03.05.2024 – Thứ Sáu Tuần V Phục Sinh: Thánh Philipphê Và Thánh Giacôbê, Tông Đồ
Lời Chúa: Ga 14, 6-14
“Nếu điều gì các con nhân danh Thầy mà xin, Thầy sẽ làm cho”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Khi ấy, Đức Giêsu nói với các môn đệ rằng: “Chính Thầy là con đường, là sự thật và là sự sống. không ai đến với Chúa Cha mà không qua Thầy. Nếu anh em biết Thầy, anh em cũng biết Cha Thầy. Ngay từ bây giờ, anh em biết Người và đã thấy Người.” Ông Philípphê nói: “Thưa Thầy, xin tỏ cho chúng con thấy Chúa Cha, như thế là chúng con mãn nguyện.” Đức Giêsu trả lời: “Thầy ở với anh em bấy lâu, thế mà anh Philípphê, anh chưa biết Thầy ư? Ai thấy Thầy là thấy Chúa Cha. Sao anh lại nói: “Xin tỏ cho chúng con thấy Chúa Cha”? Anh không tin rằng Thầy ở trong Chúa Cha và Chúa Cha ở trong Thầy sao? Các lời Thầy nói với anh em, Thầy không tự mình nói ra. Nhưng Chúa Cha, Đấng luôn ở trong Thầy, chính Người làm những việc của mình. Anh em hãy tin Thầy: Thầy ở trong Chúa Cha và Chúa Cha ở trong Thầy; bằng không thì hãy tin vì công việc Thầy làm. Thật, Thầy bảo thật anh em, ai tin vào Thầy, thì người đó cũng sẽ làm được những việc Thầy làm. Người đó còn làm những việc lớn hơn nữa, bởi vì Thầy đến cùng Chúa Cha. Và bất cứ điều gì anh em nhân danh Thầy mà xin, thì Thầy sẽ làm, để Chúa Cha được tôn vinh nơi người Con. Nếu anh em nhân danh Thầy mà xin Thầy điều gì, thì chính Thầy sẽ làm điều đó.”
Suy niệm:
Sau khi ông Tôma hỏi Thầy Giêsu về đường (Ga 14, 5), thì ông Philípphê lại xin Thầy cho các môn đệ thấy Chúa Cha (c. 8). Không rõ Philípphê muốn thấy Thiên Chúa theo kiểu nào, bởi lẽ theo niềm tin chung của người Do thái không ai thấy Thiên Chúa chí thánh mà sau đó còn sống được (x. Xh 33, 20). Dù sao khát vọng được thấy Thiên Chúa là ước mơ chính đáng. Thiên Chúa đã thỏa mãn ước mơ mà Ngài đã đặt vào lòng con người. Nơi Đức Giêsu, là Ngôi Lời nhập thể và là Con Thiên Chúa, chúng ta có thể thấy được Thiên Chúa bằng mắt phàm. “Ai thấy Thầy là thấy Chúa Cha” (c. 9). Nhìn ngắm khuôn mặt Thiên Chúa nơi Đức Giêsu chúng ta chẳng những không phải chết, nhưng được sống. Theo quan niệm của người Do Thái, sứ giả là đại diện trọn vẹn cho người sai mình. Đức Giêsu đã là sứ giả cho Cha một cách tuyệt vời. Ngài là một với Thiên Chúa, Đấng sai Ngài: “Thầy ở trong Chúa Cha, và Chúa Cha ở trong Thầy” (c. 11). Các lời Ngài nói, Ngài không tự mình nói. Các việc Ngài làm, Ngài không tự mình làm. “Nhưng Chúa Cha, Đấng luôn ở trong Thầy, chính Người làm những việc của mình” (c. 10).
Nhìn những việc Đức Giêsu làm, chúng ta nhận ra đó là việc của Cha. Cha làm việc của Cha qua Con của mình là Đức Giêsu. “Ai tin vào Thầy, người đó sẽ làm được những việc Thầy làm. Người đó còn làm được những việc lớn lao hơn nữa, bởi vì Thầy đến cùng Chúa Cha” (c. 12). Chúng ta vẫn ở trong mùa Phục sinh, mùa của sự sống chiến thắng. Đức Giêsu đã về với Chúa Cha và được vào trong vinh quang. Khi tin vào Ngài, khi gắn bó với một Đấng phục sinh quyền năng như thế, chúng ta có thể làm được những điều như Ngài đã làm: trừ quỷ, chữa bệnh, hoàn sinh kẻ chết (Mc, 16, 17-18; Cv 9, 34.40). Và như Đức Giêsu, điều vĩ đại mà chúng ta có thể làm cho thế giới hôm nay là yêu thương, yêu như Thầy đã yêu, yêu đến hiến mạng. Hãy mạnh dạn nhân danh Đức Giêsu mà xin, vì biết thế nào Ngài cũng làm cho người gắn bó với Ngài. Tất cả để Cha được tôn vinh nơi Con (c. 14).
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu, xin cho con biết con, xin cho con biết Chúa. Xin cho con chỉ khao khát một mình Chúa, quên đi chính bản thân, yêu mến Chúa và làm mọi sự vì Chúa. Xin cho con biết tự hạ, biết tán dương Chúa và chỉ nghĩ đến Chúa. Ước gì con biết hãm mình và sống trong Chúa. Ước gì con biết nhận từ Chúa tất cả những gì xảy đến cho con và biết chọn theo chân Chúa luôn. Xin đừng để điều gì quyến rũ con, ngoài Chúa. Xin Chúa hãy nhìn con, để con yêu mến Chúa. Xin Chúa hãy gọi con, để con được thấy Chúa. Và để con hưởng nhan Chúa đời đời. Amen.
(Thánh Augustinô)
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J
SUY NIỆM THEO TẬP SÁCH KINH TỐI GIA ĐÌNH
GP. PHÚ CƯỜNG
HIỆP THÔNG LOAN BÁO TIN MỪNG
Với ký ức về ơn gọi được Thầy Giêsu gặp gỡ trực tiếp tại miền Galilê (x. Ga 1,43-44), Philipphê đã luôn đáp trả hết sức thực tiễn trong đời sống của ngài như Tin mừng đã từng đề cập: lần đầu, Philipphê đã giới thiệu về Chúa Giêsu cho Nathanael với lời mời gọi: “Hãy đến mà xem” (Ga 1,46); lần khác, trước sự bất lực về phần ăn quá lớn để nuôi đám đông theo Chúa Giêsu, ngài đã trả lời rất thực tế, như một cách tháo lui: “Có mua đến hai trăm đồng bạc bánh cũng chẳng đủ cho mỗi người một chút” (Ga 6,7); lần kia, chính ngài đã làm trung gian để đưa những người Hy Lạp có thể tìm gặp Chúa Giêsu (x. Ga 12,20-22). Và hôm nay, trong khung cảnh bữa tiệc ly của trang Tin mừng, chính ngài đã xin Chúa Giêsu cho các tông đồ được thấy Chúa Cha, và “thế là đủ cho chúng con rồi” (Ga 14,6-14). Thật tuyệt vời, Chúa Giêsu không thay đổi tính cách của con người Chúa chọn, nhưng đã ban ân sủng cần thiết nơi mỗi nét đặc trưng, để qua từng con người và hoàn cảnh khác nhau, dù thuận lợi hay không thuận lợi, dù thầm lặng hay công khai, thì Tin mừng vẫn được loan báo và thấm nhập vào mọi ngóc ngách của cuộc sống.
Thật vậy, qua kinh nghiệm thực tiễn hay thường nghiệm “tai nghe mắt thấy”, qua niềm vui hay nỗi buồn của kiếp nhân sinh, tất cả đều là nhịp cầu để con người có thể gặp gỡ Thiên Chúa, và cùng dệt nên những kinh nghiệm tâm linh Kitô giáo, một cách cá vị và cũng rất huyền nhiệm. Thế nhưng, Philipphê không chỉ cậy dựa vào kinh nghiệm của con người để loại suy về Thiên Chúa – Đấng vượt lên trên sự hiểu biết và nắm bắt của phận người; mà trên hết, ông được mời gọi nhận ra rằng, ân sủng của Thiên Chúa luôn đi bước trước, để dọn đường và chuẩn bị cho người của Chúa, hòa chung với cộng đoàn đức tin. Thế nên, thánh Augustinô đã nói: “Đức tin của người Kitô hữu là sự phục sinh của Đức Kitô”. Đây chính là chất sống Tin mừng tuôn tràn, và khởi đi từ kinh nghiệm với Đấng phục sinh: được yêu thương, để ra đi và làm chứng.
Lạy Chúa Giêsu phục sinh, qua lời chuyển cầu của hai thánh tông đồ Philipphê và Giacôbê, xin ban ơn giúp sức cho chúng con luôn biết siêng năng ở lại với Lời Chúa, để cái nhìn của Chúa luôn ôm lấy chúng con, và hương thơm của Chúa mãi lan tỏa trong bổn phận và cuộc sống chúng con. Amen.