21.01.2023 – Thứ Bảy Tuần II Thường Niên
Lời Chúa: Mc 3, 20-21
Khi ấy, Đức Giêsu trở về nhà và đám đông lại kéo đến, thành thử Người và các môn đệ không sao ăn uống được. Thân nhân của Người hay tin ấy, liền đi bắt Người, vì họ nói rằng Người đã mất trí.
Suy niệm:
Bài Tin Mừng hôm nay thật là ngắn, chỉ gồm có hai câu. Nhưng câu chuyện kể lại có thế làm chúng ta bối rối. Đức Giêsu đã gặp sự chống đối từ phía các kinh sư và người Pharisêu. Bây giờ Ngài lại gặp sự hiểu lầm từ phía những thân nhân, trong đó có thể có thân mẫu của Ngài (x. Mc 3, 31). Khi Đức Giê su và các môn đệ trờ về nhà ở Caphácnaum, đám đông lại kéo đến. Nhu cầu thật lớn lao và thúc bách khiến cả nhóm không thể nào có giờ ăn. Thân nhân của Ngài nghe tin ấy thì hốt hoảng. Có lẽ họ đã đi từ quê làng Nadarét đến để gặp Đức Giêsu. Họ nghĩ Ngài bị mất trí và họ muốn lôi Ngài về lại quê nhà. Họ sẵn sàng dùng sức mạnh để ép Đức Giêsu phải đi. Kể cũng lạ nếu chỉ dựa vào chuyện Đức Giêsu không ăn để vội vã kết luận là Ngài mất trí. Các thân nhân chẳng để ý đến chuyện đám đông chạy đến với Ngài để được trừ quỷ, được chữa bệnh và để được nghe giảng. Làm sao một người mất trí có thể làm được những việc như thế ? Xem ra họ không hiểu mấy về con người và sứ mạng của Đức Giêsu.
Thật ra dưới mắt của các thân nhân, Đức Giêsu có những điều chẳng bình thường chút nào. Ngài đã không lập gia đình như những thanh niên khác. Ngài đã bỏ nghề thợ mộc ở Nadarét để lang thang khắp đó đây. Dù không phải là người học thức, Ngài đã chiêu tập một nhóm môn đệ chủ yếu là dân đánh cá, đã giao du với những hạng người nên tránh, đã dám đụng độ với các kinh sư, và bây giờ Ngài đang mê mệt với một đám đông cuồng nhiệt theo Ngài. Họ tự hỏi ông Giêsu, người thân của họ, có vấn đề gì về tâm lý không, có rơi vào tình trạng hoang tưởng tự đại không. Chúng ta cần nhiều thời gian để hiểu được sự “mất trí” của Đức Giêsu. Quan hệ máu mủ có khi lại làm cản trở việc nhận ra Ngài là ai. Đức Giêsu bao giờ cũng vượt trên những gì chúng ta thường nghĩ. Cần thấy được sự khôn ngoan và lòng nhân hậu của Thiên Chúa nơi sự “mất trí” và điên rồ của Đức Giêsu trên thập giá (1 Cr 1, 18).
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu, dân làng Nadarét đã không tin Chúa vì Chúa chỉ là một ông thợ thủ công. Các môn đệ đã không tin Chúa khi thấy Chúa chịu treo trên thập tự. Nhiều kẻ đã không tin Chúa là Thiên Chúa chỉ vì Chúa sống như một con người, Cũng có lúc chúng con không tin Chúa hiện diện dưới hình bánh mong manh, nơi một linh mục yếu đuối, trong một Hội thánh còn nhiều bất toàn. Dường như Chúa thích ẩn mình nơi những gì thế gian chê bỏ, để chúng con tập nhận ra Ngài bằng con mắt đức tin. Xin thêm đức tin cho chúng con để khiêm tốn thấy Ngài tỏ mình thật bình thường giữa lòng cuộc sống.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J
Lời Chúa:
“Thân nhân của Người nói Người đã mất trí.” (Mc 3,21)
Câu chuyện minh hoạ:
Một người Armênia nói: “Chẳng bao giờ tôi thấy Chúa, nhưng tôi đã thấy ngài Shepard là một nhà truyền giáo.
Câu nói trên biểu lộ một chân lý: Chúa Giêsu đang sống, đang tự mặc khải qua các môn đệ”.
Một nhà truyền giáo lần đầu tiên đến Trung Hoa, giảng về Chúa Giêsu cho một nhóm dân bản địa. Khi Ngài kết thúc, một người nói: “Phải, chúng tôi đã biết Ngài. Ngài đã sống ở đây”.
Nghe thế nhà truyền giáo liền nói: “Không, Đức Giêsu sống ở nước khác, cách đây gần 2000 năm rồi”.
Nhưng người đó vẫn khăng khăng bảo: “Chúng tôi đã thấy Chúa. Chúa đã sống trong làng này. Chúng tôi biết Ngài”. Rồi ông dẫn nhà truyền giáo đến nghĩa trang và chỉ cho thấy ngôi mộ của một nhà truyền giáo khác, đã từng sống với họ, phục vụ họ và cuối cùng an giấc nơi cộng đoàn của họ.
Suy niệm:
Công việc giảng dạy của Chúa Giêsu đã khơi dậy lòng nhiệt thành sùng mộ của dân chúng nên họ đến với Người rất đông để nghe Người giảng dạy, để được Người chữa bệnh. Ngược lại, những bà con thân thuộc của Chúa thì họ không chỉ không tin sứ mạng của Chúa, mà còn có cái nhìn không đúng về Ngài, như lời Tin Mừng thánh Maccô đã thuật lại: “Thân nhân của Người nói Người đã mất trí” (Mc 3,21).
Những người thân của Chúa đã không nhận ra Chúa là Thiên Chúa vì họ chỉ nhìn Chúa với cái nhìn của con người, và vì Chúa sống bình thường như mọi người, trong một thân phận yếu đuối như mọi người. Nhưng với những ai nhìn Ngài với cặp mắt đức tin, khiêm tốn thì sẽ nhận ra những điều huyền nhiệm trong những điều bình thường, bởi Ngài ưa thích những tâm hồn đơn sơ, khiêm tốn.
Lạy Chúa, xin cho con đón nhận Lời Chúa với tất cả niềm tin và lòng mến, để con tiếp nối sứ mạng rao giảng Tin Mừng Nước Trời đến với những ai con gặp gỡ. Amen.
Têrêsa Mai An
Gp. Mỹ Tho
SUY NIỆM THEO TẬP SÁCH KINH TỐI GIA ĐÌNH
GP. PHÚ CƯỜNG
Ông John Newton là một người buôn bán nô lệ vào đầu thế kỷ 18. Một hôm, trong lần vượt đại dương, thuyền của ông gặp bão lớn gần chìm. Vì quá sợ, ông đã thốt lên: “Lạy Chúa, xin cứu con, qua được cơn nguy hiểm này, con sẽ từ bỏ nghề buôn bán vô nhân đạo này, và sẽ làm nô lệ Chúa”. Và rồi, khi thuyền cập bến châu Mỹ, ông đã bỏ mọi sự, trở thành nhà rao giảng Tin mừng nổi tiếng. Để ghi nhớ biến cố này, ông đã viết lời ca được phổ thành bài nhạc: “Ân sủng kỳ diệu”.
“Thật kỳ diệu biết bao âm thanh của thực tại đã cứu sống con người hư đốn của tôi. Tôi đã một lần lầm lạc và nay đã hoán cải trở về. Tôi đã một lần sống mù quáng và nay đã thấy rõ”.
Kinh nghiệm sống của John Newton giúp chúng ta hiểu được biến cố trong Tin mừng hôm nay. Những trận bão lớn trên biển cả, những thử thách trong cuộc đời, có thể làm cho con người oán trách và xa lìa Thiên Chúa, nhưng cũng có thể là lời mời gọi thức tỉnh con người trở về với Chúa. Ông John Newton trong câu chuyện trên đây đã quay trở về với Chúa, từ bỏ nghề buôn bán nô lệ, trở thành nô lệ của Chúa và nhà truyền giáo. Các tông đồ trong cơn nguy khốn cũng đã chạy đến với Chúa: “Lạy Thầy, xin cứu chúng con, chúng con chết mất” .
Thiên Chúa không chờ chúng ta có đủ lòng tin mới ra tay cứu giúp. Ngài chỉ cần chúng ta thành tâm hướng về Ngài và xin Ngài trợ giúp. Chút thiện chí và khiêm tốn cầu xin cũng đủ để Thiên Chúa thực hiện những điều kỳ diệu trong cuộc đời chúng ta. Chúng ta hãy kiểm điểm xem mình có thái độ nào, đã phản ứng ra sao trước những trận bão thử thách của cuộc đời? Chúng ta có khiêm tốn đến với Chúa hay là than trách hoặc từ bỏ đức tin?
Lạy Chúa, xin Chúa nâng đỡ đức tin non nớt của chúng con, luôn hiện diện trong cuộc đời chúng con và đừng để sợ hãi, thất vọng, gian nan, thử thách làm chúng con xa lìa Chúa, nhưng đưa chúng con đến gần Chúa hơn. Amen.
#giaophanbaria #gpbr #SuyNiemHangNgay #SuyNiemLoiChuaHangNgay #MuaThuongNien