19.9.2022 – Thứ Hai Tuần XXV Thường Niên
Lời Chúa: Lc 8, 16-18
Khi ấy, Đức Giêsu nói cùng dân chúng rằng: “Chẳng có ai đốt đèn, rồi lấy hũ che đi hoặc đặt dưới gầm giường, nhưng đặt trên đế, để những ai đi vào thì nhìn thấy ánh sáng. Vì chẳng có gì bí ẩn mà lại không trở nên hiển hiện, chẳng có gì che giấu mà người ta lại không biết và không bị đưa ra ánh sáng. Vậy hãy để ý tới cách thức anh em nghe. Vì ai đã có, thì được cho thêm; còn ai không có, thì ngay cái họ tưởng là có, cũng sẽ bị lấy mất.”
Suy niệm:
Bài Tin Mừng hôm nay chỉ có ba câu có vẻ rời rạc. Ba câu này thánh Luca đặt nằm ngay sau dụ ngôn về người gieo giống. Vậy ta phải hiểu các câu này trong bối cảnh của dụ ngôn trên, một dụ ngôn nói về việc đón nhận hạt giống Lời Chúa. Sống Lời Chúa cách nghiêm túc là thắp lên một ngọn đèn (c. 16). Vào thời xưa, người ta dùng đèn dầu, làm bằng đất nung. Hẳn nhiên ý hướng của người thắp đèn là soi sáng. Ngọn đèn sáng để soi đường cho “những kẻ khác” vào nhà, những người chưa được biết các mầu nhiệm Nước Thiên Chúa (c. 10). Vì thế thật vô lý nếu có ai sau khi thắp đèn, rồi lấy cái hũ mà đậy lại, hay đặt ngọn đèn dưới gầm giường. Dù có lúc ánh sáng đó như bị che khuất hay trở nên leo lét, nhưng đời Kitô hữu vẫn mãi mãi là ngọn đèn sáng đặt trên giá đèn cho một thế giới mà bóng tối không ngừng vây bủa tấn công.
“Ánh sáng của anh em phải chiếu giãi trước mặt thiên hạ, để họ thấy những việc tốt đẹp anh em làm mà tôn vinh Cha trên trời.” Dù có lúc họ phải sống ẩn núp trong hang toại đạo, hay phải chịu sống như Giáo hội thầm lặng, nhưng giữ bí mật hay che giấu lén lút lại không phải là thái độ thường xuyên của người Kitô hữu (c. 17). Rồi đến ngày cái bí mật phải được vén mở, cái che giấu phải được đem ra ánh sáng công khai. Chúng ta có những hiểu biết về Thiên Chúa, về thân phận con người, về ý nghĩa của khổ đau và cái chết. Chúng ta có đức tin và niềm hy vọng, có niềm vui và bình an. Chúng ta biết mình từ đâu đến và đang đi về đâu. Kitô hữu không thể cất giấu kho tàng đức tin của mình được. Họ có nghĩa vụ phải chia sẻ cho một thế giới đang khát khao. Lời Chúa như nén bạc không được phép chôn giấu.
“Vậy hãy để ý tới cách thức anh em nghe.” (c. 18). Có cách nghe kiểu vệ đường, nước đổ lá khoai, có cách nghe không bám rễ vì sỏi đá, có cách nghe bị chết ngộp vì cái tâm đầy vọng động. Nhưng cũng có cách nghe của người giữ chặt lấy Lời trong trái tim tốt lành và nhẫn nại (c. 15). Ai nghe Lời Chúa cách hữu ích, người đó sẽ được lợi ích thêm. Khi ta mở rộng cửa cho Lời Chúa tác động, Lời sẽ xâm nhập vào đời ta càng lúc càng mạnh mẽ. Còn ai cứng cỏi từ khước, thì ngay từ đầu, họ đã mất cả chì lẫn chài. Tin Mừng hôm nay đưa chúng ta vào thái độ tích cực, dấn thân. Thái độ của Kitô hữu là đứng hẳn về phía ánh sáng. Nhiệm vụ của chúng ta là thắp sáng, chiếu sáng và đem ra ánh sáng, để những ngọn đèn nhỏ của ta dẫn nhân loại đến với Ánh Sáng Giêsu.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu tạ ơn Chúa đã cho chúng con ánh sáng mặt trời, mặt trăng, và ánh sáng từ những nguồn năng lượng trên mặt đất. Tạ ơn Chúa vì Chúa đã gọi chúng con là ánh sáng. Đó là vinh dự và cũng là một trách nhiệm nặng nề. Xin cho chúng con có khả năng đẩy lui bóng tối của hận thù và bất công, của buồn phiền và thất vọng. Xin cho chúng con biết giữ gìn ngọn lửa mà Chúa đã thắp lên trong lòng chúng con, và biết vâng theo những soi sáng của Chúa qua từng phút giây của cuộc sống. Lạy Chúa Giêsu, cuộc chiến giữa ánh sáng và bóng tối vẫn còn tiếp diễn trên thế giới và trong lòng chúng con. Ước gì chúng con đừng chỉ lo nguyền rủa bóng tối, nhưng can đảm thắp lên những ngọn lửa, để cả trái đất ngập tràn ánh sáng Chúa.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J
Lời Chúa:
“Chẳng có gì bí ẩn mà lại không trở nên hiển hiện.” (Lc 8,17)
Câu chuyện minh họa:
Buổi chiều, khi Shichiri Kojun đang tụng kinh, một tên trộm, tay cầm 1 lưỡi gươm bén bước vào bảo Shichiri đưa tiền cho hắn, nếu không, hắn sẽ giết chết. Shichiri nói với hắn:
– Đừng có làm phiền ta. Tiền để trong ngăn kéo kia, anh có thể lấy đi.
Rồi Shichiri tiếp tục đọc kinh. Một lát sau, Shichiri dừng lại, gọi:
– Này, đừng có lấy hết nghe. Ta cần một ít để mai đóng thuế đó!
Tên trộm nhặt gần hết số tiền và bắt đầu chùn.
– Hãy cảm ơn người ta khi anh nhận quà chứ, -Shichiri nói thêm. Tên trộm cám ơn ông rồi đi.
Ít hôm sau, tên trộm bị bắt. Giữa đám đông, hắn xưng đã phạm tội với Shichiri. Khi Shichiri được mời đến làm chứng, ông nói:
– Người này không phải ăn trộm, ít nhất là về phần tôi.”
Suy niệm:
Qua hình ảnh chiếc đèn Chúa Giêsu muốn mỗi Kitô hữu trở nên ngọn đèn đặt ở nơi cao và luôn tỏa sáng, để nhiều người được đón nhận Tin Mừng. Không có lời khuyên nào mạnh mẽ và thuyết phục cho bằng đời sống gương mẫu, hay đúng hơn lời nói và việc làm phải đi đôi với nhau. Chúa Giêsu chính là tấm gương và là ánh sáng cho chúng ta noi theo vì Người đã sống và làm điều Ngài dạy. Lời ấy luôn tồn tại mỗi ngày và trở nên sống động hơn khi chúng ta tiếp nhận, lắng nghe, suy gẫm và nhất là đem vào đời sống. Chính lúc ấy là lúc đèn được đặt trên giá cao. Nếu khi chúng ta lắng nghe Lời Chúa một cách sốt sắng nhưng rồi Lời ấy không đi vào đời sống thì giống như chiếc đèn đặt dưới gầm giường, lấy hũ che lại.
Lạy Chúa, xin giải thoát chúng con khỏi bóng tối của tội lỗi để chúng con luôn bước đi trong ánh sáng của tình thương Chúa.
Têrêsa Mai An
Gp. Mỹ Tho
SUY NIỆM THEO TẬP SÁCH KINH TỐI GIA ĐÌNH
GP. PHÚ CƯỜNG
Ánh sáng là thứ rất cần thiết cho cuộc sống. Thế nhưng ánh sáng quan trọng không bởi vì tự thân nó chỉ có giá trị mang lại ích lợi cho con người và muôn vật trên thế gian này. Qua Tin mừng hôm nay, khi Chúa Giêsu nói: “ không ai thắp đèn rồi lấy hũ che lại hay đặt dưới gầm giường ” (Lc 8,16), Chúa muốn chúng ta nhận ra giá trị của ánh sáng và mời gọi những ai bước theo Chúa cũng phải trở nên ánh sáng: “ Chính anh em là ánh sáng cho trần gian ” (Mt 5,14).
Quả thế, một vật muốn phát ra được ánh sáng thì nó phải được kết nối với một nguồn sáng. Chẳng hạn như chiếc bóng đèn muốn chiếu sáng, nó phải được cắm vào nguồn điện… Người Kitô hữu cũng thế, muốn trở nên ánh sáng của Chúa thì phải được kết nối với nguồn sáng duy nhất là Đức Giêsu. Chúa đã nói: “Ta là ánh sáng thế gian” (Ga 12,46). Chúng ta sẽ chẳng thể trở nên ánh sáng của Chúa cho trần gian nếu chúng ta không gắn mình vào “nguồn ánh sáng Giêsu”.
Ánh sáng mà Chúa Giêsu muốn nói ở đây chính là những nhân đức nơi người tín hữu đã được Chúa Giêsu ban tặng. Cụ thể đó là những nhân đức Tin-Cậy-Mến và những nhân đức khác. Qua các nhân đức này người Kitô hữu chúng ta phản ánh nét sáng ngời của Chúa cho trần gian. Nếu chúng ta chỉ giữ những nét đẹp của Thiên Chúa cho riêng ta mà không giới thiệu cho anh chị em mình, thì đó không phải là điều Chúa muốn. Nếu ta chỉ trông chờ Chúa giúp cho mình ta thôi mà không quan tâm đến anh chị em mình thì đó cũng không phải là điều Chúa vui thích. Hay nói cách khác, nếu chúng ta chỉ yêu mến Thiên Chúa mà không yêu thương người anh em mình thì chúng ta đang lừa dối chính mình. Như vậy, đức tin, đức cậy, đức mến là những ơn Thiên Chúa ban là để chúng ta không chỉ đáp trả lại tình yêu của Thiên Chúa, nhưng còn giúp chúng ta làm lan tỏa ân phúc ấy cho tha nhân. Đó cũng là điều mà sách giáo lý Youcat dành cho người trẻ, ở số 122 dạy rằng: “ Ta phải trở nên thánh chung với nhau. Ta phải đến với Thiên Chúa chung với nhau, trình diện trước Thiên Chúa chung với nhau”.
Lạy Chúa Giêsu, rất nhiều khi chúng con thể hiện sự ích kỷ trong cuộc sống, chúng con chỉ muốn vun vén cho bản thân mà không muốn chia sẻ cho người khác; ngay cả trong đời sống đức tin, chúng con cũng chỉ muốn nên thánh một mình mà không đoái hoài đến tha nhân, xin Chúa thứ tha những lỗi lầm của chúng con và xin Chúa giúp chúng con luôn biết luôn mở rộng lòng mình để đón nhận ân phúc của Chúa và làm lan toả những ân phúc ấy cho mọi người , khi chúng con cùng đi chung trên hành trình tiến về thiên quốc . Amen