03.3.2022 – Thứ Năm Sau Lễ Tro
Lời Chúa: Lc 9, 22-25
Khi ấy Đức Giêsu nói với các môn đệ rằng: “Con Người phải chịu đau khổ nhiều, bị các kỳ mục, thượng tế cùng kinh sư loại bỏ, bị giết chết, và ngày thứ ba sống lại.”Rồi Ðức Giêsu nói với mọi người: “Ai muốn theo tôi, phải từ bỏ chính mình, vác thập giá mình hằng ngày mà theo. Quả vậy, ai muốn cứu mạng sống mình, thì sẽ mất; còn ai liều mất mạng sống mình vì tôi, thì sẽ cứu được mạng sống ấy. Vì người nào được cả thế giới mà phải đánh mất chính mình hay là thiệt thân, thì nào có lợi gì? Ai xấu hổ vì tôi và những lời của tôi, thì Con Người cũng sẽ xấu hổ vì kẻ ấy, khi Người ngự đến trong vinh quang của mình, của Chúa Cha và các thánh thiên thần.”
Suy niệm:
Khi nhìn các bạn đi dự Ngày Giới trẻ Thế giới ở Úc 2008
giành nhau chung vai vác cây thánh giá bằng gỗ, thật dài và nặng,
với vẻ mặt hớn hở vui tươi,
chúng ta sẽ dễ nghĩ rằng vác thánh giá đâu có gì khó.
Nhưng khi phải đối diện với những thánh giá không bằng gỗ,
những thánh giá vô hình mà ta phải vác một mình,
chúng ta thấy khó hơn nhiều.
Không thể nói đến Đức Giêsu mà không nói đến thánh giá.
Thánh giá là cái giá Ngài trả cho cả một đời dám sống cho Cha
và cho con người, đặc biệt những người yếu thế.
Thánh giá nằm trong kế hoạch cứu độ của Thiên Chúa Cha,
nhưng thánh giá cũng là kết quả của lựa chọn căn bản của Đức Giêsu.
Ngài đã chết như thế vì Ngài đã dám sống như thế.
Đức Giêsu dần dần ý thức rằng
nếu Ngài cứ tiếp tục làm chướng mắt giới lãnh đạo Do thái giáo,
gồm các kỳ mục, các thượng tế và các kinh sư (c. 22),
thì cái chết như Gioan Tẩy giả là điều Ngài sẽ không tránh khỏi.
Đức Giêsu có thừa cách để tránh cái chết.
Nếu Ngài đừng giảng dạy, đừng hành xử như đã quen làm.
Nếu Ngài đừng nhất quyết lên Giêrusalem, nơi nguy hiểm (Lc 9, 51)…
Nếu Ngài chiều sự tò mò của Hêrôđê bằng cách làm vài phép lạ (Lc 23, 8)…
Nhưng Đức Giêsu đã không sợ hãi lùi bước.
Ngài bình thản đón lấy định mệnh bi đát của mình khi nói với môn đệ:
“Con Người phải chịu đau khổ nhiều, bị loại trừ, bị giết chết…”
Ngài đón lấy chữ phải từ tay Cha, và tin mọi sự đều không ngoài ý Cha.
Đức Giêsu xác tín Cha sẽ không bỏ rơi mình,
Ngài tin vào kết thúc có hậu của đời mình:
“và ngày thứ ba Con Người phải được nâng dậy” (c. 22).
Chính Cha sẽ nâng Ngài dậy từ cõi chết.
Định mệnh của Thầy Giêsu cũng là định mệnh của chính chúng ta.
Kitô hữu là người đi theo Thầy, đi cùng con đường với Thầy.
Vác thánh giá là chuyện bình thường hằng ngày của Kitô hữu
nếu chúng ta muốn sống yêu thương, phục vụ, trong trắng, thành thật…
Chỉ khi từ bỏ chính mình (c. 23), ta mới không đánh mất chính mình (c.25).
Dựa vào sự phục sinh của Đức Giêsu, ta mới dám sống kinh nghiệm đó.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu,
nhiều bạn trẻ đã không ngần ngại
chọn những cầu thủ bóng đá,
những tài tử điện ảnh
làm thần tượng cho đời mình.
Hôm nay
Chúa cũng muốn biết chúng con chọn ai,
và chúng con thật sự đắn đo
trước khi chọn Chúa.
Bởi chúng con biết rằng
chọn Chúa là lội ngược dòng,
theo Chúa là bước vào con đường hẹp:
con đường nghèo khó và khiêm nhu,
con đường từ bỏ và phục vụ.
Hôm nay, chúng con chọn Chúa
không phải vì Chúa giàu có,
tài năng hay nổi tiếng,
nhưng vì Chúa là Thiên Chúa làm người.
Chẳng ai đáng chúng con yêu mến bằng Chúa.
Chẳng ai hoàn hảo như Chúa.
Ước gì chúng con can đảm chọn Chúa
nhiều lần trong ngày,
qua những chọn lựa nhỏ bé,
để Chúa chiếm lấy toàn bộ cuộc sống chúng con,
và để chúng con
thông hiệp vào toàn bộ cuộc sống của Chúa. Amen.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J
Lời Chúa:
“Người nào được cả thế giới mà phải đánh mất chính mình hay là thiệt thân, thì nào có lợi gì?” (Lc 9,25)
Câu chuyện minh họa:
Đây là giấc mơ của nữ tu Briege:
Tôi ở trong một căn nhà to lớn. Một người đàn ông đến gõ cửa nhà tôi. Mở cửa ra, tôi thấy đó là một người rất dễ thương, vì thế tôi mời ông ta vào nhà. Tôi nói: “Hãy nhìn các căn phòng này. Xin cứ tự nhiên, coi đây như nhà của ông; ông có thể đi lại bất cứ nơi nào ông thích trong nhà tôi”. Tôi đi theo ông rảo khắp các căn phòng. Có rất nhiều phòng và tất cả đều đẹp. Bất thình lình, ông đứng lại trước một cửa phòng khóa cửa. Ở cánh cửa ra vào, có một tấm biển in đậm các chữ như sau: “sở hữu riêng xin đừng vào”. Ông ta quay lại nhìn tôi, và khi ông quay mặt lại, tôi nhận ra ông chính là Đức Giêsu. Ngài hỏi tôi: Briege, tại sao Ta không được vào trong căn phòng này?” Tôi trả lời: “Thưa thầy, Thầy hãy xem tất cả những gì con đã cho Thầy. Con chỉ muốn giữ lại một tí chút cho con mà thôi”. Và tôi nghe Ngài nói: “Briege, con biết, nếu con không mở cánh cửa này, con sẽ không bao giờ biết được tự do đích thực”. Tôi nhớ tôi đã tự nói với mình: “có cái gì trong phòng này nhỉ?’ Chúa nói: “Ta sẽ chỉ cho con”. Trong căn phòng này: đó là tiếng tăm của tôi, đó là những gì kẻ khác nghĩ về tôi. Tôi đã không để Đức Giêsu vào trong căn phòng này vì tôi đang bảo vệ tên tuổi và tiếng tăm của tôi. Tôi muốn theo Đức Giêsu, nhưng tôi muốn làm chủ đời tôi. Tôi không muốn trở thành một kẻ điên khùng. Tôi lại nghe Đức Giêsu nói với tôi: “Con nghĩ con đã cho con cuộc đời của con!” Lúc đó, các chữ trong lời tuyên khấn dòng của tôi hiện rõ trong trí tôi. Tôi đã hứa cho Chúa cuộc đời tôi, bất cứ điều gì Ngài muốn ở tôi, trong dòng thánh Clara này. Tôi thấy tôi đang quì gối trước Mẹ Bề Trên Tổng quyền và Đức Giám Mục, và tôi đang nghe các lời khấn tôi đọc. Cùng lúc đó, tôi nghe Đức Giêsu nói với tôi, tay Ngài chỉ về cánh cửa đang đóng: “Con đang nói lên lời khấn bằng loại ngôn ngữ nào vậy?” Tôi nhớ đã nói với Ngài như sau: “Lạy Chúa Giêsu, con yêu mến Ngài và con cho Ngài đời của con, nhưng bằng kiểu cách của con”. Trong đời sống tu của tôi, tôi không bao giờ cảm nghiệm được niềm vui, sự bình an, sức mạnh, lòng can đảm nghĩa là tất cả những gì Ngài muốn ban cho tôi cho đến khi nào tôi từ bỏ tất cả cuộc đời tôi và muốn trở thành một kẻ điên dại vì Ngài.
Suy niệm:
Nhiều lúc chúng ta nghĩ mình đã từ bỏ tất cả, dâng cho Chúa tất cả rồi, nhưng thực ra chúng ta đang tìm cách thu gom lại cho bản thân mình những gì mình bỏ đi trước đó.
Giáo hội bước vào Mùa Chay, để mọi Kitô hữu có dịp trở về với chính mình, nhận ra con người thật của mình để bắt đầu một cuộc thống hối bằng sự từ bỏ. Từ bỏ những tính hư tật xấu, và hơn thế nữa là quên mình phục vụ tha nhân như chính Chúa Giêsu đã sống và đã dạy. Vì vậy, phương thế để giúp chúng ta dứt khoát với tội lỗi, là chạy đến với Chúa như người bệnh tật cần được chữa lành, và suy niệm Lời Chúa như là kim chỉ nam cho cuộc sống.
Lạy Chúa, con người con yếu đuối, mỏng manh lắm, xin cho con luôn biết tìm nương cánh Chúa để đời con thực sự thuộc trọn về Chúa vì “được cả thế giới mà phải đánh mất chính mình hay là thiệt thân, thì nào có lợi gì?”
Têrêsa Mai An
Gp. Mỹ Tho
SUY NIỆM THEO TẬP SÁCH KINH TỐI GIA ĐÌNH GP. PHÚ CƯỜNG
SUY NIỆM
Thứ Tư Lễ Tro với lời mời gọi ý thức thân phận bụi tro, cùng với những việc tốt lành trong Mùa Chay: ăn chay, cầu nguyện, làm việc bác ái, Hội thánh trao gửi cho các tín hữu hành trang tối thiểu để đi vào Mùa Chay. Bước vào ngày thứ hai của Mùa Chay, chúng ta được mời gọi bắt đầu cầm lên tấm bản đồ của Mùa Chay để biết được mình đi về đâu và mục đích của những việc mình làm – cùng với Chúa Giêsu bước trên những nẻo đường thập giá: chịu đau khổ, chịu chết và được sống lại.
“Ai muốn theo tôi, phải từ bỏ chính mình, vác thập giá mình hằng ngày mà theo”.
Có thể nói rằng, nếu tất cả việc làm của Mùa Chay mà không dẫn chúng ta bước theo Chúa, không thúc đẩy việc tử bỏ chính mình, không gợi lên cho chúng ta những hy sinh, từ bỏ thì hành trình Mùa Chay hoàn toàn mất phương hướng và ý nghĩa đích thực.
Mùa Chay mời gọi chúng ta chạnh lòng hơn với những đau khổ của chính mình và tha nhân. Không phải là để than thân, trách phận, chán ghét sự đời, nhưng vượt qua những nước mắt và đau thương, đau khổ tìm được ý nghĩa của nó.
Có những chọn lựa trong cuộc sống đòi hỏi mỗi người phải biết từ bỏ, sự từ bỏ lớn nhất là từ bỏ chính mình vì tha nhân. Chính mình ở đây có khi là những gì mình thích, những thói quen và có khi là những điều tốt nhưng không đúng lúc hoặc không cần thiết. Sự từ bỏ chính mình mời gọi mỗi người bớt đi cái tôi của bản thân. Nếu còn giữ khư khư “cái tôi”, tất cả những chọn lựa sẽ khó hướng lên những điều thiện hảo.
“Vì người nào được cả thế giới mà phải đánh mất chính mình hay là thiệt thân, thì nào có lợi gì?”. Càng giữ, kể cả giữ mạng sống, thì càng mất và thiệt thân. Chúa Giêsu vì yêu thương đã từ bỏ cả mạng sống, phó thác trong bàn tay Chúa Cha để đánh đổi cho sự sống đời đời cho nhân loại, và Người lại có được sự sống mới.
Lạy Chúa, xin thêm sức mạnh cho chúng con để vững bước theo chân Chúa trên con đường thập giá. Amen.
#giaophanbaria #gpbr #suyniemhangngay #suyniemloichuahangngay #muachay