30.11.2023 – Thứ Năm Tuần XXXIV Thường Niên
Lời Chúa: Lc 21, 20-28
“Giêrusalem sẽ bị các dân ngoại chà đạp, cho đến thời kỳ dành cho các dân ngoại chấm dứt”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Khi các con thấy Giêrusalem bị các đạo binh bao vây, các con hãy biết rằng đã gần đến lúc thành ấy bị tàn phá. Bấy giờ những ai ở trong đất Giuđa, hãy chạy trốn lên núi, những ai ở trong thành, hãy rời xa, và những ai ở vùng quê, chớ có vào thành; vì những ngày ấy là những ngày báo oán, để ứng nghiệm mọi lời đã ghi chép. Khốn cho những đàn bà đang mang thai và nuôi con thơ trong những ngày ấy: vì chưng sẽ có sự khốn cực cả thể trong xứ và cơn thịnh nộ trút xuống dân này. Chúng sẽ ngã gục dưới lưỡi gươm, sẽ phải bắt đi làm tôi trong các dân, và Giêrusalem sẽ bị các dân ngoại chà đạp, cho đến thời kỳ dành cho dân ngoại chấm dứt. Sẽ có những điềm lạ trên mặt trời, mặt trăng và các ngôi sao; dưới đất, các dân tộc buồn sầu lo lắng, vì biển gầm sóng vỗ. Người ta sợ hãi kinh hồn, chờ đợi những gì sẽ xảy đến trong vũ trụ, vì các tầng trời sẽ rung chuyển. Lúc đó, người ta sẽ thấy trên đám mây, Con Người hiện đến đầy quyền năng và uy nghi cao cả. Khi những điều đó bắt đầu xảy đến, các con hãy đứng dậy và ngẩng đầu lên, vì giờ cứu rỗi các con đã gần đến”.
Ðó là lời Chúa.
Suy niệm:
Theo Josephus, một sử gia người Do Thái đáng tin cậy, bốn quân đoàn của vị tướng Rôma là Titus đã vây hãm thành phố Giêrusalem vào lễ Vượt Qua năm 70, khiến người dân trong thành rơi vào cảnh đói khát cùng cực. Ông kể chuyện một phụ nữ quê ở Pêrêa vì quá đói đã túm lấy đứa con còn thơ dại, giết con và nướng để ăn. Cũng theo sử gia này, quân Rôma đã dùng gươm để giết hơn một triệu người ở Giêrusalem và Giuđê. Những người Do Thái bị bắt làm tù binh là gần một trăm ngàn. Ai có thể tưởng được điều khủng khiếp như vậy đã xảy ra chỉ bốn mươi năm, sau khi Đức Giêsu nói những lời tiên báo. Giêrusalem là thành trì vững chắc, nơi trú ẩn an toàn, bây giờ lại là nơi nguy hiểm, cần phải tránh xa (c. 21). Tai họa ập xuống trên phụ nữ mang thai và cho con bú (c. 23). trên cả tội nhân lẫn trẻ thơ vô tội. Thành đô đã bị bao vây, bị thiêu rụi, bị quân Rôma giày xéo. Dân thành bị ngã gục, bị đi đày, phải tản mác khắp nơi. Sự sụp đổ của thành đô đã là một biến cố trên đất Israel. Nhưng trước khi Đức Giêsu ngự đến trên mây trời như Con Người đầy quyền năng và vinh hiển (c. 27), sẽ có những dấu lạ đáng sợ khác trên bầu trời và ngoài biển cả (c. 25). Thánh Máccô nói đến hiện tượng mặt trời, mặt trăng mất sáng, và các vì sao sa xuống từ trời (Mc 13, 24-25).
Thánh Luca nói đến cảnh biển gào, sóng thét. Những điều đó làm muôn dân hoang mang, hồn xiêu phách lạc, nhưng không làm các môn đệ hoảng hốt, âu lo. Ngược lại họ mừng vui vì Đấng họ chờ đợi từ lâu nay đã đến. “Anh em hãy đứng thẳng và ngẩng đầu lên” (c. 28). Đứng thẳng để đón Đấng mà họ đã suốt đời thắp đèn chờ đợi. Ngẩng đầu để mừng giây phút ơn cứu chuộc đã đến gần. Chỉ khi Đức Giêsu phục sinh trở lại như Đấng xét xử quyền năng, Ngài mới trọn vẹn hoàn thành Nước Thiên Chúa trên mặt đất. Vào cuối năm phụng vụ, Lời Chúa nói với chúng ta về ngày tận thế. Đó là ngày vừa đáng sợ, vừa chan chứa niềm vui, ngày được gặp mặt Đấng chúng ta đã tin tưởng, mến yêu và hy vọng. Người ta vẫn hay đoán già đoán non về ngày tận thế. Nhiều người tưởng là năm 2000, gần đây có người lại nói là 2012. Điều quan trọng là làm sao tôi có thể đứng thẳng, ngẩng đầu khi Ngài đến, làm sao nhân loại trên trái đất này sẵn sàng ra nghênh đón Ngài như đón Đấng Cứu Tinh mà họ nóng lòng chờ đợi. Nếu ngày mai Ngài đến với cả thế giới hay đến với riêng mình tôi, tôi có sẵn sàng chưa hay còn bị còng lưng, cúi đầu vì bao gánh nặng? Mỗi người đều có ngày tận thế của mình. Xin cho tôi được bình an khi ngày ấy đến mà không có điềm lạ nào báo trước.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu, nếu ngày mai Chúa quang lâm, chắc chúng con sẽ vô cùng lúng túng.Thế giới này còn bao điều khiếm khuyết, dở dang, còn bao điều nằm ngoài vòng tay của Chúa. Chúa đâu muốn đến để hủy diệt, Chúa đâu muốn mất một người nào… Xin cho chúng con biết cộng tác với Chúa xây dựng một thế giới yêu thương và công bằng, vui tươi và hạnh phúc, để ngày Chúa đến thực là một ngày vui trọn vẹn cho mọi người và cho cả vũ trụ. Xin nuôi dưỡng nơi chúng con niềm tin vững vàng và niềm hy vọng nồng cháy, để tất cả những gì chúng con làm đều nhằm chuẩn bị cho ngày Chúa trở lại.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J
SUY NIỆM THEO TẬP SÁCH KINH TỐI GIA ĐÌNH
GP. PHÚ CƯỜNG
HIỆP THÔNG LOAN BÁO TIN MỪNG
Hẳn khi được gọi theo Thầy, các môn đệ đầu tiên đầy sự phấn khích và háo hức lắm. Trước hết là các ông được thay đổi công việc, thay đổi môi trường, thậm chí là thay đổi địa vị xã hội. Mà trong xã hội đầy chất tôn giáo như Do Thái, đi theo một rabi đầy tiếng tăm là cả một niềm vinh dự.
Điều này gợi ý cho chúng ta về sự háo hức và phấn khích như thế nào trong ngày chúng ta nhận một bí tích, một sứ mạng. Nhưng rồi sự háo hức đó cũng mau qua. Còn lại trước mắt là những khó khăn, thử thách cho một sứ mạng mà làm được thì tốt, không làm thì cũng chẳng sao… Chúng ta dễ đi vào lối suy nghĩ dễ dãi đó.
Ban đầu, các tông đồ, và trong đó có Anrê, chắc chắn cũng nghĩ ngắn và dễ dãi như nhiều người chúng ta. Những háo hức qua đi, nhường lại là những tháng ngày rong ruổi cùng Chúa trên mọi nẻo đường Galilêa. Các ông dần được Chúa huấn luyện để cảm nhận được sự khó khăn khi bị khước từ, sự kiên nhẫn khi gặp chống đối, sự khó nghèo khi thiếu sự bảo đảm, thất bại khi bị bắt bớ… dần dần, Chúa nói cho các ông biết sứ mạng đó không hề dễ dàng và vinh dự như họ vẫn nghĩ. Việc Chúa loan báo cuộc thương khó nhiều lần cũng là muốn cho các ông biết trước mà chuẩn bị tinh thần.
Sống ơn gọi người môn đệ không hề là dễ dàng. Đối diện với mọi thách thức không phải ai cũng vượt qua được. Nhiệm vụ “lưới người” vẫn còn đó với bao nhiêu là thử thách. Làm môn đệ của Chúa chỉ tìm kiếm vinh dự thì không thể ra đi loan báo, chỉ dừng lại ở những háo hức thì không thể đủ kiên nhẫn đối diện với các cuộc thương khó sẽ xảy đến.
Ngày nay, nhiều người tận hiến theo Chúa, nhưng chỉ muốn tìm vinh quang, tìm sự háo hức phút đầu, còn thực thi sứ mạng thì ỉu xìu, chậm chạp hoặc có khi không không dám ra khỏi vùng an toàn của mình.
Lạy Chúa, Chúa gọi các tông đồ để các ông lưới người như lưới cá. Khi đã hiểu ra, các ngài đã sẵn sàng hy sinh vì sứ mạng lớn lao đó. Xin cho chúng con biết cộng tác, để lời Tin mừng được loan báo. Amen.