27.05.2023 – Thứ Bảy Tuần VII Phục Sinh
Lời Chúa: Ga 21, 20 -25
Khi ấy, ông Phê-rô quay lại, thì thấy người môn đệ Đức Giê-su thương mến đi theo sau ; ông này là người đã nghiêng mình vào ngực Đức Giê-su trong bữa ăn tối và hỏi : “Thưa Thầy, ai là kẻ nộp Thầy ?” Vậy khi thấy người đó, ông Phê-rô nói với Đức Giê-su : “Thưa Thầy, còn anh này thì sao ?” Đức Giê-su đáp : “Giả như Thầy muốn anh ấy còn ở lại cho tới khi Thầy đến, thì việc gì đến anh ? Phần anh, hãy theo Thầy.” Do đó, mới có tiếng đồn giữa anh em là môn đệ ấy sẽ không chết. Nhưng Đức Giê-su đã không nói với ông Phê-rô là : “Anh ấy sẽ không chết”, mà chỉ nói : “Giả như Thầy muốn anh ấy còn ở lại cho tới khi Thầy đến, thì việc gì đến anh?” Chính môn đệ này làm chứng về những điều đó và đã viết ra. Chúng tôi biết rằng lời chứng của người ấy là xác thực. Còn có nhiều điều khác Đức Giê-su đã làm. Nếu viết lại từng điều một, thì tôi thiết nghĩ : cả thế giới cũng không đủ chỗ chứa các sách viết ra.
Suy niệm:
Trong bài Tin Mừng hôm nay, ngoài Đức Giêsu và Phêrô, còn có người môn đệ được Đức Giêsu thương mến. Anh đã có mặt trong bữa Tiệc Ly cùng với Phêrô, đã nằm gần Thầy, và được Phêrô nhờ hỏi Thầy xem ai là kẻ phản bội (13,23-25). Anh đã đưa Phêrô vào dinh thượng tế khi Đức Giêsu bị bắt (18,15-16). Anh đã cùng với Phêrô chạy ra ngôi mộ trống lúc ban mai, nhưng anh chạy nhanh hơn, và tin trước Phêrô (20,3-10). Khi Phêrô chối Thầy ba lần và không lộ diện nữa (18,17-18.25-27), thì anh là môn đệ duy nhất đứng gần thập giá Đức Giêsu, và được Ngài trao Thân Mẫu của mình để làm Mẹ của anh (19:25-27). Trong lần Đức Giêsu tỏ mình bên bờ hồ Galilê, sau mẻ cá lạ (21,4-7), anh là người đầu tiên nhận ra Thầy, và nói với Phêrô: “Chúa đó!” Có vẻ hình ảnh người môn đệ được Chúa thương nổi trội hơn Phêrô. Dù sao Simon Phêrô đã ba lần tuyên xưng tình yêu trước Thầy, và ba lần Thầy giao cho anh chăm sóc đoàn chiên như người mục tử. Thầy còn tiên báo cái chết tử đạo của anh, và mời anh một lần nữa: “Hãy theo Thầy” (21,19; x. 13,36-37). Đó là đường đời của Phêrô, một môn đệ và một mục tử. Nhưng đâu là con đường tương lai của người môn đệ kia? Phêrô đi theo Đức Giêsu, quay lại, thấy anh này cũng đang đi theo. “Thưa Thầy, còn anh này thì sao?” (c. 21). Đức Giêsu đã không bảo là anh này sẽ không chết, hay anh còn sống mãi cho đến ngày Ngài quang lâm (c. 23).
Khi cuốn Tin Mừng Thứ Tư được viết xong vào cuối thế kỷ thứ nhất, thì người môn đệ kia đã qua đời, nhưng không được phúc tử đạo. Như thế tiếng đồn về câu nói của Đức Giêsu là sai sự thật (c. 22). Những gì anh để lại cho thế giới là cuốn Tin Mừng Thứ Tư. “Chính môn đệ này làm chứng về những điều đó và đã viết ra. Chúng tôi biết rằng lời chứng của người ấy là xác thực” (c. 24). Người môn đệ này cho chúng ta một lời chứng đáng tin, vì anh là người đã sống bên Thầy Giêsu, thật gần gũi. Anh đã mắt thấy tai nghe, và có kinh nghiệm thân thiết với Thầy. Không hẳn anh đích thân cầm bút viết cuốn Tin Mừng này, nhưng anh lại chính là tác giả của mọi điều được viết trong đó. Tất cả là kinh nghiệm riêng tư anh đã trải qua với Thầy Giêsu, và những suy niệm lâu dài dưới ánh sáng Phục sinh và Thánh Thần. Người môn đệ này còn là người sáng lập một cộng đoàn tín hữu. Cộng đoàn ấy được ám chỉ qua đại từ “chúng tôi” (c. 24; x. 1,14.16). Một người trong cộng đoàn đã viết chương cuối này (c. 25: “tôi”). Ai là người môn đệ được Đức Giêsu thương mến? Nhiều người nghĩ anh là Gioan, nhiều người lại nghĩ khác. Dù sao anh thật là một môn đệ lý tưởng cho chúng ta. Điều anh để lại cho đời trong cuốn Tin Mừng là điều anh xác tín. Anh là nhân chứng đáng tin cậy của Đức Kitô, Con Thiên Chúa. Đúng anh là người được Thầy yêu và là người đã hết lòng yêu Thầy.
Cầu nguyện:
Lạy Thiên Chúa của đời con, chỉ trong tình yêu con mới tìm thấy Chúa. Trong tình yêu, toàn bộ con người con vươn ra khỏi những ranh giới cứng nhắc của óc hẹp hòi và của thái độ tự khẳng định đầy bất an khiến con bị giam mình trong sự nghèo nàn và trống rỗng. Trong tình yêu, mọi sức mạnh của hồn con tuôn chảy về Chúa, chẳng bao giờ còn muốn quay trở lại, nhưng chỉ muốn mất mình trọn vẹn trong Chúa, vì qua tình yêu, Chúa là trung tâm sâu nhất của lòng con, Chúa gần con hơn cả chính con gần con. Nhưng khi con yêu Chúa, khi con tìm cách phá vỡ vòng vây chật hẹp của cái tôi, và vứt bỏ sau lưng nỗi khắc khoải không nguôi về những câu hỏi còn bỏ ngỏ, khi đôi mắt mù lòa của con không còn chỉ nhìn từ xa và từ bên ngoài ánh rạng ngời không thể lại gần được của Chúa, và hơn nữa, lạy Chúa là Đấng vô phương thấu hiểu, khi qua tình yêu, Chúa trở nên trung tâm sâu nhất của đời con, khi ấy con mới có thể chôn mình hoàn toàn trong Chúa, lạy Thiên Chúa nhiệm màu, và chôn mọi câu hỏi của con cùng với con.
Karl Rahner, S.J.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J
Lời Chúa:
Ông Phê-rô nói với Đức Giê-su: “Thưa Thầy, còn anh này thì sao?” Đức Giê-su đáp: “Giả như Thầy muốn anh ấy còn ở lại cho tới khi Thầy đến, thì việc gì đến anh? Phần anh, hãy theo Thầy.” (Ga 21,21-22)
Câu chuyện minh họa:
Trong thời nội chiến tại Hoa Kỳ, Tổng thống Abraham Lincoln đã chọn một viên sĩ quan trẻ tuổi làm thư ký riêng của ông. Viên sĩ quan này là người nổi tiếng là gan dạ và kiêu hùng. Vì thế công việc bàn giấy xem ra không mấy thích hợp với anh ta.
Viên sĩ quan này chỉ có một ước mơ là được trở lại chiến trường, bởi vì anh nghĩ rằng, chỉ ở nơi trận mạc, anh mới có thể phục vụ cho xứ sở của anh cách đắc lực được mà thôi. Vì thế, rất nhiều lần viên sĩ quan này than phiền với Abraham Lincoln về vị trí tù túng của anh, và anh xin với vị nguyên thủ quốc gia của anh, cho anh được trở lại chiến trường.
Lần đó Abraham nhìn thẳng vào viên sĩ quan và nói :
– Này anh bạn trẻ, theo tôi nhận xét thì quả thực anh luôn luôn muốn xả thân cho Tổ Quốc, nhưng anh không muốn sống cho Tổ Quốc.
Qua lời nhận xét trên đây, Abraham Lincoln muốn nói với viên sĩ quan trẻ tuổi kia rằng, xả thân cho tổ quốc cũng giá trị như sống cho tổ quốc. Bởi vì nếu cái chết ở ngoài chiến trường của người chiến binh là một bằng chứng cho lòng yêu tổ quốc, thì cuộc sống phục vụ tại bàn giấy, cũng là một bằng chứng cho lòng yêu đó.
Suy niệm:
Trong bài Tin mừng hôm nay, thánh Gioan cho chúng ta thấy rằng, Chúa dùng chúng ta mỗi người với một cách thế khác nhau, có người phải dùng cả mạng sống, có người chỉ âm thầm trong đời sống cầu nguyện, hay có những người vất vả cho công việc phục vụ…
Các tông đồ và cộng đoàn tiên khởi đã làm chứng về Chúa Phục sinh bằng lời rao giảng, kinh nghiệm sống với Chúa, và bằng việc hy sinh cả mạng sống mình nữa. Cũng vậy, chúng ta mỗi người tùy hoàn cảnh cũng có thể làm chứng về Chúa về đức tin, thái độ, và gương sáng.
Lạy Chúa, xin cho chúng con can đảm làm chứng cho Chúa bằng chính đời sống hằng ngày.
Têrêsa Mai An
Gp. Mỹ Tho
SUY NIỆM THEO TẬP SÁCH KINH TỐI GIA ĐÌNH
GP. PHÚ CƯỜNG
Có một câu chuyện với nội dung như sau: một người nọ đi trên đường gặp một người đi về hướng mình một tay xách thùng nước, một tay cầm bó đuốc cháy sáng. Người nọ hỏi xem người đó là ai và tại sao trong tay lại xách nước và cầm bó đuốc như thế. Người kia trả lời: “Ta là thiên thần định đi dập tắt lửa hỏa ngục với thùng nước và thiêu hủy những phòng ốc sang trọng của thiên đàng với ngọn đuốc này”.
Người nọ tỏ vẻ kinh ngạc: “Dập tắt hết lửa hỏa ngục thì còn hiểu được và cũng nên làm, nhưng thiêu hủy thiên đàng thì thật vô lý”.
Thiên thần liền giải thích: “Ta muốn thử xem loài người có ai giữ luật Chúa vì thật lòng yêu mến Chúa, hay chỉ vì sợ hỏa ngục và muốn được hưởng thiên đàng”.
Tin mừng hôm nay cho chúng ta thấy tình yêu chân thật, vô vị lợi giữa Chúa Giêsu và Gioan. Gioan là người môn đệ được Chúa Giêsu yêu mến, là người đã nghiêng mình vào ngực Chúa trong bữa Tiệc ly, là người đã đứng dưới chân thập giá và được Chúa Giêsu chối Mẹ Maria cho ngài. Gioan là tông đồ và là thánh sử nổi tiếng về tình yêu Thiên Chúa.
Người ta đặt câu hỏi: tại sao Chúa Giêsu lại yêu thương Gioan hơn các tông đồ khác. Thật ra, Chúa Giêsu cũng là con người giống như mọi người, chỉ trừ tội lỗi, nên cũng có những tâm tình của con người, và điều đó chẳng có gì đi ngược với tinh thần Tin mừng cứu độ mà Người rao giảng. Một tình yêu thương cụ thể phải bắt đầu với những người gần gũi mình, từ người trong gia đình ra đến bạn hữu và những người khác. Yêu thương mọi người là sẵn sàng yêu thương những người mình có dịp gặp gỡ, chấp nhận cái hay cái dở của họ, cả những phiền toái của họ nữa. Chính những hoàn cảnh cụ thể của cuộc sống giúp chúng ta học biết yêu thương và làm cho tình yêu triển nở.
Tin mừng hôm nay còn dạy chúng ta bài học phải có khi làm việc tông đồ. Phêrô bận tâm về Gioan và thắc mắc hỏi Chúa: “Thưa Thầy, còn người này thì sao?”. Nhiều khi chúng ta cũng không tìm hiểu xem mình cần làm gì? Ý Chúa muốn mình làm gì? Mà chỉ muốn lo xem người khác phải làm gì. Chúng ta có của cải, thời giờ, khả năng, thì hãy đóng góp hết sức mình, không cần phải so sánh với người khác. “Phần anh, hãy theo Thầy”.
Lạy Chúa, xin biến đổi tâm tình mỗi người chúng con để trong mọi sự, chúng con biết lấy tình yêu Chúa làm động lực, biết sống theo ý Chúa và noi gương sống của Chúa. Amen.
#giaophanbaria #gpbr #suyniemhangngay #suyniemloichuahangngay #muaphucsinh