12.03.2021 – Thứ Sáu tuần III Mùa Chay
Điều răn đứng đầu
Lời Chúa: Mc 12, 28b-34
Khi ấy, có một người trong nhóm Kinh sư tiến đến Chúa Giêsu và hỏi Người rằng:“Thưa Thầy, trong mọi điều răn, điều răn nào đứng đầu?” Đức Giêsu trả lời: “Điều răn đứng đầu là: Nghe đây, hỡi Ítraen, Đức Chúa, Thiên Chúa chúng ta, là Đức Chúa duy nhất. Ngươi phải yêu mến Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi, với tất cả trái tim ngươi, tất cả linh hồn ngươi, tất cả trí tuệ ngươi, tất cả sức lực ngươi. Điều răn thứ hai là: Ngươi phải yêu mến người thân cận với ngươi như chính mình ngươi. Chẳng có điều răn nào khác lớn hơn nhũng điều răn đó.” Ông kinh sư nói với Đức Giêsu: “Thưa Thầy, hay lắm, Thầy nói rất đúng. Thiên Chúa là Đấng duy nhất, ngoài Người ra không có Đấng nào khác. Yêu mến Thiên Chúa hết lòng, hết trí khôn, hết sức lực, và yêu người thân cận như chính mình, là điều quý hơn mọi lễ toàn thiêu và hy lễ.” Đức Giêsu thấy ông ta trả lời khôn ngoan như vậy, thì bảo: Ông không còn xa Nước Thiên Chúa đâu!” Sau đó, không ai dám chất vấn Người nữa.
Suy niệm :
Giữa một rừng 365 điều cấm làm và 248 điều phải làm dựa theo Luật,
các rabbi thường tranh luận với nhau xem điều răn nào đứng đầu.
Đức Giêsu đã trả lời câu hỏi của vị kinh sư bằng lời mở đầu của kinh Shema,
kinh này được người Do thái đọc sáng chiều mỗi ngày:
“Nghe đây, hỡi Ítraen, Đức Chúa, Thiên Chúa chúng ta, là Đức Chúa duy nhất.
Ngươi phải yêu mến Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi, với tất cả trái tim ngươi,
tất cả linh hồn ngươi, tất cả trí tuệ ngươi, tất cả sức lực ngươi” (Đnl 6, 4).
Đó là điều răn đứng đầu, điều răn thứ nhất trong mọi điều răn (c. 29).
Tuy nhiên, Đức Giêsu còn muốn thêm một điều răn thứ hai nữa.
“Ngươi phải yêu mến người thân cận với ngươi như chính mình ngươi” (Lv 19,18).
Và Ngài kết luận: “Chẳng có điều răn nào khác lớn hơn nhũng điều răn đó” (c.31).
Đức Giêsu tóm gọn mọi luật lệ trong hai điều răn, bằng hai câu trích trong sách thánh.
Cả hai đều bị chi phối bởi một động từ duy nhất: yêu mến.
Yêu mến Thiên Chúa, yêu mến tha nhân:
đó là câu trả lời của Đức Giê su cho ông kinh sư Do thái cách đây hai ngàn năm.
Đó cũng là câu trả lời của Ngài cho các Kitô hữu hôm nay.
Ngài mời ta hãy để lòng yêu mến thấm vào mọi lãnh vực của cuộc sống.
Điều răn thứ nhất là yêu mến Thiên Chúa, yêu Ngài với tất cả con người mình (c.30).
yêu Ngài một cách tuyệt đối, và đặt Ngài lên trên mọi người, mọi sự khác,
vì chỉ mình Ngài là Tạo Hóa, tất cả mọi sự khác chỉ là thụ tạo.
Chúng ta yêu mến Thiên Chúa để đáp lại tình Ngài yêu mến chúng ta trước.
Ăn ngay ở lành không đủ.
Theo đạo không phải chỉ là chuyện ăn ngay ở lành.
Tình yêu đối với tha nhân không thay thế được tình yêu đối với Thiên Chúa.
Nhưng tình yêu đối với Thiên Chúa lại đòi hỏi tình yêu đối với tha nhân.
Thương người như thể thương thân.
Nhưng đối với tôi thương thân là gì? Tôi cần gì trong cuộc sống?
Cảm thông, khoan dung, trung tín, tôn trọng, khích lệ, nâng đỡ, hiền từ…
Tôi biết người khác cũng cần những điều ấy như tôi, và tôi muốn trao cho họ.
Có một cuộc đối thoại thực sự và thân tình giữa ông kinh sư với Đức Giêsu.
Ông hỏi, nhưng không có ý thử Ngài.
Câu trả lời của Đức Giêsu khiến ông hoàn toàn nhất trí.
Ông thấy lòng yêu mến Thiên Chúa và tha nhân lớn hơn mọi lễ vật trong Đền thờ,
dù ông không coi thường việc dâng lễ vật cho Thiên Chúa.
Phụng vụ phải đi kèm với cuộc sống mến yêu.
Mùa Chay là thời gian trở lại với trái tim của mình
để xem Thiên Chúa có chỗ nào trong trái tim đó.
Chỉ khi tim tôi bị tình yêu Thiên Chúa chinh phục và chiếm trọn,
nó mới có thể mở ra đến vô cùng trước tha nhân.
Cầu nguyện :
Lạy Chúa,
xin cho con quả tim của Chúa.
Xin cho con đừng khép lại trên chính mình,
nhưng xin cho quả tim con quảng đại như Chúa
vươn lên cao, vượt mọi tình cảm tầm thường
để mặc lấy tâm tình bao dung tha thứ.
Xin cho con vượt qua mọi hờn oán nhỏ nhen,
mọi trả thù ti tiện.
Xin cho con cứ luôn bình an, trong sáng,
không một biến cố nào làm xáo trộn,
không một đam mê nào khuấy động hồn con.
Xin cho con đừng quá vui khi thành công,
cũng đừng quá bối rối khi gặp lời chỉ trích.
Xin cho quả tim con đủ lớn
để yêu người con không ưa.
Xin cho vòng tay con luôn rộng mở
để có thể ôm cả những người thù ghét con. Amen.
Lm. Ant. Nguyễn Cao Siêu SJ.
Lời Chúa:
“Thưa Thầy, trong mọi điều răn, điều răn nào đứng đầu?” (Mc 12,28)
Câu chuyện minh họa:
Vào một buổi sáng mùa đông, nhóm tù Công giáo quây quần bên nhau, chia sẻ Lời Chúa với dụ ngôn về người Samaritanô nhân hậu. Họ trao đổi với nhau và tìm cách áp dụng tinh thần yêu thương vào cuộc sống hằng ngày. Căn phòng không đủ ấm vì từng cơn gió lạnh thổi tới. Một tù nhân nghèo túng, trên người chỉ có một bộ quần áo mỏng manh, đang ngồi mà cứ run cầm cập. Bên cạnh đó, một bạn tù khoác những hai chiếc mền. Và thế là, trong lúc mọi người bàn luận về cách thức tương trợ lẫn nhau, người bạn tù đột nhiên đứng dậy, tiến đến và choàng một chiếc mền lên người tù nghèo túng. Cử chỉ của người bạn tù đã gây được một ấn tượng mạnh mẽ cho cả nhóm hơn bất cứ lời nào họ nói ra để chia sẻ.
Suy niệm:
Một ngôn ngữ có sức hút mạnh mẽ đó là ngôn ngữ của tình yêu. Người Kitô hữu chúng ta có hai bổn phận chính là mến Chúa và yêu người. Hai bổn phận này không được tách rời nhau vì nó là một giới luật. Nếu chúng ta nói chúng ta mến Chúa nhưng đối với người đồng loại chúng ta ghét họ, thì lời nói của chúng ta là lời nói dối. Khi chúng ta yêu người thì chúng ta sẽ dễ dàng yêu mến Chúa hơn, vì tình yêu là tiếng nói chung giúp chúng ta nhận ra nhau là anh em. Vì thế, trong mọi giới răn, giới răn trọng nhất là “yêu mến Thiên Chúa hết lòng, hết trí khôn, hết sức lực, và yêu người thân cận như chính mình là điều quý hơn mọi lễ toàn thiêu và hy lễ”
Lạy Chúa, xin giúp chúng con sống trọn giới răn Chúa.
Têrêsa Mai An
Gp. Mỹ Tho
SUY NIỆM THEO TẬP SÁCH KINH TỐI GIA ĐÌNH GP. PHÚ CƯỜNG
Phạm tội là mình xúc phạm đến Thiên Chúa và tha nhân. Khi phạm tội, con người đánh mất tình nghĩa với Thiên Chúa, và làm tổn thương mối liên hệ với tha nhân. Để nối lại những mối liên hệ này, con người cần phải biết ăn năn trở lại và yêu mến Thiên Chúa hết lòng, hết linh hồn, hết trí khôn; và yêu thương tha nhân như chính bản thân mình.
Trong đoạn Tin Mừng, Chúa Giêsu đã tuyên bố long trọng và rõ ràng hai giới răn quan trọng nhất trong cuộc đời của mỗi người, đó là: Mến Chúa và yêu người.
Trong tập sách “Những người lữ hành trên đường hy vọng”, Đức cố Hồng y Phanxicô Xaviê đã nhắn nhủ: “Bác ái là dấu chứng để nhận biết là môn đệ của Chúa, là dấu hiệu rẻ mà khó kiếm nhất. Bác ái là sinh ngữ số một mà thánh Phaolô cho là cao trọng hơn tiếng nói của loài người và các thiên thần. Là ngôn ngữ độc nhất sẽ tồn tại trên thiên đàng”.
Và tinh thần yêu thương bác ái không chỉ được thực hiện trong những việc to tát, mà còn được thể hiện nơi những việc hết sức bình thường.
Khi nhìn vào thực tế của cuộc sống ngày hôm nay, trong một thế giới dễ mất sự cân bằng, mất sự quân bình về chuẩn mực luân lý, thì nhiều khi chúng ta đã bỏ qua rất nhiều dịp thuận tiện để sống tình bác ái, khi mà ngoảnh mặt làm ngơ trước những lời nài nỉ xin giúp đỡ của anh chị em xung quanh mình, hay cảm thấy khó chịu khi phải cho đi hoặc chia sẻ với người khác.
Dưới ánh sáng Tin mừng hôm nay, Chúa Giêsu đã khuyên dạy chúng ta một bài học thật cao quý. Là người Kitô hữu, nhất thiết cần phải có một trái tim rộng mở như Chúa, để có thể yêu thương như Chúa và cùng với Chúa sống tình bác ái.
Lạy Chúa, mỗi ngày sống trôi qua, nguyện xin Chúa giúp chúng con luôn biết mạnh dạn nói lên rằng: ngày hôm nay tôi đã sống yêu thương thật sự. Amen.
#giaophanbaria #gpbr #suyniemhangngay #suyniemloichuahangngay #muaChay