04.9.2021 – Thứ Bảy Tuần XXII Thường niên
Lời Chúa: Lc 6, 1-5
Vào ngày sabát, Ðức Giêsu đi băng qua một cánh đồng lúa; các môn đệ bứt lúa, vò trong tay mà ăn. Nhưng có mấy người Pharisêu nói: “Tại sao các ông làm điều không được phép làm ngày sabát?” Ðức Giêsu trả lời: “Các ông chưa đọc chuyện này trong Sách à? Vua Ðavít đã làm gì khi vua và thuộc hạ đói bụng? Vua vào nhà Thiên Chúa lấy bánh tiến mà ăn và cho thuộc hạ ăn. Thứ bánh này, chỉ có tư tế mới được ăn mà thôi.” Rồi Người nói: “Con Người làm chủ ngày sabát.”
Suy niệm:
“Tại sao các ông lại ăn uống với bọn thu thuế và quân tội lỗi?”
“Tại sao môn đệ ông lại không ăn chay?”
“Tại sao môn đệ ông không chịu rửa tay khi dùng bữa?”
Mấy người Pharisêu có vẻ thích đặt những câu hỏi tại sao.
Và trong bài Tin Mừng hôm nay, họ lại đặt một câu hỏi nữa:
“Tại sao các ông làm điều không được phép làm trong ngày sabát?”
Câu chuyện đơn giản như sau:
Thầy Giêsu và các trò đi ngang qua một cánh đồng lúa chín.
Các môn đệ đói nên bứt những bông lúa, vò trong tay cho vỏ tróc ra mà ăn.
Hành vi này được phép làm, dựa theo sách Đệ nhị luật (23, 26).
Nhưng vì đó là ngày sabát, nên lại không được phép làm.
Thật ra sách Xuất hành chỉ cấm gặt lúa vào ngày sabát thôi (34, 21).
Nhưng truyền thống đã dựng thêm một hàng rào bảo vệ,
bằng cách coi bứt lúa cũng là một hình thức gặt lúa.
Bởi thế các môn đệ bị coi là đã vi phạm luật giữ ngày sabát.
Thầy Giêsu lại một lần nữa bênh vực học trò của mình.
Ngài bắt đầu câu trả lời bằng việc đưa các ông Pharisêu về với Kinh Thánh.
Chẳng lẽ những người trí thức như họ mà đã không đọc chuyện này rồi sao.
Đó là chuyện vua Đavít và thuộc hạ đói bụng, đã được ăn “bánh thánh”,
khi họ đến đền thờ Nốp, gặp tư tế Akhimêléc (1 Sm 21, 2-7).
Vị tư tế này đã cho họ ăn thứ bánh đặt trước nhan Đức Chúa (Xh 25, 30)
mà chỉ tư tế mới được phép ăn (c. 4; Lv 24, 9),
khi 12 bánh cũ của tuần trước được thay bằng bánh mới vào ngày sabát.
Akhimêléc đã làm điều không được phép, vì bánh thường không còn.
Đứng trước cơn đói của Đavít, ông đã không quay đi vì nệ luật.
Đức Giêsu dùng câu chuyện này để bênh các môn đệ đang đói của Ngài,
dù nó không liên quan gì đến chuyện giữ ngày sabát.
Như tư tế Akhimêléc, Ngài cũng không quay đi vì nệ luật.
Hơn nữa, Ngài khẳng định mình là chủ ngày sabát (c. 5).
Đức Giêsu không dẹp bỏ ngày sabát, nhưng đặt nó ở dưới quyền của Ngài.
Chính Ngài cho ta biết cách giữ ngày sabát theo đúng ý Thiên Chúa.
Tội nghiệp các môn đệ bị đói, vì họ đã bỏ mọi sự mà theo Thầy Giêsu.
Họ chấp nhận bữa đói bữa no với một vị Thầy lang thang đây đó,
sống hoàn toàn nhờ lòng tốt của người nghe.
Mấy bông lúa có là gì để tránh cái cồn cào trong ruột.
Thầy Giêsu đã từng nếm cái đói, và thèm một trái vả (Mc 11, 13).
Thầy đã từng khát và xin nước của người phụ nữ (Ga 4, 7).
Bởi đó Thầy hiểu được cái đói khát hành hạ con người mọi thời.
Mọi luật lệ được đặt ra để phục vụ con người và thăng tiến nó.
Đôi khi chúng ta phải nhìn lại những luật đã quen giữ từ lâu
để điều chỉnh lại cho phù hợp với những nhu cầu mới của con người.
Làm sao để luật không đè bẹp, nhưng nâng đỡ con người sống tốt hơn?
Làm sao để khi áp dụng luật, tôi vẫn giữ được sự mềm mại của tình yêu?
Cầu nguyện:
Lạy Chúa,
con được no nê mà vẫn thiếu ăn,
vì bên con còn có người đói lả.
Con uống nước mát mà họng vẫn khô ran,
vì bên con còn có người đang khát.
Con vui cười mà nước mắt tuôn rơi,
vì bên con còn có người phiền muộn.
Con sáng mắt mà vẫn ở trong bóng đêm,
vì bên con còn có người mù tối.
Con mặc áo đẹp mà vẫn rách tả tơi,
vì bên con còn có người trần trụi.
Con nằm trong nệm êm mà vẫn thao thức,
vì bên con còn có bao người thiếu thốn.
(Myrtle Householder)
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J
Lời Chúa:
“Con Người làm chủ ngày sabat”. (Lc 6,5)
Câu chuyện minh họa:
Trong kinh điển Phật giáo, có ghi lại câu chuyện ngụ ngôn như sau:
Có một người giàu có và tham lam nọ bỗng thấy tiền bạc của cải của mình biến thành tro bụi. Người đó đau buồn đến độ không còn thiết gì đến ăn uống nữa. Hay tin ông đau liệt, một người bạn tìm đến thăm. Sau khi đã tìm ra nguyên nhân của căn bệnh, người bạn đã nói như sau: “Anh đã không biết sử dụng của cải của anh. Chính vì thế mà anh càng thu tích, thì của cải của anh càng trở thành tro bụi. Xin anh hãy nghe lời khuyên sau đây của tôi: anh hãy đưa cả đống tro bụi vào hiệu buôn của anh. Anh ngồi trên đó và rao bán cho mọi người”.
Người giàu có làm theo lời khuyên của người bạn. Ông ngồi trên đống tro và rao hàng. Có người hỏi tại sao ông bán tro, ông trả lời như sau: “Ðây là tất cả tài sản của tôi”.
Một ngày kia, có một em bé gái mồ côi đi qua trước cửa hiệu. Em nghèo nhưng trong lòng không hề vương vấn đối với của cải. Thấy người giàu có ngồi trên đống tro, em bé mới nói: “Thưa ngài, ngài không biết là ngài đang bán vàng và bạc đó sao?”. Ngạc nhiên trước lời nói chân thành của em bé, người đàn ông mới thành khẩn van xin: “Xin cháu hãy chỉ cho chú biết đâu là vàng, đâu là bạc trong đống tro này?”. Ðứa bé đưa tay bốc lên một nắm tro. Tức khắc vàng hiện lên trên đôi tay em trước sự ngạc nhiên của người giàu có.
Suy niệm:
Tro không thể thành vàng được, và vàng cũng không trở thành tro được nhưng mỗi chúng ta có cách nhìn khác nhau về sự vật. Cũng như ngày sabat không phải để làm cớ cho con người mà để giải thoát con người. Chúa Giêsu luôn ưu tiên sự sống hơn lề luật, vì lề luật được đặt ra là để phục vụ con người. Người cảm được cơn đói, nên thông cảm khi thấy các môn đệ bứt lúa. Ngài mang đến một ý nghĩa mới cho ngày sabat, ngày của sự giải thoát và sự hiện diện của Chúa Phục sinh, ngày gặp gỡ Thiên Chúa. Vì thế, ngày sabat là ngày chúng ta đến hiệp dâng thánh lễ để tiếp xúc, gặp gỡ Chúa trong tinh thần hiệp thông và trong tâm tình con thảo chứ không vì lề luật buộc.
Lạy Chúa, xin giúp con sống triệt để lời mời gọi của Chúa để những gì con nói, con làm đều vì lòng yêu mến Chúa.
Têrêsa Mai An
Gp. Mỹ Tho
SUY NIỆM THEO TẬP SÁCH KINH TỐI GIA ĐÌNH GP. PHÚ CƯỜNG
SUY NIỆM
“Trong sáu ngày, người ta sẽ làm việc, nhưng ngày thứ bảy là ngày Sabbat, một ngày nghỉ hoàn toàn, dâng Đức Chúa: kẻ nào làm việc trong ngày Sabbat sẽ bị xử tử” (Xh 31,15). Đó là một luật buộc rất nghiêm ngặt mà Thiên Chúa đã dành cho dân Do Thái, dân riêng của Người.
Công việc chính của họ trong suốt một ngày Sabbat thường là: buổi sáng, cầu nguyện trong gia đình, đến hội đường nghe đọc Sách thánh và hát Thánh vịnh với cộng đoàn; đến chiều, đi thăm viếng bệnh nhân hoặc người già neo đơn; và khi mặt trời lặn, cả gia đình quy tụ cùng nhau hát Thánh vịnh để kết thúc ngày Sabbat. Như thế, khi cử hành ngày Sabbat, dân Do Thái đã biểu lộ được niềm tin vào Thiên Chúa duy nhất của mình, và làm được những công việc có ích lợi thực tế cho người khác.
Vì có tầm quan trọng như vậy, nên người Do Thái, mà đặc biệt là những người biệt phái tỏ ra rất khắt khe với luật này. Tuy nhiên, trong việc giữ luật Sabbat, quan niệm của Chúa Giêsu và những người biệt phái vẫn còn có nhiều dị biệt. Chính sự khác biệt này đã gây ra nhiều cuộc xung đột có khi ngấm ngầm, và có cả những lúc công khai nữa.
Câu chuyện trong Tin mừng hôm nay là một điển hình rất rõ nét. Nguyên do xảy ra cuộc xung đột này chỉ vì các môn đệ của Chúa Giêsu bứt mấy bông lúa khi đi qua cánh đồng. Nhìn thấy hành động đó của các môn đệ, nhóm biệt phái đã phản đối kịch liệt, vì cho rằng, họ đã không giữ luật ngày Sabbat. Nghe chỉ trích như vậy, nhưng Chúa Giêsu đã không quở trách các môn đệ của mình, vì Người biết các ông đang đói.
Thực ra, đó chỉ là một sự việc rất tầm thường và không đáng kể, nhưng vì cái tính hay ghen tuông và xét nét của những người biệt phái mới gây nên cuộc xung đột đó mà thôi. Ngày Sabbat, bứt mấy bông lúa như thế chẳng có lỗi gì. Luật chỉ cấm cày cấy hay gặt hái, nhưng những người biệt phái coi đó như việc gặt hái, là một trong những việc cấm làm trong ngày Sabbat.
Trong đời sống gia đình cũng như cộng đoàn và xã hội, sự ghen tuông hay soi mói và nghi ngờ là điều rất thường xảy ra. Nó là nguyên cớ cho những xung đột, cãi vã và chia rẽ nhau. Vì thế, trong giao tiếp với nhau, chúng ta đừng bao giờ mắc vào cái tật xấu của những người biệt phái: ích kỷ, nhỏ nhặt, hay xét nét, thích bới lông tìm vết, thích vạch lá tìm sâu. Trái lại, chúng ta được mời gọi, hãy tôn trọng, cảm thông và bao dung với nhau.
Đồng thời, chúng ta cũng hãy nhớ rằng, kiêng việc xác ngày Chúa nhật là để cho chúng ta có thời giờ và cơ hội thờ phượng Chúa. Chúng ta hãy dùng ngày này để dâng thánh lễ, làm việc bác ái từ thiện, phục vụ tha nhân trong các công tác tông đồ… Nghĩa là, ngày Chúa nhật là ngày để thánh hóa con người và để sống thân tình với Chúa.
Lạy Chúa, xin cho chúng con luôn biết sống theo những gì Chúa muốn, khi tuân giữ các điều răn của Ngài. Amen.
#giaophanbaria #gpbr #suyniemhangngay #suyniemloichuahangngay #MuaThuongNien