17.11.2022 – Thứ Năm Tuần XXXIII Thường Niên: Thánh Êlisabeth Hungari
Lời Chúa: Lc 19, 41-44
Khi đến gần Giêrusalem và trông thấy thành, Ðức Giêsu khóc thương mà nói: “Phải chi ngày hôm nay ngươi cũng nhận ra những gì đem lại bình an cho ngươi! Nhưng hiện giờ, điều ấy còn bị che khuất, mắt ngươi không thấy được. Thật vậy, sẽ tới những ngày quân thù đắp luỹ chung quanh, bao vây và công hãm ngươi tư bề. Chúng sẽ đè bẹp ngươi và con cái đang ở giữa ngươi, và sẽ không để hòn đá nào trên hòn đá nào, vì ngươi đã không nhận biết thời giờ ngươi được Thiên Chúa viếng thăm.”
Suy niệm:
Người ta có thể khóc vì nhiều lý do. Khóc vì buồn thương, khóc vì tình yêu của mình bị từ chối. Khóc vì tiếc nuối một điều tốt đẹp bị hủy hoại. Một người đàn ông khóc là chuyện không thường xảy ra. Chính vì thế chúng ta ngỡ ngàng khi thấy Đức Giêsu khóc. Con Thiên Chúa nhập thể biết đến nỗi đau của phận người. Giọt nước mắt của Ngài cho thấy Ngài thật sự có một trái tim. Đức Giêsu khóc khi đến gần và trông thấy thành phố Giêrusalem. Trong thành Giêrusalem có ngôi Đền thờ lộng lẫy (Lc 21, 5). Đền thờ ấy là Đền thờ thứ hai được xây sau khi dân lưu đày trở về. Còn Đền thờ thứ nhất do Salômôn xây, đã bị quân Babylon phá hủy. Vua Hêrôđê Cả đã trùng tu và nới rộng Đền thờ thứ hai này. Công việc sửa sang kéo dài từ năm 20 trước công nguyên, đến năm 64 sau công nguyên mới hoàn tất. Vào thời gian này, người Do Thái nổi dậy chống lại quân Rôma. Vào lễ Vượt qua năm 70, thành phố bị vây hãm (c. 43). Đền thờ bị thiêu hủy sau tám mươi tư năm tu sửa. Đây là một bi kịch lớn mà Đức Giêsu đã linh cảm với nỗi đớn đau.
Bài Tin Mừng hôm nay nằm ngay sau biến cố Đức Giêsu lên Giêrusalem lần cuối (Lc 19, 28). Ngài biết đây là lần cuối, nên giữa bầu khí tung hô của dân chúng, Đức Giêsu lại rơi vào nỗi đau buồn, xót xa. Ngài sẽ là vị ngôn sứ phải chết ở trong thành này (Lc 13, 33). Như mọi người Do Thái khác, Đức Giêsu quý thành phố và Đền thờ. Thành phố Giêrusalem là thủ đô của đất nước. Đền thờ là nơi mỗi năm Ngài lên đó dự các lễ lớn đôi ba lần. Đây là nhà Cha của Ngài, là nhà cầu nguyện (Lc 2, 49; 19, 46). Nhưng mọi điều tốt đẹp Ngài đang thấy, có ngày sẽ đổ vỡ tan hoang. “Không để hòn đá nào trên hòn đá nào” (c. 44). Thiên Chúa là Đấng đã đi thăm Dân Israel (Lc 1, 68; 7, 16; 19, 44). Ngài thăm Dân Ngài qua Người Con là Đức Giêsu (Lc 1, 78). Ngài đến thăm để đem ơn cứu độ, đem lại bình an (c. 42).
Hôm nay Thiên Chúa vẫn tiếp tục đi thăm nhân loại. Ngài vẫn sai Con của Ngài đến với chúng ta để ban ơn bình an. Nhưng con người hôm nay có thể khép lòng, và để lỡ cơ hội quý báu. “Ngài đã đến nhà mình, nhưng người nhà chẳng chịu đón nhận” (Ga 1, 11). Làm sao mỗi Kitô hữu nhận ra thời điểm Ngài đến thăm mình? (c. 44). Thế giới Tây phương hôm nay đang có khuynh hướng loại trừ Thiên Chúa. Họ nhân danh tự do tôn giáo để loại trừ tôn giáo ra khỏi đời sống xã hội. Nhưng không có Trời thì ai ở được với ai. Nhân loại bị kéo vào những cuộc chiến tranh, thù hận không lối thoát. Hãy để Thiên Chúa đi vào đời bạn và chi phối những chọn lựa của bạn. Chỉ trong Thiên Chúa mọi sự mới có nền tảng vững bền. Nếu không, như Giêrusalem, chúng ta chỉ còn là những bức tường than khóc.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu là Con Thiên Chúa, Chúa đã muốn trở nên con của loài người, con của trái đất, con của một dân tộc. Chúa vẫn yêu mến dân tộc của Chúa dù họ từ khước Tin Mừng và đóng đinh Chúa vào thập giá. Xin cho chúng con biết yêu mến quê hương, một quê hương còn nghèo nàn lạc hậu sau những năm dài chiến tranh, một quê hương đang mở ra trước thế giới nhưng lại muốn giữ gìn bản sắc dân tộc và bảo vệ nền đạo lý của cha ông. Xin cho chúng con đừng nhắm mắt ngủ yên trong sự an toàn và tiện nghi vật chất, nhưng biết trăn trở trước nỗi khổ đau, và làm một điều gì đó thật cụ thể cho những đồng bào quanh chúng con. Ước gì chúng con biết phục vụ đất nước bằng khối óc, quả tim và đôi tay. Và ước gì chúng con biết khiêm tốn cộng tác với muôn người thiện chí.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J
Lời Chúa:
“Phải chi ngày hôm nay ngươi cũng nhận ra những gì đem lại bình an cho ngươi!” (Lc 19,42)
Câu chuyện minh họa:
Trong dòng của thánh Benedictô có một tập sinh thuộc gia đình quí phái, trước kia là một chiến binh dũng mãnh, nay chỉ là một thầy trợ sĩ trong một tu viện. Ngày kia, thầy được phân công phục vụ trong nhà cơm. Tính kiêu ngạo xưa kia lại nổi dậy trong thầy: “Các kẻ này là gì mà mình phải hạ mình phục vụ họ như một người nô lệ thế này?”, thầy tự nghĩ trong lòng. Lúc đó, thánh Benedictô, người đang coi sóc thầy và là người được Chúa ban cho ơn đọc thấy các tư tưởng thầm kín của kẻ khác, quay mặt về phía thầy và nói:
– Người anh em của tôi ơi, hãy làm dấu thập giá trên quả tim của thầy đi! Những lời càm ràm trong bụng thầy đó có ý nghĩa gì! Hãy đặt một ấn.
Suy niệm:
Chúa Giêsu buồn vì cảnh tượng Giêrusalem sụp đổ, ngày nay trước những tội lỗi của con người Chúa Giêsu càng tan nát cõi lòng hơn nữa, vì thân xác con người là đền thờ của Chúa đã bị hoen ố khi con người rơi vào chán chường, tội lỗi, thất vọng… Chúa mời gọi chúng ta nhận biết triều đại Thiên Chúa đã đến gần, khi nhận ra những gì đem lại bình an trong cuộc sống, bằng việc loại bỏ những ý hướng tội lỗi, những tư tưởng xấu, đang làm mờ mắt đức tin của chúng ta. Có như thế, đời sống của chúng ta biến đổi nên tốt hơn và chúng ta dễ dàng nhận biết thời giờ Thiên Chúa viếng thăm.
Lạy Chúa, thời gian và kỳ hạn Chúa đến với con người không ai được biết trước, nhưng Chúa luôn mời gọi con phải tỉnh thức luôn để khi Chúa đến con được hân hoan vào dự tiệc với Người trên thiên quốc.
Têrêsa Mai An
Gp. Mỹ Tho
SUY NIỆM THEO TẬP SÁCH KINH TỐI GIA ĐÌNH
GP. PHÚ CƯỜNG
Khi tiến vào Giêrusalem, thay vì hoà cùng niềm vui của dân chúng đang reo hò đón Chúa như một vị vua, Chúa Giêsu đã khóc thương thành Giêrusalem, đúng hơn Chúa đã khóc thương con cái Israel. Tại sao Chúa Giêsu lại khóc? Và việc Người khóc thương thành Giêrusalem có ý nghĩa gì với chúng ta hôm nay?
Chúa Giêsu khóc thương thành Giêrusalem vì chính sự hoà bình của thành. Giêrusalem được coi là thành của hoà bình: các vua, các tiên tri đã loan báo và xây dựng thành Giêrusalem là nơi trở nên thành thánh của các quốc gia, và Thiên Chúa thiết lập hoà bình trên đó, nhưng Người biết nó sẽ không còn nữa. Chúa khóc vì cảm thông với những người yêu chuộng và khát khao hoà bình được thiết lập tại đây, và khóc cho nỗi thống khổ của dân Người.
Chúa Giêsu khóc thương thành vì Chúa yêu dân của Chúa. Chúa khóc vì tình yêu, vì lợi ích và vì ơn cứu độ của chính dân thành Giêrusalem, bởi vì họ đã không nhận ra Chúa là Đấng cứu độ, và cũng không đón nhận sứ điệp của Người.
Với tình yêu vô điều kiện của Chúa, thì ngày hôm nay, Chúa vẫn khóc thương chúng ta, nếu như chúng ta không đón nhận Người và Lời Người dạy bảo. Người vẫn khóc, nếu chúng ta lạnh nhạt, thờ ơ với Người. Người vẫn khóc khi chúng ta mải miết tìm kiếm ý nghĩa cuộc đời ngoài Chúa, cậy dựa vào chính mình, và ngoảnh mặt với anh chị em mình.
Lạy Chúa Giêsu, xin cho con biết khóc với thân phận yếu hèn của con, và khóc cho những lỗi lầm con đã gây ra. Xin cho con biết vui mừng khi biết Chúa là Đấng khóc cho con, và yêu con vô bờ bến. Amen.