04.01.2023 – Thứ Tư Trước Lễ Hiển Linh
Lời Chúa: Ga 1, 35-42
Khi ấy, ông Gioan đang đứng với hai người trong nhóm môn đệ của ông. Thấy Đức Giêsu đi ngang qua, ông lên tiếng nói: “Đây là Chiên Thiên Chúa.” Hai môn đệ nghe ông nói, liền đi theo Đức Giêsu. Đức Giêsu quay lại, thấy các ông đi theo mình, thì hỏi: “Các anh tìm gì thế ?” Họ đáp: “Thưa Rápbi (nghĩa là thưa Thầy), Thầy ở đâu ?” Người bảo họ: “Đến mà xem.” Họ đã đến xem chỗ Người ở, và ở lại với Người ngày hôm ấy. Lúc đó vào khoảng giờ thứ mười.Ông Anrê, anh ông Simôn Phêrô, là một trong hai người đã nghe ông Gioan nói và đi theo Đức Giêsu. Trước hết, ông gặp em mình là ông Simôn và nói: “Chúng tôi đã gặp Đấng Mêsia” (nghĩa là Đấng Kitô). Rồi ông dẫn em mình đến gặp Đức Giêsu. Đức Giêsu nhìn ông Simôn và nói: “Anh là Simôn, con ông Gioan, anh sẽ được gọi là Kêpha” (tức là Phêrô).
Suy niệm:
“Đây là Chiên Thiên Chúa” (c.35). Gioan Tẩy giả nói với hai anh môn đệ đang đứng với mình như thế khi ông thấy Đức Giêsu tình cờ đi ngang qua. Gioan đã gặp Ngài, đã thấy Thần Khí ngự xuống trên Ngài (Ga 1,32). Ông biết Ngài là Đấng đến sau ông, nhưng lại có trước ông (1,15.30). Trong một cử chỉ khiêm hạ làm cho mình nhỏ lại, ông đã giới thiệu cho các môn đệ mình một vị Thầy cao trọng hơn. Ông để cho họ đi theo vị Thầy mới, còn ông đứng lại đó một mình.
“Các anh tìm gì thế?”: Đức Giêsu là người mở lời với hai bạn trẻ đang đi theo mình, lúng túng vì chưa biết cách làm quen. Câu hỏi này chờ một câu trả lời nói lên điều mình thao thức. “Thưa Rabbi, Thầy đang ở lại đâu?” Họ muốn biết nhà của Thầy, cũng là biết chính bản thân Thầy. “Hãy đến và các anh sẽ thấy”. Thầy Giêsu mời các bạn ấy đến thăm nhà mình. Căn nhà ở Galilê xưa thường chỉ có một, hai phòng nhỏ. Ngài mời họ đi vào thế giới riêng tư của mình. Và họ đã mau mắn đáp lời, đã đến, và đã thấy nơi Ngài đang ở lại. Lúc đó đã bốn giờ chiều rồi. Thầy Giêsu hẳn đã giữ họ lại, vì sợ họ về trời tối đường xa. Ngày hôm ấy họ đã ở lại với vị Thầy mới quen. Qua cuộc chuyện trò suốt đường đi, nhất là khi về nhà, họ đã có kinh nghiệm cá nhân về con người Thầy Giêsu, kinh nghiệm đầu tiên, chưa thật sâu, nhưng không sao quên được. Họ đã ở lại nhà Thầy, đã bị lôi cuốn bởi nhân cách của Thầy, và thấy Thầy chính là Đấng mà họ đang tìm kiếm.
“Chúng tôi đã tìm thấy Đấng Mêsia” nghĩa là Đấng Kitô. Anrê vui sướng reo lên như vậy khi ông gặp Simon trước tiên. Anrê là một trong hai người đã đi theo và ở lại nhà Đức Giêsu. Bây giờ ông coi Thầy Giêsu là Đấng Mêsia, chứ không chỉ là một rabbi, nên ông nóng lòng muốn đưa Simon đến tiếp xúc với Ngài. Thầy Giêsu đặt cho Simon một tên mới, tên này người Do Thái ít dùng. Anh sẽ được gọi là Kêpha, nghĩa là Đá, là Thạch (c.42). Không thấy Simon nói gì hay dẫn ai đến gặp ngay Đức Giêsu. Phải đợi sau này ta mới nghe ông đại diện anh em tuyên xưng: Chính Thầy là Đấng Thánh của Thiên Chúa (6,69).
Chúng ta sắp mừng Lễ Hiển Linh, Lễ Chúa tỏ mình cho con người. Chúa đã tỏ mình cho Gioan, Anrê và Simon qua gặp gỡ trực tiếp, nhưng Chúa cũng tỏ mình cho họ qua người khác giới thiệu. Chúng ta cần những người có kinh nghiệm sâu lắng với Đức Giêsu, để giúp Ngài được hiển linh trong thế giới hôm nay.
Cầu nguyện:
Lạy Thầy Giêsu, Thầy là vị Tôn Sư tuyệt vời. Thầy gọi các môn đệ theo Thầy đi trên những nẻo đường quanh co của xứ Pa-lét-tin. Thầy không mở trường, không viết sách.Thầy giúp môn đệ học bài học của Thầy, bài học của trái tim, hiền lành và khiêm tốn. Thầy dạy học trên đường. Thầy tập cho môn đệ nhìn những biến cố mỗi ngày với cái nhìn của Thiên Chúa. Thầy giúp họ thấy giá trị nơi đồng xu nhỏ của bà góa nghèo, thấy vẻ đẹp của hoa huệ, và sự vô tư của chim trời. thấy nét cao quý của trẻ thơ, và phẩm giá của người phụ nữ. Thầy tập cho họ trưởng thành, tập đương đầu ban đêm một mình với sóng gió, tập tin vào Thiên Chúa khi phải nuôi ăn đám đông, tập can trường đối diện với cái chết nhục nhã và đau đớn. Thầy kéo họ ra khỏi cái tôi háo danh khi họ cãi nhau trên đường xem ai là người lớn nhất, Thầy đòi họ bỏ mọi sự mà theo Thầy, và đặt Thầy lên trên cả mạng sống và tình ruột thịt.
Lạy Thầy Giêsu, Khoa sư phạm của Thầy là huấn luyện môn đệ bằng tình yêu. Một tình yêu kiên nhẫn khi họ yếu đuối và cứng lòng. Một tình yêu bênh vực và bảo vệ lúc họ bị tấn công. Một tình yêu chia sẻ khi cho họ cộng tác trong sứ vụ. Thầy đã diễn tả tình yêu đến cùng của Thầy khi cúi xuống rửa chân cho họ. Xin cho chúng con suốt đời học với Thầy, nhận Thầy mãi mãi là vị Tôn Sư của chúng con. Và cùng với Thầy, chúng con đi khắp thế gian, để làm cho muôn dân thành môn đệ.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J
Lời Chúa:
“Tôi đã thấy nên xin chứng thực rằng Người là Đấng Thiên Chúa tuyển chọn”. (Ga 1,34)
Câu chuyện minh họa:
Đức Cha Helder Camara đã kể lại chính kinh nghiệm của Ngài như sau:
Tôi có một người anh hơn tôi 5 tuổi đã được rửa tội, và theo học tại một trường do các cha Dòng Maria điều khiển. Nhưng sau đó, anh tôi tuyên bố là đã hoàn toàn mất đức tin. Sau khi tôi thụ phong Linh Mục. Tôi đã cùng anh về chung sống với một người chị không lập gia đình. Mỗi lần tôi sắp đi giảng hoặc đi dâng thánh lễ, anh tôi thường hỏi:
– Hôm nay chú định giảng gì đó?
Tôi thành thật giải thích cặn kẽ cho anh tôi hiểu những gì tôi đang định giảng cho người khác, anh tôi chú ý lắng nghe, nhưng không đưa ra một lời bình luận nào. Tám năm sau, lúc bị bệnh nặng và biết mình sắp chết, anh gọi tôi lại bảo:
– Tôi biết chú là người thông minh và hiểu rộng hơn tôi. Tôi không bao giờ thấy sự cách biệt giữa đức tin và cuộc sống của chú. Vậy tôi xin hỏi chú: Có thể tin thế cho người khác được không? Có thể hưởng nhờ đức tin của một người mà mình tin tưởng không? Tôi tin vào sự chân thành của chú. Tôi đã mất đức tin, nhưng tôi có thể dựa vào đức tin của chú để rước Mình Thánh Chúa không? Tôi trả lời:
– Tôi tin rằng Chúa sẽ tưởng thưởng thái độ khiêm tốn của anh. Tôi không nghi ngờ gì hết. Tôi sẽ trao Mình Thánh Chúa cho anh, và tôi tin chắc rằng anh sẽ được Chúa thương:
Trong cơn xúc động, anh tôi nói:
– Bây giờ thì chưa được đâu, tôi còn phải xưng tội đã.
Tôi định đi tìm một vị linh mục đến để giải tội, nhưng anh tôi dứt khoát đòi xưng tội với tôi. Và anh tôi đã xưng tội, rước lễ một cách sốt sắng. Trước khi trút hơi thở cuối cùng, tôi đã nghe anh tôi thốt lên:
– Tôi tin, tôi tin! Tôi tin không phải là vì chú, nhưng là vì chính tôi tin.
Suy niệm:
Gioan Tẩy Giả chưa từng biết Chúa Giêsu, nhưng ông lại là người bà con với Chúa và chắc chắn đã quen biết Ngài. Không phải Gioan nói ông không biết Chúa là ai, nhưng ông muốn nói là mình chưa từng nhận biết Ngài là Đấng Messia; ông vừa mới được mạc khải rằng Giêsu chính là Con Thiên Chúa. Một lần nữa, Gioan Tẩy giả nói rõ phận sự duy nhất của ông là chỉ cho người ta đến với Chúa Cứu Thế. Ông chẳng là gì hết, còn Chúa Giêsu là tất cả. Ông không hề đòi hỏi danh tiếng hay địa vị cho chính mình, ông chỉ là người kéo màn để Chúa Giêsu một mình chiếm ngự trung tâm sân khấu.
Đối với chúng ta, những con cái của Chúa, thì nhiệm vụ hàng đầu của chúng ta là làm chứng tá cho Chúa bằng đời sống của chúng ta. Vì theo Chúa cần phải tin, buộc phải giữ, mà những điều ấy, đôi khi vượt quá sức hiểu biết và suy tưởng của con người. Do đó, cần phải sống bằng một đời sống chứng nhân. Giữa những bách hại dã man, giữa những nguyền rủa thậm tệ, giữa những ngược đãi bất công, nếu những con cái Chúa vẫn can đảm, vẫn hiên ngang tuyên xưng niềm tin của mình, thì cuộc sống ấy chính là cuộc sống chứng tá hùng hồn nhất, có sức thuyết phục nhất.
Lạy Chúa, xin thánh hóa tâm hồn chúng con để đời sống chúng con trở thành lời chứng sống động cho tình yêu Đức Kitô.
Têrêsa Mai An
Gp. Mỹ Tho
SUY NIỆM THEO TẬP SÁCH KINH TỐI GIA ĐÌNH
GP. PHÚ CƯỜNG
Trình thuật Tin mừng hôm nay giới thiệu về con người và sứ mạng của Đức Giêsu, là Đấng duy nhất thực sự xóa tội cho con người, Đấng duy nhất đem lại ơn cứu độ cho nhân loại. Khi Đức Giêsu đang đến, Gioan Tẩy Giả đã chỉ vào Đức Giêsu và nói: “ Đây Chiên Thiên Chúa, đây Đấng xóa tội trần gian” (Ga 1,29). Giới thiệu như thế, Gioan đã cùng một lúc chỉ ra hai thực tại lớn lao về Đức Giêsu: Người là Chiên của Thiên Chúa, đồng thời Người cũng là Đấng xóa bỏ tội trần gian.
Thánh Gioan xác nhận Đức Giêsu là Đấng vô tội và thánh thiện, khi gọi Đức Giêsu là “ Chiên của Thiên Chúa ”. Khi nói Đức Giêsu là “ Đấng xóa tội trần gian ”, Gioan chỉ cho mọi người thấy Đức Giêsu chính là Đấng Cứu Thế, Đấng Messia, là “tôi tớ đau khổ của Giavê” như tiên tri Isaia đã từng nói đến trong Cựu ước.
Gioan đã thấy trước số phận tương lai của Đức Giêsu như thế nên giới thiệu cho mọi người: “ Đây là Chiên Thiên Chúa, Đấng xoá tội trần gian ”. Đức Giêsu đã trở thành chiên hy sinh: “ Đức Kitô đã chịu hiến tế làm chiên lễ Vượt qua của chúng ta” (1Cr 5,7).
Đức Giêsu xóa tội của thế gian bằng cách gánh vào mình Người tội lỗi của tất cả nhân loại, từ tội của nguyên tổ Ađam cho đến tội của người sau hết của nhân loại. Với cuộc khổ nạn và cái chết đau thương tủi nhục trên thập giá, Người đã đền thay tội lỗi của tất cả nhân loại. Từ nay nhân loại đã được giao hòa với Thiên Chúa, được sống trong ân tình của Người và cửa thiên đàng đã được mở lại cho tất cả mọi người.
Mặc dù chúng ta là người tội lỗi, nhưng đã được rửa bằng máu của Con Chiên Thiên Chúa, và được tham dự vào bàn tiệc Thánh Thể. Thánh Phaolô viết: “ Nếu máu các con dê, con bò còn thánh hóa được con người, làm cho họ trở nên trong sạch, thì máu của Đức Kitô càng hiệu lực hơn biết mấy ” (Dt 9,13-14). Hiệu lực đến nỗi Người chỉ cần chết một lần là đủ xóa được tội lỗi toàn nhân loại: “ Chúng ta được thánh hoá nhờ Đức Giêsu Kitô đã hiến dâng thân mình làm lễ tế, chỉ một lần là đủ ’ (Dt 10,10), vì Người là “ Con Chiên vẹn toàn, không tỳ vết ” (1Pr 1,19), nhất là vì Người cũng chính là Thiên Chúa, nên giá trị cứu chuộc của Người là vô cùng. “ Máu của Người rảy xuống, máu đó kêu thấu trời còn mạnh thế hơn cả máu Aben ” (Dt 12,24). “ Nhờ máu Người đổ ra trên thập giá, Thiên Chúa đã đem lại bình an cho mọi loài dưới đất và muôn vật trên trời ” (Cl 1,20).
Về phần chúng ta, người tín hữu chúng ta vẫn được gọi là “con chiên của Chúa”. Danh hiệu đó ngầm chứa một lời cầu chúc: Mong cho người tín hữu được xếp vào loại “chiên” trong ngày phán xét. Ðược đứng bên hữu Vua Thẩm Phán. Ðược vào hưởng vinh quang trong nước Chúa.
Nhưng danh hiệu đó phải chăng cũng gợi lên một ước mong. Ước mong người tín hữu sống theo gương của Chiên Thiên Chúa. Uớc mong những chiên con nối gót theo chiên mẹ đầu đàn đi vào con đường hiền lành khiêm nhường. Ước mong đoàn chiên tự hiến đời mình như một của lễ dâng lên Thiên Chúa. Và ước mong đoàn chiên gánh lấy số phận của người khác, để yêu thương, đoàn kết, liên đới, chia sẻ với anh em tất cả mọi niềm vui nỗi buồn của họ.
Lạy Chúa, xin giúp chúng con luôn ý thức rằng, một Kitô hữu đích thực phải luôn biết kết hiệp với Chúa mọi nơi mọi lúc, để rồi từ đó cũng biết giới thiệu Chúa cho mọi người. Amen.
#giaophanbaria #gpbr #suyniemhangngay #suyniemloichuahangngay #MuaGiangSinh