10.02.2022 – Thứ Năm Tuần V Thường Niên
Lời Chúa: Mc 7, 24-30
Khi ấy, Chúa Giêsu đến địa hạt Tyrô và Siđon. Vào một nhà kia, Người không muốn ai biết Mình, nhưng Người không thể ẩn náu được. Vì ngay lúc đó, một bà kia có đứa con gái bị thần ô uế ám, bà nghe nói về Người liền đến phục lạy Người. Bà đó là người dân ngoại, dòng giống Syrô-phênixi, và bà xin Người trừ quỷ ra khỏi con bà. Người nói: “Hãy để con cái ăn no trước đã, vì không nên lấy bánh của con cái mà ném cho chó”. Nhưng bà trả lời và thưa Người rằng: “Thưa Thầy, đúng thế, nhưng các chó con cũng được ăn những mụn rơi dưới bàn ăn của con cái”. Người liền nói với bà: “Vì lời bà nói đó, bà hãy về; quỷ đã ra khỏi con gái bà rồi”. Khi bà về đến nhà, thì thấy cô gái nhỏ nằm trên giường và quỷ đã xuất rồi.
Suy niệm:
Để có được cuộc gặp gỡ giữa Đức Giêsu với người phụ nữ,
hai bên đã phải vượt qua nhiều đường ranh, nhiều rào cản.
Đức Giêsu đã bỏ đất Israel để đến vùng Tia, vùng đất ô uế của dân ngoại.
Người đàn bà dân ngoại đã vượt qua sự ngăn cách với người đàn ông Do thái.
Qua câu đáp của bà, bà cũng vượt qua được sự lụy phục thường gặp nơi phụ nữ
sống trong một nền văn hóa do đàn ông làm chủ ở thế kỷ đầu.
Trong Tin Mừng Máccô, đây là phép lạ duy nhất nhắm đến dân ngoại.
Rõ ràng Đức Giêsu không có ý làm phép lạ trừ quỷ này,
Chúng ta ngạc nhiên khi thấy Đức Giêsu từ chối giúp bà ta, rồi lại đổi ý.
Nhiều người không tin đây là cách cư xử vốn có của Đức Giêsu
trước nỗi đau của trái tim người mẹ có đứa con bị quỷ ám.
Tuy nhiên, nên nhớ rằng sứ vụ của Ngài không bao gồm dân ngoại.
Ngài chỉ được sai đến với dân Israel,
để rồi chính môn đệ Ngài sẽ chịu trách nhiệm đến với dân ngoại.
Hãy lắng nghe cuộc đối thoại giữa Đức Giêsu và người phụ nữ.
Bà nài xin Ngài đuổi quỷ ra khỏi con gái của bà,
nhưng bà đã phải nghe một câu trả lời rất khó chịu và có thể gây tổn thương.
“Hãy để con cái ăn trước,
vì không nên lấy bánh của con cái mà ném cho chó con” (c. 27).
Đức Giêsu ví dân Do thái với những đứa con trong nhà,
còn dân ngoại là mẹ con bà, được ví với những chó con.
Con cái dĩ nhiên là có quyền ưu tiên rồi, được ăn bánh trước.
Bánh của con cái đương nhiên không nên ném xuống đất cho chó con.
Với người khác, câu trả lời gây sốc của Đức Giêsu có thể khép lại mọi hy vọng.
Nhưng đối với bà, chính câu này lại mở ra niềm hy vọng mới.
“Thưa Ngài, đúng thế, nhưng chó con ở dưới gầm bàn
cũng được ăn những mảnh vụn của lũ trẻ nhỏ” (c. 28).
Bà khiêm tốn nhận mình là chó con,
được nuôi trong nhà, nằm dưới gầm bàn lúc mọi người ăn uống,
nên thỉnh thoảng cũng được đám con cái cho ăn những mảnh bánh vụn.
Như thế những đứa con cũng chẳng giữ riêng tấm bánh cho mình.
Chúng cũng biết chia sẻ, thậm chí cho mấy chú chó con.
Hôm nay bà chẳng xin Ngài cho tấm bánh trên bàn dành cho con cái,
Bà chỉ xin Ngài cho vụn bánh dành cho chó con nằm dưới bàn.
Đức Giêsu hẳn hết sức bất ngờ với câu trả lời này,
vừa tin tưởng, hy vọng, vừa khiêm tốn, khôn ngoan.
Chính câu trả lời này đã chinh phục và làm cho Đức Giêsu đổi ý.
“Vì bà nói thế, bà cứ về đi, quỷ đã xuất khỏi con gái bà rồi” (c. 29).
Phép lạ này rất “lạ” vì Đức Giêsu đã đuổi quỷ từ xa,
và Ngài cũng chẳng đưa ra một lời uy quyền nào để đuổi quỷ.
Khi người mẹ này về nhà, thì thấy con gái mình đã được bình an.
Chúng ta học được gì nơi cách cư xử của người phụ nữ?
Chúng ta học được gì nơi thái độ của Đức Giêsu?
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu,
có những ngày con cảm thấy
đời sống thật nặng nề ;
có những lúc con muốn buông trôi,
để mặc cho dòng đời đưa đẩy ;
có những khoảng thời gian dài,
con như mảnh đất khô khan cằn cỗi.
Xin cho con ánh sáng của Chúa
để con biết lối mà đi.
Xin cho con tấm bánh của Chúa
để con có sức mà dấn bước.
Xin cho con Lời của Chúa
để con vững một niềm tin.
Xin cho con sự sống của Chúa
để con lấy lại niềm hăng say và sự tươi tắn,
niềm vui và sáng tạo.
Lạy Chúa Giêsu,
con thấy mình cần Chúa
trong mỗi giây phút của cuộc đời.
Ước gì ai gặp con
cũng gặp được sự hiện diện của Chúa.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J
Lời Chúa:
Người nói với bà: “Phải để cho con cái ăn no trước đã, vì không được lấy bánh dành cho con cái mà ném cho chó con.” Bà ấy đáp: “Thưa Ngài, đúng thế, nhưng chó con ở dưới gầm bàn lại được ăn những mảnh vụn của đám trẻ con”. (Mc 7,27-28)
Câu chuyện minh họa:
Tại Nashvitle thuộc bang Tenesse Hoa Kỳ, một bà mẹ đã sinh ra một bé gái thiếu tháng, nhỏ xíu. Được ít lâu cô bé gái này bị sốt bại liệt. Cơn sốt này đã để lại một hậu quả đáng thương trên thân thể của bé gái, đó là một chân của bé gái bị tổn thương nặng.
Lúc lên 5 tuổi, bé đi khập khiễng nhờ những thanh kim loại gắn vào chân, nhưng bé vẫn cố gắng chơi đùa với những em cùng tuổi. Những cố gắng của bé nói lên khát vọng được lành lặn như các em khác.
Năm lên 11 tuổi, em bé tật nguyền này đã thể hiện khát vọng của em ra bằng việc làm.
Hôm ấy em bắt đứa em gái của em đứng canh cửa phòng để em tập đi mà không cần đến những thanh kim loại ghép vào chân. Đây là điều ba má em không muốn vì sợ xảy ra rủi ro.
Cứ thế ròng rã một năm trời, cô bé đã âm thầm lén lút tập đi. Nhưng rồi đến một hôm, cô bé bỗng cảm thấy có lỗi về việc làm lén lút của mình, vì thế cô đã thổ lộ với ba má cô và vị bác sĩ thường săn sóc cho cô. Vị bác sĩ ngạc nhiên về việc làm của cô bé, ông không cấm cản mà còn khuyến khích, nhưng chỉ cho cô bé tập mỗi ngày một lúc thôi. Khoảng thời gian mà bác sĩ cho phép không phù hợp với ý muốn của cô bé. Thế là cô bé cứ tập đi hầu như suốt ngày.
Ngoài việc tập đi như trên, cô bé lại còn gia tăng thêm việc cầu nguyện và tập luyện, cô bé đã đi lại được mà không cần đến những thanh kim loại bó vào chân nữa.
Nhưng đi chưa phải là đích điểm mà cô bé nhắm tới, vì cô còn ao ước có thể chạy được và cô cũng đã chạy được, cô chạy thật nhiều.
Năm 16 tuổi, cô được chọn đi dự đại hội Olympic ở Melbourne bên Úc, về môn điền kinh và cô đã đoạt huy chương đồng trong môn chạy tiếp sức 400m nữ.
Bốn năm sau, tại đại hội Olympic được tổ chức ở Rôma, cô đã trở thành phụ nữ đầu tiên đoạt huy chương vàng trong môn điền kinh. Cô gái đó là nữ vận động viên Wimla Rudolph.
Suy niệm:
Wimla Rudolph đã tin tưởng và quyết tâm làm điều mình mơ ước và cô đã thành công. Người phụ nữ trong Tin Mừng hôm nay đã không nản lòng khi xin Chúa chữa cho con gái bà khỏi quỷ ám, nhưng lại khiêm tốn van xin và bà đã được Chúa nhận lời; vì bà tin cùng với sự khiêm tốn cho dù Chúa có dùng hình ảnh “chó con” để diễn tả tình trạng của bà. Thật sự chúng ta cũng cảm nhận được nơi bà có một sự kiên nhẫn cao độ, đến mức các tông đồ phải khó chịu.
Đặt mình trong hoàn cảnh người đàn bà trong tin mừng hôm nay, chúng ta có kiên nhẫn để Chúa thử thách không? Hay chúng ta để cho tính tự ái của bản thân thống trị chúng ta?
Trong cầu nguyện, xin Chúa cho chúng con luôn kiên nhẫn và khiêm tốn; trong phục vụ, xin Chúa cho chúng con khiêm nhu phục vụ; trong anh em, xin Chúa cho chúng con kiên nhẫn và quảng đại với mọi người.
Têrêsa Mai An
Gp. Mỹ Tho
SUY NIỆM THEO TẬP SÁCH KINH TỐI GIA ĐÌNH GP. PHÚ CƯỜNG
SUY NIỆM
Tin mừng hôm nay thuật lại gương sáng của người đàn bà dân ngoại. Một mẫu gương về niềm tin tuyệt đối vào Đức Giêsu. Bà thừa biết mình là người dân ngoại, nên không thể có lý do gì để xin Đức Giêsu chữa lành cho con gái bà. Thế nhưng, niềm tin và sự hy vọng đã làm cho bà vượt qua hàng rào ngăn cách đó, nên bà đã mạnh dạn đến xin Đức Giêsu chữa lành cho con gái bà. Nhưng Đức Giêsu đã không chữa ngay, mà ngược lại, Người trả lời: “Phải để cho con cái ăn no trước đã, vì không được lấy bánh dành cho con cái mà ném cho chó con” (Mc 7,27). Thái độ của Đức Giêsu làm cho chúng ta kinh ngạc, nhưng lòng tin mạnh mẽ và khôn ngoan của bà mẹ cũng phải làm cho chúng ta ngạc nhiên không kém. Bà ấy đáp: “Thưa Ngài, đúng thế, nhưng chó con ở dưới gầm bàn lại được ăn những mảnh vụn của đám trẻ nhỏ” (Mc 7,28). Chính đức tin mãnh liệt như thế, nên phép lạ đã xảy ra. Đức Giêsu đã chạnh lòng thương và cứu thoát con gái bà khỏi quỷ ám.
Trong cuộc sống, rất nhiều khi chúng ta bị thất bại. Sự thất bại này có thể đến từ sự thiếu hiểu biết của chúng ta, khiến công việc trở nên thất bại. Nhưng nhiều khi lại đến từ chính Thiên Chúa. Có thể hiểu rằng Thiên Chúa để cho chúng ta thất bại và rơi vào tình trạng cùng khốn. Đôi khi những thử thách đó lên đến mức khủng khiếp. Câu chuyện của ông Gióp, tiên tri Hôsê hay của người đàn bà Canaan là những thí dụ. Tuy nhiên, như người đàn bà trong câu chuyện Tin mừng hôm nay, dù bị thử thách, bà vẫn kiên trì, khiêm tốn van xin, nhờ đó bà nhận ra tình thương của Thiên Chúa dành cho mình, mặc dù bà không xứng.
Kinh nghiệm cầu nguyện và sống đức tin của chúng ta có dạy chúng ta nhận thức rằng càng gặp khó khăn thử thách trong đời sống, đức tin của chúng ta càng có giá trị khi chúng ta một mực trung thành với Chúa, đức tin của chúng ta sẽ rạng rỡ trước mặt mọi người, và trước mặt Thiên Chúa không?
Lạy Chúa, xin ban cho chúng con luôn có một đức tin vững chắc, luôn trung thành với Chúa, luôn tin tưởng cậy trông vào Chúa là Đấng duy nhất có quyền năng làm được mọi sự, cho dù bất cứ hoàn cảnh nào xảy đến cho chúng con. Amen.
#giaophanbaria #gpbr #suyniemhangngay #suyniemloichuahangngay #MuaThuongNien