đổi trong ông Giêsu thì cũng chỉ là anh chàng Giêsu thành Nazareth, không phải là Giêsu cứu thế. Những định kiến nào của chúng ta về Thiên Chúa, về những người thân, về những ai mà chúng ta mãi đóng đinh họ vào một khuôn hình duy ý chí của chúng ta? Định kiến dẫn ta đến tự phụ, không thể mở ra để đón những luồng gió mới man mát thổi qua tâm trí mình. Định kiến về ai, chúng ta chỉ thấy cái tiêu cực của họ. Tự phụ về chính mình, chúng ta càng khép kín lòng mình lại, không có chỗ cho người khác, cho điều gì khác hay họ len lỏi vào. Vậy thì làm sao có chỗ cho Thần khí Chúa ngự vào. Chúng ta hay nói những điều to tát như để Thần khí Chúa hướng dẫn chúng ta, nhưng lại giữ óc định kiến và sống tự phụ với ân sủng của Chúa.
Lạy Chúa, xin soi lòng mở trí cho chúng con, xin làm mới tâm trí chúng con và giúp chúng con luôn được biến đổi mỗi ngày. Amen.
#giaophanbaria #gpbr #suyniemhangngay #suyniemloichuahangngay #muathuongnien