04.07.2024 – Thứ Năm Tuần XIII Thường Niên
Lời Chúa: Mt 9, 1-8
“Họ tôn vinh Thiên Chúa đã ban cho loài người quyền năng như thế”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, Chúa Giêsu xuống thuyền, vượt biển mà về thành của Người. Bấy giờ người ta đem đến cho Người một kẻ bất toại nằm trên giường. Thấy họ có lòng tin, Chúa Giêsu nói với người bất toại rằng: “Hỡi con, con hãy vững tin, tội con được tha rồi”. Bấy giờ mấy luật sĩ nghĩ thầm rằng: “Ông này nói phạm thượng”. Chúa Giêsu biết ý nghĩ của họ liền nói: “Tại sao các ngươi suy tưởng những sự xấu trong lòng? Bảo rằng “Tội con được tha rồi”, hay nói “Hãy chỗi dậy mà đi”, đàng nào dễ hơn? Nhưng (nói thế là) để các ngươi biết rằng trên đời này Con Người có quyền tha tội”. Bấy giờ Người nói với người bất toại: “Con hãy chỗi dậy, vác giường mà về nhà con”. Người ấy chỗi dậy và đi về nhà. Thấy vậy dân chúng sợ hãi và tôn vinh Thiên Chúa đã ban cho loài người quyền năng như thế.
Ðó là lời Chúa.
Suy niệm:
Khiêng một người bất toại trên một cái giường là điều không dễ. Chẳng biết có mấy người khiêng và khiêng bao xa? Chẳng rõ tương quan giữa họ ra sao, có phải là bạn bè, họ hàng không? Có điều chắc là anh bất toại không thể tự mình đến với Thầy Giêsu được. Chân của anh có vấn đề, và thời ấy không có xe lăn như bây giờ. Anh cần đến sự giúp đỡ của bạn bè quen biết. Và đã có những người đáp lại vì tình thương đối với anh chịu tật nguyền. Rồi đã có một cuộc hẹn, và sau đó cả nhóm lên đường. Tình bạn làm cho đường đến nhà của Thầy Giêsu ở Caphanaum gần hơn. Nhưng vất vả, nhọc nhằn thì vẫn không tránh được. Đưa người bất toại đến với Thầy Giêsu quả là một kỳ công, vì trong Tin Mừng theo thánh Maccô, họ đã phải đưa người bệnh xuống qua một lỗ thủng ở trên mái nhà, bởi lẽ không có đường nào khác! (Mc 2, 4). Dù sao Thầy Giêsu cũng đã thấy lòng tin của họ (c. 2).
Lòng tin là cái bên trong, nhưng được lộ ra ngoài. Cả người bất toại lẫn các người khiêng đều có chung một lòng tin. Tin rằng đến với Thầy Giêsu là thế nào cũng được khỏi. Họ nuôi một niềm hy vọng lớn: khi trở về không phải khiêng nhau nữa. Anh bất toại có thể đi được bằng đôi chân của chính mình, và đi ngang hàng với những người bạn khác. Tin, yêu và hy vọng là những tâm tình có trong tim của nhóm bạn này. Không có những điều đó thì cũng chẳng có phép lạ khỏi bệnh. Ơn Thiên Chúa vẫn đến với con người ngang qua lòng tốt của con người. Nhưng lạ thay Thầy Giêsu lại có vẻ không màng đến chuyện chữa bệnh. Thầy nói với người bất toại: “Các tội của anh được tha thứ” (c. 2). Ơn đầu tiên người bất toại nhận được là một ơn mà anh không xin, ơn đó không phải nơi thân xác, nhưng nơi linh hồn. Hẳn Thầy Giêsu không có ý nói rằng anh bị tật là vì đã phạm tội. Nhưng Ngài muốn cho thấy uy quyền của lời Ngài nói. Lời này có thể tha tội và lời này cũng có thể chữa lành. Nếu các kinh sư nghĩ rằng Ngài đã nói phạm thượng (c. 3), dám tiếm quyền tha tội dành cho một mình Thiên Chúa, thì Ngài sẽ chứng tỏ cho họ thấy Ngài có quyền tha tội dưới đất. Ngài bảo anh bất toại: “Đứng dậy, vác chõng mà đi về nhà” (c. 6). Ngài đã không chọn điều dễ hơn (c. 5), điều khó kiểm chứng. Anh bất toại đã đứng dậy và đi về nhà cùng với các bạn của anh. Anh đã được hơn cả điều anh mong ước, đó là hồn an xác mạnh. Đức Giêsu có quyền giải phóng ta khỏi bệnh tật và tội lỗi. Tội lỗi cũng làm ta bất toại, không đến được với Thiên Chúa và tha nhân. Nhưng Đức Giêsu đã muốn chia sẻ quyền này cho “loài người” (c. 8). Môn đệ của Ngài vẫn làm thừa tác vụ chữa lành và tha tội cho đến tận thế.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã giúp cho bao người què đi được trên đôi chân của mình. Chúa đã làm cho người bất toại nằm chờ đợi nhiều năm bên hồ nước bất ngờ chỗi dậy, vác chõng và bước đi. Chúa đã làm cho người bất toại mà bạn bè vất vả đưa xuống từ lỗ hổng của mái nhà, được khỏi bệnh, lòng bình an vì được tha thứ. Chúa đã cho kẻ bại tay được đưa tay ra và tay anh trở lại bình thường. Bất toại trên thân xác thật là điều đáng sợ. Nhưng đáng sợ hơn là thứ bất toại của tâm hồn. Có thứ bất toại làm chúng con không đến được với người khác, dù nhà họ ở kế bên nhà chúng con, không đến được với Chúa, dù Chúa vẫn luôn chờ đợi. Có thứ bất toại làm chúng con không thể đưa tay ra để bắt tay người đối diện hay để chia sẻ một món quà. Có thứ bất toại làm trái tim chúng con khô cứng, hững hờ trước nỗi đau của người anh em. Xin giúp chúng con ra khỏi những thành kiến và mặc cảm, thù oán và ghen tương, để chuyển động mềm mại hơn dưới sự tác động của Chúa. Xin cũng giúp chúng con biết khiêm tốn nhìn nhận sự bại liệt của mình, và chấp nhận để người khác đưa mình đến gặp Chúa.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J
SUY NIỆM THEO TẬP SÁCH KINH TỐI GIA ĐÌNH
GP. PHÚ CƯỜNG
HIỆP THÔNG LOAN BÁO TIN MỪNG.
“Thấy họ có lòng tin, Chúa Giêsu nói với người bất toại rằng: Hỡi con, hãy vững tin, tội con được tha rồi”. Qua lời tuyên bố của Chúa Giêsu, thánh sử Matthêu như trình bày cho độc giả mối tương quan sống động giữa đức tin, ơn tha thứ tâm hồn và sự chữa lành thể xác.
Xu hướng xã hội hôm nay, đặc biệt với nhiều bạn trẻ, là nhu cầu tìm kiếm sự chữa lành bản thân. Nguyên do là vì có rất nhiều tổn thương lớn nhỏ trong cuộc sống vội vã. Và cách thế chữa lành cũng từ đó mà như “trăm hoa đua nở”. Từ điều trị y khoa truyền thống đến nhiều trào lưu chữa lành tâm lý hiện đại như đi du lịch để chữa lành, hay các khóa tu tập để có thể thanh thản và buông bỏ hơn. Thế nhưng, sẽ mãi là sự bất tất trong cố gắng tìm kiếm của sức người, bởi tội lỗi, đau khổ và sự chết luôn gắn liền thân phận con người. Đúng vậy, sự chữa lành đích thực, có khi đi kèm hiệu quả thể lý, trước tiên vẫn là chữa lành “mối tương quan nội tại” mà mỗi người luôn có sẵn. Đó là đối diện với Thượng Đế là chính Chúa, với tha nhân, vũ trụ và với chính mình. Bao lâu thiếu sự hài hòa trong những mối tương quan nền tảng này thì bấy lâu những sự bất ổn vẫn còn đó, và bất an là không thể tránh khỏi. Nói cách khác, mỗi chủ thể là tác nhân để cho sự dữ có thể xảy ra, cũng chính chủ thể đã cho phép sự dữ tác động trên sự hài hòa và lành mạnh của bản thân.
Nơi trang Tin mừng, hình ảnh người bị bất toại, có lẽ đã có sự liên hệ giữa tội lỗi và bệnh tật của anh ta – trong nhãn quan của Do Thái giáo – nên đi kèm việc chữa bệnh cho anh, Chúa Giêsu đã tuyên bố tha tội cho anh trước. Những vị lãnh đạo tôn giáo tuy công nhận hậu quả nhãn tiền của tội lỗi, nhưng họ lại cho là Chúa Giêsu nói phạm thượng. Vì với họ, ngoài Thiên Chúa ra, không ai có quyền tha tội. Nếu đã công nhận năng quyền tha tội của Chúa Giêsu thì họ cũng phải công nhận Người là Thiên Chúa. Chính mối tương quan cứng cỏi với Chúa Giêsu trong họ đã đóng lại cánh cửa tâm hồn, nên họ đã không thể hoán cải và giao hòa bên trong; cũng chẳng được chữa lành nơi lối sống chân thành bên ngoài.
Lạy Chúa Giêsu – Vị lương y tâm hồn của các Kitô hữu – xin giúp mỗi người chúng con dám can đảm đối diện với những vết thương và bệnh tật do những bất ổn trong tương quan với Chúa, với tha nhân và với chính mình. Nhờ đó, chúng con sẽ được tự do để an vui bước theo Chúa và học được khả năng chữa lành cho tha nhân, như chính Chúa đã chữa lành cho chúng con. Amen.