13.02.2024 – Thứ Ba Tuần VI Thường Niên
Lời Chúa: Mc 8, 14-21
“Các con hãy ý tứ giữ mình khỏi men biệt phái và men Hêrôđê”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Maccô.
Khi ấy, các môn đệ quên mang bánh và chỉ còn một chiếc bánh trong thuyền. Và Chúa Giêsu dặn bảo các ông rằng: “Các con hãy coi chừng và giữ mình cho khỏi men biệt phái và men Hêrôđê”. Các môn đệ nghĩ ngợi và nói với nhau rằng: “Tại mình không có bánh”. Chúa Giêsu biết ý liền bảo rằng: “Sao các con lại nghĩ tại các con không có bánh? Các con chưa hiểu, chưa biết ư? Sao các con tối dạ như thế, có mắt mà không xem, có tai mà không nghe? Khi Thầy bẻ năm chiếc bánh cho năm ngàn người ăn, các con đã thu được bao nhiêu thúng đầy miếng bánh dư, các con không nhớ sao?” Các ông thưa: “Mười hai thúng”. – “Và khi Thầy bẻ bảy chiếc bánh cho bốn ngàn người ăn, các con đã thu được bao nhiêu thúng đầy miếng bánh dư?” Họ thưa: “Bảy thúng”. Bấy giờ Người bảo các ông: “Vậy mà các con vẫn chưa hiểu sao?”
Ðó là lời Chúa.
Suy niệm:
Tin Mừng Máccô kể ba câu chuyện về việc Thầy trò vượt Biển hồ. Lần đầu, Thầy Giêsu đã ra lệnh cho sóng gió yên lặng khiến các môn đệ tự hỏi: Người này là ai…? (Mc 4, 35-41). Lần thứ hai, sau khi hóa bánh ra nhiều, Thầy đã đi trên mặt nước mà đến với họ. Nhưng lòng các môn đệ còn chai đá, họ không hiểu được chuyện bánh hóa nhiều (Mc 6, 45-52). Bài Tin Mừng hôm nay là lần cuối Thầy trò vượt biển qua bờ bên kia, sau khi Thầy Giêsu đã hóa bánh ra nhiều lần thứ hai (Mc 8, 1-10). Có một sự cố xảy ra khiến các môn đệ lo âu. Các ông quên mang bánh khi vượt biển. Trên thuyền chỉ có một cái bánh duy nhất (c. 14). Không rõ tại sao trong bối cảnh này Thầy Giêsu lại cảnh báo các ông về thứ men xấu làm hư hỏng con người (x. 1 Cr 5, 6-8), đó là thứ “men của người Pharisêu và men của người theo Hêrôđê (c. 15). Có lẽ vì cuộc đụng độ vừa qua với người Pharisêu (Mc 8, 11-13).
Nhưng lời cảnh báo của Thầy Giêsu có thể đã bị các môn đệ hiểu sai. Các ông tưởng Thầy trách về chuyện họ không mang đủ bánh. Từ đó xảy ra một cuộc tranh cãi giữa họ với nhau về chuyện này. Thầy Giêsu chắc là giận lắm. Chưa khi nào chúng ta thấy Ngài đặt nhiều câu hỏi liên tiếp như vậy. Tùy lối chấm câu, có thể có từ sáu đến chín câu hỏi. Qua các câu hỏi, Ngài bày tỏ sự thất vọng về các môn đệ. Họ chậm hiểu, chậm nắm bắt; tim của họ bị chai (c. 17). Họ có mắt mà không thấy, có tai mà không nghe (c. 18). Trí nhớ và lòng tin của họ khá kém, vì dù đã chứng kiến hai lần phép lạ bánh hóa nhiều, một lần, năm chiếc bánh cho năm ngàn người, lần khác, bảy chiếc bánh cho bốn ngàn người, họ vẫn lo âu khi thấy trong thuyền chỉ có một chiếc bánh dự trữ.
“Vậy mà anh em vẫn còn chưa hiểu sao?” (c. 21). Chúng ta cũng nghe Chúa hỏi câu hỏi này khi chúng ta xao xuyến âu lo trước những khó khăn của cuộc sống. Các môn đệ vượt biển mà không mang đủ lương thực cần dùng. Họ lo âu vì sợ lỡ ra có bão hay sự cố gì thì làm sao đây. Thực ra điều họ quên không phải là bánh, mà là quên Thầy Giêsu đang ở cùng thuyền với họ. Chúng ta cần ôn lại những điều lạ lùng Chúa đã làm cho đời ta từ nhỏ, để sống mỗi ngày trong bình an.
Cầu nguyện:
Lạy Cha, con phó mặc con cho Cha, xin dùng con tùy sở thích Cha. Cha dùng con làm chi, con cũng xin cảm ơn. Con luôn sẵn sàng, con đón nhận tất cả. Miễn là ý Cha thực hiện nơi con và nơi mọi loài Cha tạo dựng, thì, lạy Cha, con không ước muốn chi khác nữa. Con trao linh hồn con về tay Cha. Con dâng linh hồn con cho Cha, lạy Chúa Trời của con, với tất cả tình yêu của lòng con, Vì con yêu mến Cha, vì lòng yêu mến thúc đẩy con phó dâng mình cho Cha, thúc đẩy con trao trọn bản thân về tay Cha, không so đo, với một lòng tin cậy vô biên, vì Cha là Cha của con.
(Charles de Foucauld)
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J
SUY NIỆM THEO TẬP SÁCH KINH TỐI GIA ĐÌNH
GP. PHÚ CƯỜNG
HIỆP THÔNG LOAN BÁO TIN MỪNG
Sau phép lạ hóa bánh ra nhiều, Chúa Giêsu ngồi trên thuyền với các môn đệ để đi về hướng Betsaiđa. Người lợi dụng những giây phút rảnh rỗi để trắc nghiệm phản ứng của các ông về những phép lạ Người đã thực hiện, đặc biệt là phép lạ bánh và cá hóa ra nhiều.
Khi cảnh giác các môn đệ phải tránh men của Biệt phái và men của Hêrôđê, Chúa Giêsu chỉ muốn bảo các ông hãy coi chừng đừng để cho tinh thần Biệt phái, tinh thần Hêrôđê, nghĩa là tinh thần giả hình, kiêu căng, tinh thần tham lam thù ghét làm ô uế, làm hư hỏng các ông. Thế nhưng các ông lại nghĩ ngay đến vấn đề vật chất, đó là vấn đề cơm bánh.
Chúa Giêsu mời gọi các môn đệ hãy ra khỏi những bận tâm vật chất để hiểu được ý nghĩa các phép lạ và sứ điệp của Người. Ðó cũng chính là nội dung của chương trình huấn luyện mà Người đeo đuổi trong ba năm rao giảng của Người. Mãi đến lúc Người bị bắt và chịu treo trên thập giá, xem chừng các môn đệ vẫn chưa hiểu được chiều sâu sứ điệp của Người. Mơ tưởng của những người dân chài này là được trở thành công hầu khanh tướng trong vương quốc trần gian mà họ nghĩ là Chúa Giêsu đã đến để thiết lập.
Tình trạng thiếu hiểu biết và cứng lòng tin này của các tông đồ Chúa Giêsu ngày xưa, phải là vấn đề cần đặt ra cho chúng ta hôm nay. Bởi vì đôi khi chúng ta cứ tự hào về đức tin của mình. Chúng ta cứ tưởng rằng mình thông hiểu tất cả, thế nhưng thực ra chúng ta lại chẳng hiểu biết gì về những điều Chúa dạy. Giữa những khó khăn thử thách của cuộc sống, con người dễ dàng chạy đến với Chúa: đó là thái độ rất chính đáng, bởi vì qua cử chỉ ấy, con người tuyên xưng niềm tin vào tình yêu thương của Thiên Chúa. Tuy nhiên, Chúa Giêsu muốn chúng ta hãy có thái độ vô vị lợi, hoàn toàn tín thác vào tình yêu của Người. Một thái độ như thế sẽ cho chúng ta nhận ra tình yêu của Người, bởi vì tình yêu của Người vượt trên mọi tính toán và chờ đợi của chúng ta.
Lạy Chúa, xin soi sáng lòng trí chúng con, để chúng con hiểu Lời Chúa dạy và đón nhận Tin mừng của Chúa vào từng ngày sống, ngõ hầu đức tin chúng con thêm vững vàng, lòng mến chúng con thêm thắm thiết. Amen.