16.04.2021 – Thứ Sáu tuần II Phục Sinh
Ăn bao nhiêu tùy ý
Lời Chúa: Ga 6, 1-15
Khi ấy, Đức Giêsu sang bên kia Biển Hồ Galilê, cũng gọi là Biển Hồ Tibêria. Có đông đảo dân chúng đi theo Người, bởi họ từng được chứng kiến những dấu lạ Người đã làm cho những kẻ đau ốm. Đức Giêsu lên núi và ngồi đó với các môn đệ. Lúc ấy, sắp đến lễ Vượt Qua là đại lễ của người Do thái. Ngước mắt lên, Đức Giêsu nhìn thấy đông đảo dân chúng đến với mình. Người hỏi ông Philípphê: “Ta mua đâu ra bánh cho họ ăn đây?” Người nói thế là để thử ông, chứ Người đã biết mình sắp làm gì rồi. Ông Philípphê đáp: “Thưa, có mua đến hai trăm quan tiền bánh cũng chẳng đủ cho mỗi người một chút.” Một trong các môn đệ, là ông Anrê, anh ông Simôn Phêrô, thưa với Người: “Ở đây có một em bé có năm chiếc bánh lúa mạch và hai con cá, nhưng với ngần ấy người thì thấm vào đâu!” Đức Giêsu nói: “Anh em cứ bảo người ta ngồi xuống đi.” Chỗ ấy có nhiều cỏ. Người ta ngồi xuống, nguyên số đàn ông đã tới khoảng năm ngàn. Vậy, Đức Giêsu cầm lấy bánh, dâng lời tạ ơn, rồi phân phát cho những người ngồi đó. Cá nhỏ, Người cũng phân phát như vậy, ai muốn ăn bao nhiêu tuỳ ý. Khi họ đã no nê rồi, Người bảo các môn đệ: “Anh em thu lại những miếng thừa kẻo phí đi.” Họ liền đi thu những miếng thừa của năm chiếc bánh lúa mạch người ta ăn còn lại, và chất đầy được mười hai thúng. Dân chúng thấy dấu lạ Đức Giêsu làm thì nói: “Hẳn ông này là vị ngôn sứ, Đấng phải đến thế gian!” Nhưng Đức Giêsu biết họ sắp đến bắt mình đem đi mà tôn làm vua, nên Người lại lánh mặt, đi lên núi một mình.
Suy niệm :
Có người coi tôn giáo như một thứ duy tâm, duy linh,
chỉ để ý đến chuyện linh hồn, chuyện đời sau,
mà hững hờ với cái đói cái no của thân xác, với chuyện áo cơm thường nhật.
Kitô giáo hẳn không phải là thế.
Đức Giêsu, Con Thiên Chúa, đã khai mở Nước Thiên Chúa trên trần gian
không phải chỉ bằng việc rao giảng như một thầy dạy,
mà còn bằng việc chữa bệnh thân xác như một thầy thuốc.
Ơn cứu độ do Ngài mang lại có tính toàn diện, cả xác lẫn hồn,
và ơn cứu độ ấy đã bắt đầu ngay từ đời này rồi.
Trong Mùa Phục sinh, Giáo hội cho ta nghe đọc chương 6 của Tin Mừng Gioan,
bởi lẽ chương này nói về Đức Giêsu là Bánh hằng sống, Bánh ban sự sống.
Chương này khởi đầu bằng phép lạ hóa bánh ra nhiều.
Phép lạ diễn ra ở bên kia hồ Galilê, vào mùa xuân, cỏ mọc xanh mướt.
Đám đông đến với Đức Giêsu đang ở trên núi với các môn đệ.
Tất cả bắt đầu bằng câu hỏi bất ngờ của Thầy Giêsu :
“Ta mua đâu ra bánh cho họ ăn đây ?”
Các câu trả lời của hai ông Philípphê và Anrê thật đáng thất vọng.
Hai trăm quan tiền bánh cũng chẳng đủ mỗi người một chút (c. 7).
Năm cái bánh lúa mạch và hai con cá khô thì thấm vào đâu (c. 9).
Nhưng Đức Giêsu lại cần năm cái bánh và hai con cá đó.
Ngài đón nhận sự đóng góp của con người, dù là rất nhỏ mọn.
Nhỏ mọn nhưng là tất cả những gì tìm được ở chốn hoang vu này.
Không có sự đóng góp của một em bé, không chắc phép lạ đã xảy ra.
Khi mọi người đã ngồi xuống trên cỏ theo lệnh các tông đồ,
Đức Giêsu cầm lấy bánh, tạ ơn và phân phát cho họ.
Chắc các tông đồ đã giúp Ngài phân phát đến tay dân.
Chính khi bẻ ra để phân phát thì bánh và cá hóa nhiều.
Chúng ta không hiểu được điều gì đang diễn ra.
Mầu nhiệm chia sẻ vẫn làm chúng ta ngỡ ngàng, sửng sốt.
Chia sẻ là biến điều ít ỏi ta đang có trở thành kho báu vô tận cho mọi người.
Chia sẻ làm chúng ta chẳng vơi đi, nhưng còn mãi.
Hơn năm ngàn con người đã được ăn tùy ý, được no nê, được dư thừa.
Gần một tỷ con người sống trên trái đất hôm nay cũng mong được như vậy.
Đức Thánh Cha coi việc liên đới chia sẻ
như một cách thức để thoát ra khỏi nạn khủng hoảng kinh tế toàn cầu.
Ước gì việc chúng ta chia sẻ Tấm Bánh thánh trong nhà thờ
giúp chúng ta tiếp tục chia sẻ những tấm bánh vật chất ngoài cuộc sống.
Cầu nguyện :
Lạy Chúa, đây là ước mơ của con về thế giới :
Con mơ ước tài nguyên của cả trái đất này
là thuộc về mọi người, mọi dân tộc.
Con mơ ước
không còn những Ladarô đói ngồi ngoài cổng,
bên trong là người giàu yến tiệc linh đình.
Con mơ ước mọi người đều có việc làm tốt đẹp,
không còn những cô gái đứng đường
hay những người ăn xin.
Con mơ ước
những ngưòi thợ được hưởng lương xứng đáng,
các ông chủ coi công nhân như anh em.
Con mơ ước
tiếng cười trẻ thơ đầy ắp các gia đình,
các công viên và bãi biển đầy người đi nghỉ.
Lạy Chúa của con,
con ước mơ một thế giới đầy màu xanh,
xanh của rừng, xanh của trời, xanh của biển,
và xanh của bao niềm hy vọng
nơi lòng những ai ham sống và ham dựng xây.
Nếu Chúa đã gieo vào lòng con những ước mơ,
thì xin giúp con thực hiện những ước mơ đó. Amen.
Lm. Ant. Nguyễn Cao Siêu SJ.
Lời Chúa:
“Đức Giêsu biết họ sắp đến bắt mình đem đi mà tôn làm vua, nên Người lại lánh mặt, đi lên núi một mình.” (Ga 6,15)
Câu chuyện minh họa:
Vào một đêm không trăng, không sao, bóng điện đang hãnh diện tỏa ra thứ ánh sáng chói ngời.
Nó lia những tia sáng kiêu kì rạng rỡ đi khắp gian nhà. Chợt nó dừng lại ở góc bếp vì nhận thấy một vật gì nhỏ bé, đen đúa với khuôn mặt bám đầy mạng nhện đang đứng ở đó. Đó là Đèn Dầu. Bóng điện liền kênh kiệu hỏi: “Này tên kia, mi là ai thế, sao mi nhỏ bé, xấu xí hôi hám nữa? Mi nhìn ta đây này, vừa to lớn, vừa rực rỡ lại cực kì sang trọng. Ta thấy mi chướng mắt quá. Mi cút khỏi đây ngay!”
Đèn Dầu thản nhiên đáp lại: “Tôi biết mình nhỏ bé, bụi bặm, nhưng tôi không hèn mọn, không khoe khoang hống hách. Một ngày nào đó tôi sẽ cho anh thấy tôi là người hữu dụng, mọi người sẽ ưu ái tôi”.
Và một đêm kia, cũng lại là một đêm không trăng không sao nhưng cúp điện. Mọi người chẳng thấy Bóng điện đâu cả mà chỉ thấy một Đèn Dầu đang thầm lặng tỏa ra thứ ánh sáng cần thiết cho căn nhà nhỏ, tỏa ra những tia sáng tí tách reo ca. Bóng điện chết lặng trong bóng tối vì hổ thẹn, nó ngẫm ra rằng: Không ai hoàn hảo cả và cũng không nên lấy cái tốt của mình mà chế giễu cợt đùa phần chưa tốt của người khác. Cuộc đời này là những sự bù đắp diệu kỳ!
Suy niệm:
Chúa Giêsu lo lắng về vật chất cũng như tinh thần của con người. Ngài nhạy cảm với nhu cầu của con người. Để lắng nghe Ngài, họ cần phải no bụng. Đối với các môn đệ, đây cũng là bài học Ngài muốn các ông ngoài việc giảng dạy, các ông cần phải lo cho nhu cầu vật chất của dân Chúa nữa. Thế nhưng, Chúa cũng làm gương cho chúng ta, Người biết họ sắp đến bắt mình đem đi mà tôn làm vua, nên Người lại lánh mặt, đi lên núi một mình. Trong thực tế, nhiều khi chúng ta cũng bị cuốn hút bởi những kết quả mình đạt được và vui thú với chúng, chúng ta quên đi mục đích chính của mình là phục vụ vì yêu thương.
Dưới ánh sáng của Chúa phục sinh, chúng ta hãy nhìn lại những việc bác ái của chúng ta, chúng ta làm với mục đích gì? Chúng ta có khiêm tốn như Thầy Chí thánh đã nêu gương chưa?
Têrêsa Mai An
Gp. Mỹ Tho
SUY NIỆM THEO TẬP SÁCH KINH TỐI GIA ĐÌNH GP. PHÚ CƯỜNG
Chúa Giêsu nói với Philipphê: “Ta lấy đâu ra bánh cho họ ăn đây?”. Đúng như lời thánh Gioan nói: “Chúa muốn thử họ, vì Người biết Người sắp làm gì”. Quả thế, đó là thử thách quá lớn với không chỉ Philipphê mà còn với tất cả các tông đồ khác. Các ông biết các ông sẽ không làm được gì. Nhưng các ông có Chúa Giêsu. Người đang ở đó với các ông. Các ông chỉ hiện diện bên Người. Rồi Người sẽ sắp đặt mọi việc. Biến cố này gợi lại cho chúng ta về biến cố tại tiệc cưới Cana. Khi Mẹ Maria nói với các gia nhân: Người bảo gì các anh cứ làm theo. Ở đây và lúc này, Philipphê và các môn đệ cũng thế, các ông chỉ cần làm theo yêu cầu của Chúa Giêsu. Câu hỏi ấy không phải là một đòi hỏi chúng ta phải làm, Chúa không bắt buộc chúng ta phải làm cái việc quá sức chúng ta. Chúa muốn chúng ta tin tưởng. Chúa chỉ cho chúng ta cách tín thác. Chỉ cần chúng ta nhìn thấy, lắng nghe, thiện chí và đồng cảm với Chúa. Chúng ta cứ khởi sự, rồi Người sẽ hoàn thành. Và Người còn làm cho chúng ta thấy vinh quang Người.
Với những chiếc bánh và những con cá ít ỏi, chẳng thấm vào đâu so với từng ấy người. Các môn đệ biết khả năng giới hạn của mình. Nhưng các ông biết tìm trong số những người trong đám đông kia những bánh và cá. Sự đóng góp ít ỏi chẳng thấm vào đâu từ một đứa bé. Vâng, chỉ từ một đứa bé. Chúng ta dừng lại ở đây để suy nghĩ thêm. Nếu các môn đệ bỏ qua đứa bé này vì nghĩ rằng chừng ấy là không đủ. Và đứa bé này chẳng có gì, mà có một ít cũng chẳng ăn thua. Chúng ta dễ bị cuốn theo lối suy nghĩ lớn lao. Có cái gì mà không bắt đầu từ nhỏ bé. Mọi thiện chí nhỏ bé đều là khởi sự của những điều lớn lao. Vũ trụ cũng khai nguyên từ những vật chất nhỏ bé. Con người cũng tiến lên từ hạt bụi nhỏ nhoi. Các tỷ phú công nghệ trong thế giới ngày nay cũng đều khởi nghiệp từ những cái nhỏ bé ban đầu. Từ đây chúng ta có thể hình dung lên những điều tốt đẹp cho thế giới này nếu ngày nay chúng ta biết trân trọng và khởi xướng những thiện chí nhỏ bé nơi mỗi người. Hãy hoá ra nhiều những việc lành, hãy làm lan toả tình yêu thương mỗi ngày, hãy chắt chiu từng việc tốt của chúng ta.
Chúng ta tin rằng với sự hiện diện của Chúa Giêsu, chúng ta là những người cộng tác đắc lực của Người; phép lạ hoá bánh ra nhiều sẽ lập lại mỗi ngày trong thế giời này.
Lạy Chúa Giêsu, Chúa biết chúng con có gì để đóng góp cho những việc lớn lao của Chúa. Xin cho chúng con biết đóng góp công sức của chúng con trong khả năng của mình. Xin thương làm nơi chúng con những gì Chúa muốn. Amen.
#giaophanbaria #gpbr #suyniemhangngay #suyniemloichuahangngay #MuaPhucSinh