23.7.2022 – Thứ Bảy Tuần XVI Thường Niên
Lời Chúa: Mt 13, 24-30
Hôm ấy, Ðức Giêsu trình bày cho dân chúng nghe dụ ngôn này: “Nước Trời thì ví như chuyện người kia gieo giống tốt trong ruộng mình. Khi mọi người đang ngủ, thì kẻ thù của ông đến gieo thêm cỏ lùng vào giữa lúa, rồi đi mất. Khi lúa mọc lên và trổ bông, thì cỏ lùng cũng xuất hiện. Ðầy tớ mới đến thưa chủ nhà rằng: “Thưa ông, không phải ông đã gieo giống tốt trong ruộng ông sao? Thế thì cỏ lùng ở đâu mà ra vậy?” Ông đáp: “Kẻ thù đã làm đó!” Ðầy tớ nói: “Vậy ông có muốn chúng tôi ra nhặt đi không?” Ông đáp: “Ðừng, sợ rằng khi nhặt cỏ lùng, các anh làm bật luôn rễ lúa. Cứ để cả hai cùng lớn lên cho tới mùa gặt. Ðến ngày mùa, tôi sẽ bảo thợ gặt: hãy nhặt cỏ lùng trước đã, bó thành bó mà đốt đi, còn lúa, thì hãy thu vào kho lẫm cho tôi.”
Suy niệm:
Cỏ lùng ở đâu mà ra vậy? Cỏ lùng trong ruộng khiến các đầy tớ ngỡ ngàng. Thửa ruộng vốn chỉ được gieo giống tốt. Vậy mà khi lúa mọc lên và trổ bông. cỏ lùng lại xuất đầu lộ diện. Bởi đâu mà có cỏ lùng, có người xấu? Bởi đâu mà ở nơi ta tưởng là trong ngần lại bất ngờ có dấu hiệu của sự vẩn đục? Có tác động xấu xa nào của Thần Dữ đẩy đưa? Có sự ưng thuận chiều theo nào của con người?
Ông có muốn chúng tôi nhổ đi không? Chúa có muốn chúng tôi tiêu diệt mọi kẻ xấu không? Ngài có muốn chúng tôi xây dựng một Giáo Hội toàn bích, một xã hội chỉ gồm toàn những người tốt không? Lắm khi chúng ta nóng nảy như Gioan và Giacôbê, đòi đốt cả làng người Samari, vì họ không tiếp Chúa.
Ðừng, sợ rằng khi nhổ cỏ lùng, lại làm hư rễ lúa. Cứ để cả hai cùng lớn lên cho tới mùa gặt. Như thế Thiên Chúa để cho cỏ mọc chung với lúa. Ngài chấp nhận tình trạng vàng thau lẫn lộn. Ngài nhẫn nại với tội nhân, với cỏ lùng. Cỏ lùng chẳng bao giờ thành lúa được. Nhưng người xấu có thể hoán cải nên người tốt. Chính vì thế Thiên Chúa cứ kiên tâm chờ đợi. Chờ đợi vì tin vào sự hoán cải của con người. Chờ đợi vì tôn trọng tự do lựa chọn của họ. Chờ đợi vì nuôi một niềm hy vọng lớn lao. Sự thánh thiện của Thiên Chúa ở nơi sự chờ đợi. Ngài còn chờ đợi cho đến ngày tận thế.
Trong thế giới và Giáo Hội không có hai hạng người: hạng cỏ lùng và hạng lúa tốt. Cỏ lùng và lúa tốt nằm ở nơi tim mỗi người. Mỗi người đong đưa giữa cỏ lùng và lúa tốt, giữa cái thiện và cái ác, giữa thiên thần và Satan.
Ngay trong những hành vi tốt đẹp nhất của tôi, tôi vẫn thấy có chút vị kỷ, chiếm đoạt. Thiên Chúa vẫn chấp nhận cỏ lùng ở trong tôi. Ngài chờ tôi được thanh luyện dần dần, để rồi mọi sự trong tôi thành lúa tốt.
Kitô hữu không dung túng sự dữ, họ dám hy sinh để xây dựng một thế giới yêu thương. Nhưng họ không dùng bạo lực để chống lại ác nhân. Họ nhẫn nại biến đổi trái tim kẻ thù, vì họ tin vào sức mạnh của tình yêu, tin vào Ðức Giêsu, Ðấng đã bị sự dữ nuốt chửng nhưng cuối cùng là Ðấng toàn thắng.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu, xin biến đổi con, xin biến đổi con từ từ qua cầu nguyện. Mỗi lần con thấy Chúa, xin biến đổi ánh mắt con. Mỗi lần con rước Chúa, xin biến đổi môi miệng con. Mỗi lần con nghe lời Chúa, xin biến đổi tai con.
Xin làm cho khuôn mặt con ngời sáng hơn sau mỗi lần gặp Chúa. Ước chi mọi người thấy nét tươi tắn của Chúa trong nụ cười của con, thấy sự dịu dàng của Chúa trong lời nói của con.
Thế giới hôm nay không cần những kitô hữu có bộ mặt chán nản và thất vọng. Xin cho con biết nhẫn nại và can đảm cùng đi với Chúa và với tha nhân trên những nẻo đường gập ghềnh. Amen.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J
Lời Chúa:
“Cứ để cả hai cùng lớn lên cho tới mùa gặt” (Mt 13,30)
Câu chuyện minh họa:
Mục sư Martin Luther King, người đấu tranh giành tự do cho nô lệ da đen tại Hoa Kỳ bằng phương pháp bất bạo động đã kể lại một câu chuyện như sau:
Chúng tôi đã có dịp viếng thăm bang Kerela ở cực Nam Ấn Độ. Một buổi chiều cuối tuần, chúng tôi đến bãi biển Cap-Comorin, thường được gọi là “nơi tận cùng của thế giới”, vì đây là mũi đất cuối cùng của lục địa Ấn Độ tiếp giáp Ấn Độ Dương.
Trước mắt chúng tôi là đại dương mênh mông, với các đợt sóng nhấp nhô. Nơi đây được gọi là “điểm hẹn” của ba biển cả: Ấn Độ dương, Biển Ả Rập và vịnh Bengal. Ngồi trên tảng đá nhô ra trên mặt nước, chúng tôi cảm thấy mình bị cuốn hút vào biển cả mênh mông. Trong khi các đợt sóng dồn dập vào mỏm đá, tạo nên một bản nhạc nhịp nhàng, thì về phía tây, chúng tôi nhìn thấy mặt trời đỏ chói đang dần dần đi vào biển cả. Khi mặt trời gần khuất, vợ tôi đánh động tôi và nói: “Xem kìa, Martin, thật là tuyệt vời, phải không?” Tôi đưa mắt nhìn chung quanh và kìa mặt trăng đang từ từ lên khỏi lòng biển trong khi mặt trời chậm chạp đi xuống biển sâu. Khi mặt trời lặn, bóng tối bao trùm mặt đất, nhưng từ phía đông, mặt trăng mọc lên, rực rỡ, chói sáng.
Suy niệm:
Khi ánh sáng tắt có thể ví như bóng tối của sự dữ lộng hành, nhưng nhìn về phía đông, chúng ta sẽ thấy ánh sáng huy hoàng trong đêm tối. Điều thiện và điều ác luôn cận kề chúng ta, nếu chúng ta để cho một sơ hở nào xảy ra, chúng ta không làm chủ được bản thân, chúng ta cũng sẽ rơi vào tội lỗi. Chúa ban cho chúng ta ánh sáng ban ngày, thì chắc chắn Ngài cũng không bỏ rơi chúng ta giữa đêm tối của phong ba.
Thiên Chúa đã đặt vào lòng người mọi điều tốt đẹp khi tạo dựng con người, nhưng ma quỷ lại thừa cơ gieo vào lòng người những hạt giống của sự dữ, và trách nhiệm thuộc về mỗi chúng ta có biết tự chủ mà phân biệt và tránh xa điều ác hay không. Vì thế, nếu chúng ta chọn Chúa, chúng ta có được sự bình an, còn nếu chúng ta để cuộc đời mình dưới sự hướng dẫn của ma quỷ thì chúng ta đánh mất sự sống và rơi vào hố sâu của tội lỗi.
Lạy Chúa, xin cho chúng con luôn trung thành với Lời Chúa và giáo huấn của Ngài, để chúng con biết can đảm tránh xa mọi mưu chước của sự dữ và thuộc trọn về Chúa luôn mãi.
Têrêsa Mai An
Gp. Mỹ Tho
SUY NIỆM THEO TẬP SÁCH KINH TỐI GIA ĐÌNH
GP. PHÚ CƯỜNG
Ngày nay chúng ta thường hay than phiền con cái chúng ta khó dạy. Từ nhà thờ cho đến nhà trường, từ gia đình cho đến ngoài xã hội, có cảm tưởng như con cái chúng ta bắt chước cái xấu rất nhanh. Là những người có trách nhiệm trồng người, chúng ta không khỏi khắc khoải tự đặt ra câu hỏi phải làm sao để giáo dục con cái cho tốt hơn?
Dụ ngôn cỏ lùng trong ruộng lúa mà Chúa trình bày hôm nay, là một gợi mở thú vị về vấn đề giáo dục và gợi lên cho ta một vài đường hướng. Đồng ruộng kia có thể là ngôi nhà của nhân loại hay cũng có thể là chính mỗi con người chúng ta. Ruộng ấy có cả lúa đang mọc lên và những kẻ thâm hiểm đang ngấm ngầm gieo cỏ lùng vào trong ruộng lúa.
Ngôi nhà của nhân loại thu nhỏ lại từ trong chính bản thân chúng ta. Tự hỏi chúng ta đã học được điều gì tốt đẹp từ cuộc sống, từ gia đình, cha mẹ, thầy cô và những người trực tiếp dạy dỗ mình? Khi được lĩnh hội một nền giáo dục tốt từ một nền văn hoá cao và có sức tác động mạnh, ta có đủ tự do và lý trí để phân định tốt xấu. Ánh sáng sẽ đẩy lùi bóng tối, cái tốt sẽ đẩy lui cái xấu trong chính chúng ta và trong xã hội. Điều căn bản là phải có một nền tảng giáo dục khai phóng và đầy nhân bản, từ đó mới tạo nên những con người tự do và biết phân biệt tốt xấu.
“Thà thắp lên một ngọn nến, còn hơn là ngồi nguyền rủa bóng tối”. Xã hội ngày nay đầy rẫy những cái xấu dễ tiêm nhiễm vào chúng ta và con cái mình. Chúng ta là con cái sự sáng, là lúa Chúa đã gieo vào đồng ruộng của Ngài, chúng ta hãy đi theo đường lối của Tin mừng và những chỉ dẫn của Hội thánh để chúng ta đi cho đến mùa gặt cuối cùng.
Lạy Chúa, xin soi sáng và ban ơn cho chúng con, để hằng ngày chúng con biết chọn lựa điều hay đều tốt để sống và làm. Amen.