12.12.2022 – Thứ Hai Tuần III Mùa Vọng
Lời Chúa: Mt 21, 23-27
Khi ấy, Ðức Giêsu vào Ðền Thờ, và trong khi Người giảng dạy, các thượng tế và kỳ mục trong dân đến gần Người và hỏi: “Ông lấy quyền nào mà làm các điều ấy? Ai đã cho ông quyền ấy?” Ðức Giêsu đáp: “Còn tôi, tôi chỉ xin hỏi các ông một điều thôi; nếu các ông trả lời được cho tôi, thì tôi cũng sẽ nói cho các ông biết tôi lấy quyền nào mà làm các điều ấy. Vậy, phép rửa của ông Gioan do đâu mà có? Do Trời hay do người ta?” Họ mới nghĩ thầm: “Nếu mình nói: “Do Trời”, thì ông ấy sẽ vặn lại: “Thế sao các ông lại không tin ông ấy?” Còn nếu mình nói: “Do người ta”, thì lại sợ đám đông, vì ai nấy đều cho ông Gioan là một ngôn sứ.” Họ mới trả lời Ðức Giêsu: “Chúng tôi không biết.” Người cũng nói với họ: “Tôi cũng vậy, tôi không nói cho các ông là tôi lấy quyền nào mà làm các điều ấy.”
Suy Niệm
“Ông lấy quyền nào mà làm các điều ấy? Ai đã cho ông quyền ấy” (c. 23). Hai câu hỏi của giới lãnh đạo tôn giáo ở Giêrusalem đặt cho Đức Giêsu. Làm các điều ấy là vào thành thánh giữa đoàn dân tung hô vang dội, là đuổi những người buôn bán trong Đền thờ, là chữa bệnh và giảng dạy ở đó (Mt 21, 12-15). Ai là Đấng đã cho ông Giêsu quyền ấy? Đây không phải là câu hỏi để thượng tế và kỳ mục tìm thông tin. Đây là câu hỏi để họ tìm thêm lý lẽ nhằm bắt bẻ Đức Giêsu khi có dịp. Đức Giêsu đã không trực tiếp trả lời câu hỏi này. Hay đúng hơn Ngài trả lời bằng cách đặt một câu hỏi khác (c. 24). Ngài chỉ hỏi họ đúng một điều thôi, về nguồn gốc phép rửa của Gioan. “Do trời hay do người phàm”, do Thiên Chúa hay do loài người (c. 25).
Câu hỏi này lập tức đưa họ vào thế bị động, lưỡng nan. Nếu do Thiên Chúa, tại sao họ lại không tin Gioan? (c. 25). Nhưng họ lại không dám bảo phép rửa của Gioan là do người phàm, vì dân chúng tin Gioan là một ngôn sứ (c. 26), nghĩa là người của Thiên Chúa, người được sai để nói lời của Ngài. Các thượng tế và kỳ mục đã không dám trả lời câu hỏi của Đức Giêsu. Nếu nhìn nhận phép rửa của Gioan là đến từ Thiên Chúa, thì họ cũng phải nhìn nhận Đức Giêsu, vì Gioan làm chứng Đức Giêsu là Đấng Mêsia. Điều này thì họ không hề muốn, vì nó đòi họ phải thay đổi cuộc sống, thay đổi mọi lối suy nghĩ và mọi niềm tin xưa nay. Ngược lại nếu coi thường phép rửa của Gioan, họ lại sợ dân chúng. Họ không dám đi ngược với cái nhìn của dân, vì muốn được lòng dân. Rõ ràng họ không có tự do để chọn một trong hai. Đức Giêsu đã bắt họ phải công khai quan điểm của mình.
Nhưng họ đã chọn thái độ né tránh: “Chúng tôi không biết.” (c. 27). Nói câu này trước mặt dân chúng thì quả là khó nghe và khó tin. Làm sao họ lại không biết chuyện quan trọng đó? Vì họ không thỏa mãn điều kiện Đức Giêsu đưa ra (c. 24), nên Ngài sẽ không trả lời cho họ biết Ngài dùng quyền nào (c. 27). Thành thật với chính mình thật khó biết bao! Đón nhận sự thật với trọn cả tâm hồn đòi phải trả giá. Sự thật bao giờ cũng đòi ta đổi đời, không để ta yên. Chính vì thế ta thích quanh co và dễ né tránh sự thật. Nhưng dù ta có né tránh sự thật, thì sự thật vẫn cứ theo đuổi ta luôn. Chẳng ai làm át được tiếng nói của sự thật. Mùa Vọng là thời gian ra khỏi bóng tối của dối trá, để đón lấy sự thật. Chỉ cần bớt một chút cứng cỏi của tự mãn về cái tôi, thêm một chút mềm mại của tình yêu khiêm hạ, là ta có cơ may gặp được chân lý như đám đông dân chúng. Và chân lý sẽ cho ta được tự do (Ga 8, 32).
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu, xin dẫn con vào nhà của con, căn nhà của trái tim, căn nhà vừa quen vừa lạ. Xin hãy cho con thấy những phức tạp, rắc rối, những che đậy, giằng co, những mâu thuẫn và vô lý nơi con. Xin hãy cho con thấy những nhỏ mọn, ích kỷ, những yếu đuối, khô khan, những cứng cỏi và tự ái nơi con. Xin cho con ý thức những lo âu, sợ hãi đang đè nặng làm con ngột ngạt, những nỗi đau thầm kín khiến đời con mất vui, những vết thương không biết bao giờ lành, những đổ vỡ khiến lòng con khép lại.
Lạy Chúa Giêsu, xin giúp con dọn những bề bộn nơi tim con. Xin biến đổi tim con, để nó trở nên đơn sơ hơn, hồn nhiên hơn và tươi tắn hơn. Ước gì con nhìn mọi sự, mọi người, bằng trái tim bao dung của Chúa. Và ước gì khi đã ra khỏi nỗi bận tâm về mình, trái tim con được nhẹ nhàng hơn và tự do hơn để yêu mến mọi người. Amen.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J
Lời Chúa:
“Quyền năng Chúa ở với Người, khiến Người chữa lành các bệnh tật.” (Lc 5,17)
Câu chuyện minh họa:
Đức Tổng Giám Mục Helder Camara của Braxin, có lần đã chia sẻ kinh nghiệm như sau:
Tôi có người anh lớn hơn tôi 5 tuổi, đã rửa tội từ lúc mới sinh, và từng theo học nhiều năm trong trường dòng. Nhưng lớn lên anh bắt đầu bê trễ, bỏ đọc kinh, bỏ dự lễ, và cuối cùng là bỏ… đạo. Sau khi tôi thụ phong linh mục, anh cùng với tôi sống chung với người chị độc thân. Mỗi lần biết tôi sắp đi giảng tĩnh tâm, anh lại hỏi:
– Hôm nay chú nói về đề tài gì?
Tôi lại có dịp giải thích cho anh những điều mình sắp giảng.
Anh chỉ lắng nghe, không bình luận.
Tám năm sau, anh bị mắc căn bệnh hiểm nghèo. Biết mình sắp chết, anh gọi tôi lại và nói:
– Lâu nay tôi để ý quan sát, thấy không có sự cách biệt giữa lời chú giảng và việc chú làm. Vậy xin hỏi chú, tôi có thể dựa vào đức tin của chú để rước lễ không?
Tôi trả lời:
– Em tin là Chúa lòng lành vô cùng sẽ đoái thương anh.
Bấy giờ anh tôi nói trong nỗi xúc động:
– Ngay bây giờ thì chưa được đâu, vì tôi chưa xưng tội.
Tôi định tìm cho anh một linh mục khác nhưng anh đòi xưng tội với tôi. Sau khi rước lễ xong, anh thều thào trong nước mắt:
– Tôi tin, tôi tin, chú ạ. Bây giờ tôi tin không phải dựa vào đức tin của chú, mà tôi thực sự xác tín rằng Chúa yêu thương tôi!
Ít phút sau đó anh đã ra đi trong bình an, thanh thản.
Suy niệm:
Chúa Giêsu không những chữa trị các bệnh tật nơi thân xác nhưng còn chữa các bệnh tật nơi tâm hồn con người nữa. Ngài muốn chúng ta trông cậy vào quyền năng của Ngài, vì Ngài biết chúng ta đau khổ thế nào khi gặp những khó khăn, thử thách, bệnh tật… Để chứng tỏ quyền năng và để người khác nhận biết Chúa là Đấng có quyền tha tội, Ngài đã làm phép lạ ngay trước mắt các ông, cho người bại liệt đứng dậy trước sự kinh ngạc của đám đông.
Lạy Chúa, xin cho con luôn vững tin vào Chúa, vì Ngài là Đấng hằng yêu thương và chữa lành mọi vết thương nơi thể xác và trong tâm hồn.
Têrêsa Mai An
Gp. Mỹ Tho
SUY NIỆM THEO TẬP SÁCH KINH TỐI GIA ĐÌNH
GP. PHÚ CƯỜNG
Qua trang Tin mừng trên, các thượng tế và kỳ mục đã chất vấn Chúa Giêsu về việc Chúa đã giảng dạy cho dân chúng trong đền thờ: “Ông lấy quyền nào mà làm các điều ấy? Ai đã cho ông quyền ấy?” . Đúng ra họ là những người phải tin Chúa Giêsu là Đấng Cứu Thế – Đấng mà họ phải giới thiệu cho dân chúng biết Người là ai. Vì họ được Chúa trao ban cho quyền lãnh đạo đoàn dân của Chúa và hướng dẫn đoàn dân của Chúa mong đợi Đấng Cứu Độ cho loài người. Và nếu họ không nhận ra Chúa Giêsu là Đấng Cứu Thế thì ít ra họ cũng phải khâm phục Chúa Giêsu về những lời giảng dạy của Chúa đã được dân chúng lắng nghe và thán phục. Đằng này họ đã ghen tỵ và tìm cách bắt bẻ Chúa. Họ tưởng Chúa Giêsu sẽ sợ họ nhưng không ngờ chính họ lại sợ Chúa Giêsu khi Người hỏi lại: “ Vậy, phép rửa của ông Gioan do đâu mà có? Do Trời hay do người ta”. Với câu hỏi của Chúa Giêsu, họ đã im lặng vì họ không có câu trả lời.
Có lẽ trong cuộc sống, chúng ta thích bắt bẻ, phê phán người này người kia hơn là khen và nể phục những việc làm tốt lành của người khác mà chính bản thân mình không thể làm được.
Trong tâm tình Mùa Vọng, mỗi ngày chúng ta dành ít phút để chiêm ngắm mầu nhiệm nhập thể – Ngôi Hai Thiên Chúa xuống thế làm người; và cũng trong Mùa Vọng này, chúng ta hãy tập bỏ tính xấu là hay soi mói người khác, đặc biệt là không nên ghen tỵ để bắt bẻ, phê phán, nói xấu những người hay làm việc lành phúc đức. Amen.
#giaophanbaria #gpbr #suyniemhangngay #suyniemloichuahangngay #muavong