16.10.2021 – Thứ Bảy Tuần XXVIII Thường Niên
Lời Chúa: Lc 12, 8-12
Khi ấy, Đức Giêsu nói với các môn đệ rằng: “Thầy nói cho anh em biết: phàm ai tuyên bố nhận Thầy trước mặt thiên hạ, thì Con Người cũng sẽ tuyên bố nhận người ấy trước các thiên thần của Thiên Chúa. Còn ai chối Thầy trước mặt thiên hạ, thì sẽ bị chối trước các thiên thần của Thiên Chúa. Bất cứ ai nói phạm đến Con Người, thì còn được tha; nhưng ai nói phạm đến Thánh Thần, thì sẽ chẳng được tha. Khi người ta đưa anh em ra trước hội đường, trước mặt những người lãnh đạo và những người cầm quyền, thì anh em đừng lo phải bào chữa làm sao, hoặc phải nói gì, vì ngay trong giờ đó, Thánh Thần sẽ dạy cho anh em biết những điều phải nói.”
Suy niệm:
Người ta thường nói giữ đạo tại tâm.
Đức Giêsu hôm nay đòi ta phải tuyên xưng Ngài trước mặt người đời,
nghĩa là tuyên xưng một cách công khai, không giấu diếm.
Các thánh tử đạo Việt Nam ngày xưa đã có kinh nghiệm đó.
Chỉ cần bước qua thập giá là coi như chối bỏ niềm tin vào Đức Giêsu.
Không bước qua thập giá là cử chỉ tuyên xưng đức tin rõ ràng nhất.
Một đoàn người đông đúc đã sẵn lòng chịu muôn vàn khổ hình,
nhưng quyết không bước qua thập giá.
Phêrô đã có kinh nghiệm về sự công khai chối bỏ Thầy (Lc 22, 57).
Ông bảo mình không biết Thầy, không phải là người đã ở với Thầy,
đã theo Thầy như một môn đệ và như một người bạn.
Đơn giản là ông sợ bị liên lụy, sợ chịu chung số phận của Thầy.
Xưa nay chẳng ai tuyên xưng Đức Giêsu mà không phải trả giá.
Tuyên xưng bằng cách không bước qua thập giá như hồi xưa,
hay tuyên xưng bằng cách bước qua những mời mọc thời nay,
Coi nhẹ những gì thế gian mê đắm và ưa chuộng,
Như khoái lạc, địa vị, quyền lực, giàu sang.
Phêrô đã bất ngờ và dễ dàng sa ngã.
Nhưng Đức Giêsu đã cầu xin để ông được đứng lên (Lc 22, 32).
Sau này, Phêrô sẽ có kinh nghiệm khác về việc công khai tuyên xưng.
Đó là lúc ông và Gioan bị đem ra trước Hội Đồng Do Thái (Cv 4, 8)
Sau khi đã chữa một người bất toại ở cửa Đền thờ.
Phêrô được đầy tràn Thánh Thần, đã mạnh dạn làm chứng về Đức Kitô.
Hội Đồng kinh ngạc trước sự bạo dạn của ông,
vì biết ông là người ít học, quê mùa (Cv 4, 13).
Bạo dạn là nét của cộng đoàn sơ khai, khi đứng trước đe dọa (Cv 4, 29).
“Chớ lo lắng phải biện hộ làm sao hay phải nói gì,
vì Thánh Thần sẽ dạy các ông ngay giờ đó về điều phải nói” (cc. 11-12).
Không sợ và không lo,
đó là thái độ của người Kitô hữu trưởng thành trước nghịch cảnh.
Đừng phạm thượng đến Thánh Thần, vì sẽ không được tha (c. 10).
Xúc phạm đến Thánh Thần là cứ ngoan cố,
khăng khăng chống lại tác động của Ngài trong đời ta.
Những mời gọi của Thánh Thần bị bóp chết ngay từ đầu.
Một người dứt khoát từ chối Thánh Thần là từ chối chính Thiên Chúa.
Người ấy không có sự mở ra sẵn sàng để đón nhận.
Người ấy không được tha thứ, đơn giản vì không muốn nhận ơn ấy.
Xin cho chúng ta nhận được sự nâng đỡ của Thánh Thần
để làm chứng cho Giêsu giữa lòng thế giới.
Và xin cho ta chấp nhận cái giá phải trả cho một tình yêu tín trung.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu, vị tử đạo tuyệt vời,
Chúa đưa chúng con vào thế giằng co liên tục.
Chúa vừa chọn chúng con ra khỏi thế gian,
lại vừa sai chúng con vào trong thế gian đó.
Thế gian này vàng thau lẫn lộn.
Có khi vàng chỉ là lớp mạ bên ngoài.
Xin cho chúng con giữ được bản lãnh của mình,
giữ được vị mặn của muối,
và sức tác động của men,
để đem đến cho thế gian
một linh hồn, một sức sống.
Chúng con chẳng sợ mình bỏ đạo,
chỉ sợ mình bỏ sống đạo
vì bị quyến rũ bởi bao thú vui trần thế.
Xin cho chúng con đừng bao giờ quên rằng
chúng con mang dòng máu của các vị tử đạo,
những người đã đặt Chúa lên trên mạng sống.
Lạy Chúa Giêsu, nếu thế gian ghét chúng con,
thì xin cho chúng con cảm thấy niềm vui
của người được diễm phúc nên giống Chúa. Amen.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J
Lời Chúa:
“Phàm ai tuyên bố nhận Thầy trước mặt thiên hạ, thì Con Người cũng sẽ tuyên bố nhận người ấy trước mặt các thiên thần của Thiên Chúa.” (Lc 12,8)
Câu chuyện minh họa:
Một tu sĩ Hồi Giáo nọ quy tụ được 60 môn sinh. Sau một thời gian giáo huấn họ, ông quyết định như sau: Ta thấy đã đến lúc phải làm một cuộc hành trình mới. Ta không biết những gì sẽ xảy ra cho thầy trò chúng ta. Các ngươi hãy tuân giữ các điều ta đã truyền dạy cho các ngươi. Hãy nhớ điều này: trong bất cứ lúc nào, hễ ta giơ tay lên trời thì các ngươi hãy hô lớn: “Tôi chết thay cho thầy tôi”.
Ðám môn sinh nhận thấy không thể chấp nhận được một đề nghị xem ra điên rồ như thế, cho nên 59 người đã bỏ cuộc trở về với nếp sống cũ của họ. Chỉ có một người chấp nhận điều kiện và quyết tâm đi theo thầy mình cho đến cùng. Hai thầy trò lên đường mà không biết đi về đâu. Họ đi mãi cho đến lúc tới một thành phố do một bạo chúa cai trị. Không bao lâu thì họ vào thành phố, ông bạo chúa đã ra lệnh cho các binh lính như sau: “Các ngươi hãy bắt giữ lấy tên du thử du thực đầu tiên và điệu đến đây cho ta. Ta muốn treo cổ hắn để làm một bài học cho bọn vô lại trong thành phố này”.
Thế là bọn lính đã đến bắt người đệ tử của vị tu sĩ và điệu đến trước mặt bạo chúa. Giữa lúc cuộc hành quyết sắp bắt đầu, thì vị tu sĩ mới xuất hiện giữa đám đông và hô lớn: “Thưa quan lớn, xin hãy giết tôi, vì chính tôi là người đã dụ dỗ thanh niên này bỏ nhà ra đi để sống kiếp sống lang thang như tôi”. Nói xong ông giơ tay lên trời.
Vừa thấy cử chỉ ấy của vị thầy, người thanh niên mới gào lên: “Thưa quan lớn, tôi muốn chết thay cho thầy tôi”.
Quan bạo chúa nghe thế, mới hỏi các viên cố vấn của mình như sau: “Họ là ai mà sẵn sàng chết thay cho nhau?”. Quan bạo chúa mới cho điệu vị tu sĩ đến trước mặt và yêu cầu giải thích cho cặn kẽ về mối tương quan giữa thầy trò.
Vị tu sĩ Hồi Giáo mới bình tĩnh phát biểu như sau: “Thưa quan lớn, chúng tôi có nghe nói rằng bất cứ ai được giết trong thành phố này đều được phúc trường sinh bất tử. Dĩ nhiên, nghe biết như thế, cho nên thầy trò chúng tôi mới hăm hở đến đây để được chết như thế”.
Nghe thế, quan bạo chúa mới mỉm cười, rồi ra lệnh trả tự do cho họ.
Suy niệm:
Chúa Kitô đã dùng chính cái chết của Người để chứng minh cho tình yêu của Người đối với nhân loại. Vì thế, chúng ta là môn đệ của Chúa, chúng ta phải biết chấp nhận hy sinh, đau khổ có khi còn phải mất mạng nữa. Nhưng có một bảo đảm là chính Chúa sẽ ban thưởng Nước Trời cho chúng ta nếu chúng ta trung thành, can đảm bước theo và làm chứng cho Ngài trong mọi hoàn cảnh.
Trước những bắt bớ của người đời, Chúa Giêsu an ủi các môn đệ và bảo vệ các ông. Ngài sẽ ban Thánh Thần để soi sáng và hướng dẫn các ông để các ông biết cần phải nói gì. Vì thế chúng ta đừng sợ, nhưng luôn can đảm và vững tin trong đời sống đức tin của mình, nhất là những lúc phải đối diện với sự bắt bớ vì Chúa Kitô.
Lạy Chúa, theo Chúa là dám chọn hy sinh, quên mình. Xin cho con biết từ bỏ bản thân để sống và làm chứng cho những giá trị Tin mừng.
Têrêsa Mai An
Gp. Mỹ Tho
SUY NIỆM THEO TẬP SÁCH KINH TỐI GIA ĐÌNH GP. PHÚ CƯỜNG
SUY NIỆM
Tuyên xưng niềm tin, là chủ đề lớn trong Tin mừng. Chúa Giêsu tuyên xưng niềm tin của Người vào Thiên Chúa Cha: Người được Cha sai đến, Người là Ngôi Lời của Cha, Người là Con Thiên Chúa, và Cha và Người là một. Việc Chúa Giêsu tỏ lộ điều này làm cho giới chức tôn giáo Do Thái shock toàn tập. Họ cho rằng Người phạm thượng. Rồi đến các môn đệ tuyên xưng niềm tin vào Chúa Giêsu: người ta bảo con người là ai? Phêrô đại diện các tông đồ tuyên xưng: Thầy là Đấng Kitô. Lời tuyên xưng đầy xác tín này nói lên sứ mạng của Đấng được xức dầu, với vai trò là trưởng tử và là thủ lãnh như thánh Phaolô sau này tuyên xưng. Và nhiều lần chúng ta thấy những người được chữa lành cũng tuyên xưng: Thầy là Con Thiên Chúa. Cả đến ma quỷ cũng tuyên xưng: tôi biết ông là ai, là Đấng thánh của Thiên Chúa…
Đời sống đạo đòi hỏi chúng ta phải tuyên xưng đức tin. Những biến cố quan trọng, như lúc đón nhận các bí tích quan trọng, khi lãnh nhận một chức vụ quan trọng trong Giáo hội cũng đòi hỏi chúng ta tuyên xưng đức tin của chúng ta. Lời tuyên xưng ấy là một xác tín duy nhất: tôi tin vào điều mà Giáo hội tuyên xưng. Lời tuyên xưng như kinh Tin kính mà chúng ta long trọng đọc lên, nó không chỉ giới hạn trong mỗi thánh lễ cử hành hay một nghi thức phụng vụ có giới hạn không gian và thời gian, lời tuyên xưng ấy là lời đi vào toàn thể đời sống đạo của chúng ta. Tôi tin, có nghĩa là tôi tin như thế nào thì tôi sống như vậy. Giáo hội tin thế nào thì Giáo hội loan báo như thế. Và đời sống của tôi là một phản ánh chân thực các giá trị Kitô. Thánh Phaolo nói rằng, tôi sống nhưng không phải là tôi, mà là Chúa Kitô sống trong tôi. Nên trong đời sống hằng ngày, có khi chúng ta nói mình tin, hay mạnh mẽ tuyên xưng, nhưng đời sống của ta quá khác lạ với nền tảng của đức tin Kitô hữu. Đời sống của người có đức tin mà không dám thể hiện hay không có chút gì là người Kitô có thể sống các điều mình tin tưởng, thì những người sống như vậy chỉ phản ánh chính cái tôi của họ, họ chỉ nhân danh họ để sống mòn những lề thói ích kỷ, nó không hiện thân cho đời sống thánh thiện của Giáo hội. Khi chúng ta không dám tuyên xưng và ngay cả khi tuyên xưng mà chúng ta không sống điều chúng ta tuyên xưng thì chẳng khác nào những kẻ gối trá; nói mà không làm, hoặc làm những điều không phù hợp với đời sống.
Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con ơn can đảm, mạnh mẽ tuyên xưng đức tin của chúng con trước mặt người đời, tuyên xưng cách chân thực bằng đời sống bác ái và thánh thiện mỗi ngày. Amen.
#giaophanbaria #gpbr #suyniemhangngay #suyniemloichuahangngay #MuaThuongNien