05.03.2021 – Thứ Sáu tuần II Mùa Chay
Sinh hoa lợi
Lời Chúa: Mt 21, 33-43.45-46
Khi ấy Đức Giêsu nói với các thượng tế và kỳ lão trong dân rằng: “Các ông hãy nghe một dụ ngôn khác: Có gia chủ kia trồng được một vườn nho; chung quanh vườn, ông rào giậu; trong vườn, ông khoét bồn đạp nho, và xây một tháp canh. Ông cho tá điền canh tác, rồi trẩy đi xa. Gần đến mùa hái nho, ông sai đầy tớ đến gặp các tá điền để thu hoa lợi. Bọn tá điền bắt các đầy tớ ông: chúng đánh người này, giết người kia, ném đá người nọ. Ông lại sai một số đầy tớ khác đông hơn trước: nhưng bọn tá điền cũng xử với họ y như vậy. Sau cùng, ông sai chính con trai mình đến gặp chúng, vì nghĩ rằng: ‘Chúng sẽ nể con ta’. Nhưng bọn tá điền vừa thấy người con, thì bảo nhau: ‘Ðứa thừa tự đây rồi! Nào ta giết quách nó đi, và đoạt lấy gia tài nó!’ Thế là chúng bắt lấy cậu, quăng ra bên ngoài vườn nho, và giết đi. Vậy xin hỏi: Khi ông chủ vườn nho đến, ông sẽ làm gì bọn tá điền kia?” Họ đáp: “Ác giả ác báo, ông sẽ tru diệt bọn chúng, và cho các tá điền khác canh tác vườn nho, để cứ đúng mùa, họ nộp hoa lợi cho ông.” Ðức Giêsu bảo họ: “Các ông chưa bao giờ đọc câu này trong Kinh Thánh sao: ‘Viên đá thợ xây nhà loại bỏ lại trở nên viên đá đầu góc. Đó là công trình của Chúa, công trình kỳ diệu trước mắt chúng ta’ Bởi đó, tôi nói cho các ông hay: Nước Thiên Chúa, Thiên Chúa sẽ lấy đi không cho các ông nữa, mà ban cho một dân biết làm cho Nước ấy sinh hoa lợi.” Nghe những dụ ngôn Người kể, các thượng tế và người Pharisêu hiểu là Người nói về họ. Họ tìm cách bắt Người, nhưng lại sợ đám đông, vì đám đông cho Người là một ngôn sứ.
Suy niệm :
Trong Mùa Chay, Giáo Hội cho chúng ta nghe dụ ngôn những tá điền.
Những tá điền này được chủ nhà cho canh tác vườn nho của mình,
để đến mùa hái nho họ giao lại cho ông hoa lợi.
Đây là một vườn nho được ông chủ quan tâm săn sóc.
Ông đã trồng, đã rào giậu, khoét bồn đạp nho và xây tháp canh.
Tiếc thay, khi ông chủ sai các đầy tớ đến để thu hoa lợi
các tá điền chẳng những không nộp, mà còn hành hạ họ và giết đi (c. 35).
Nhóm đầy tớ thứ hai cũng chịu chung số phận (c. 36).
Nhưng ông chủ vẫn không thất vọng trước sự độc ác của các tá điền.
Sau cùng, ông đã sai chính con trai mình đến với họ.
Đứa con thừa tự cũng chẳng được nể vì, bị lôi ra khỏi vườn nho và giết đi.
Khi kể dụ ngôn này Đức Giêsu muốn nói mình chính là người con ấy,
người Con của ông chủ vườn nho là Thiên Chúa.
Ngài tiên báo về cái chết sắp đến của mình
bởi tay những tá điền sát nhân là các nhà lãnh đạo Do thái giáo đương thời.
Cái chết của Đức Giêsu nằm trong chuỗi những cái chết của các ngôn sứ
là các đầy tớ đã được Thiên Chúa sai đến với dân Ítraen trong dòng lịch sử.
Tuy nhiên, cái chết ấy đặc biệt cao quý vì là cái chết của chính Người Con.
Hơn thế nữa, cái chết ấy không phải là một dấu chấm hết.
Nó là cánh cửa mở ra một trang mới của lịch sử,
không phải chỉ là lịch sử của dân tộc Ítraen, mà còn của cả nhân loại.
“Viên đá thợ xây nhà loại bỏ lại trở nên viên đá đầu góc.
Đó là công trình của Chúa, công trình kỳ diệu trước mắt chúng ta” (c. 42).
Giáo Hội sơ khai thích dùng trích dẫn trên đây của thánh vịnh 118, 22
để nói về việc Đức Giêsu bị loại trừ và được tôn vinh (x. Cv 4,11; 1Pr 2,7).
Bị loại bỏ là việc độc ác của con người,
còn trở nên viên đá góc là việc làm kỳ diệu của Thiên Chúa.
“Thu hoa lợi”, “nộp hoa lợi”, “sinh hoa lợi” (cc. 34, 41, 43).
Hoa lợi là điều mà ông chủ nhắm tới khi ông đầu tư cho vườn nho.
Ông đã không thu được hoa lợi gì từ những tá điền độc ác,
bởi đó ông đã lấy vườn nho lại, cho người khác làm để lấy hoa lợi.
Vườn nho bây giờ được hiểu là Nước Thiên Chúa.
Nước này không còn nằm trong tay giới lãnh đạo dân Do thái nữa,
nhưng được trao cho một dân biết sinh hoa lợi (c. 43).
Dân mới ấy chính là Giáo Hội phổ quát,
trong đó gồm cả dân ngoại và những người Do thái tin Đức Giêsu.
Chúng ta thuộc về Giáo Hội, thuộc về đoàn dân mới.
Chúng ta hãnh diện vì được trao phó vườn nho là Nước Thiên Chúa,
và lo lắng trước trách nhiệm phải sinh hoa lợi cho xứng ở đời này.
Làm thế nào để Giáo Hội nộp hoa lợi đúng mùa cho Chủ?
Làm thế nào để chúng ta không rơi vào tội của các tá điền đi trước?
Cầu nguyện :
Lạy Chúa Giêsu,
con thường thấy mình không có thì giờ,
nhưng đồng thời cũng thấy mình
lãng phí bao thời gian quý báu.
Nhiều khi con tự hỏi
mình thực sự làm việc bao nhiêu giờ mỗi ngày.
Xin cho con biết quý trọng từng giây phút
đang trôi qua mà con không sao giữ lại được.
Chúa đã trao cho con nén bạc thời gian,
để con sinh lợi tối đa theo ý Chúa.
Xin cho con luôn làm việc như Chúa :
hăng say, tận tụy và vui tươi,
vâng phục, có phương pháp và đầy sáng tạo.
Vì quá khứ thì đã qua,
và tương lai thì chưa đến,
nên xin dạy con biết trân trọng giây phút hiện tại.
Xin cho con thấy Chúa
lúc này đang ở đây bên con,
và đang mời gọi con đáp lại tiếng của Ngài
bằng những hành động cụ thể.
Con xin hiến dâng Chúa giây phút này
như một hy lễ,
với tất cả những bất ngờ, đớn đau, thách đố.
Ước gì con dám sống hết mình giây phút hiện tại
để hiện tại đưa con vào vinh cửu của Chúa. Amen.
Lm. Ant. Nguyễn Cao Siêu SJ.
Lời Chúa:
“Tôi nói cho các ông hay: Nước Thiên Chúa, Thiên Chúa sẽ lấy đi không cho các ông nữa, mà ban cho một dân biết làm cho Nước ấy sinh hoa lợi.” (Mt 21,43)
Câu chuyện minh họa:
Chuyện ngụ ngôn “Lừa và Sói” kể rằng: Một hôm, lừa đang gặm cỏ, bỗng thấy Sói phi nước đại phóng tới. Lừa giả bộ đi khập khiễng. Khi Sói đến gần, hỏi nó vì sao bị thọt chân, thì Lừa trả lời:
– Vừa nãy tôi nhảy qua hàng rào bị xóc gai.
Rồi Lừa đề nghị Sói trước khi ăn thịt mình hãy nhổ gai ra đã, để khỏi bị gai đâm.
Sói tin lời, Lừa giơ cao chân để Sói soi mói kỹ lưỡng các móng chân Lừa. Lừa thừa cơ đạp mạnh vào mõm Sói rồi bỏ chạy.
Sói bị gẫy hết răng ôm đầu kêu la.
– Đáng đời ta! Cha mẹ nuôi ta thành kẻ chuyên ăn thịt, chứ đâu dạy ta làm thầy lang!
Suy niệm:
Câu chuyện ngụ ngôn cho chúng ta một bài học: kẻ nào không làm đúng công việc của mình sẽ lãnh hậu quả bi thảm. Mỗi người chúng ta là một tá điền mà Thiên Chúa giao phó vào vườn nho của Người. Người giao cho chúng ta tài năng, của cải vật chất, trí khôn… để chúng ta đem hoa lợi về cho Người. Người giao cho chúng ta không kiểm soát cũng chẳng canh chừng. Có những tá điền không làm đúng công việc của mình, nhưng chỉ biết lợi dụng tự do để làm lợi cho bản thân.
Thiên Chúa luôn nhẫn nại với chúng ta, Người sẵn sàng tha thứ tội lỗi chúng ta nếu chúng ta thật lòng sám hối. Thay vì tiêu diệt các tá điền, ông lại sai các tá điền khác canh tác. Người xây tháp canh để bảo vệ chúng ta, ban ân sủng để chúng ta có sức thi hành nhiệm vụ. Chính trong ý nghĩa đó, giúp mỗi người chúng ta ý thức hơn về trách nhiệm của mình đối với Chúa, đừng để ngày sau hết chúng ta bị thảy ra ngoài như những người tá điền sát nhân bị loại khỏi vườn nho.
Ước gì mỗi người chúng ta ý thức thân phận của mình được Thiên Chúa yêu thương và sống tốt vai trò của mình để khi Chúa đến Người sẽ ban thưởng Nước Trời.
Têrêsa Mai An
Gp. Mỹ Tho
SUY NIỆM THEO TẬP SÁCH KINH TỐI GIA ĐÌNH GP. PHÚ CƯỜNG
Qua trang Tin Mừng chúng ta vừa nghe, thánh Luca tường thuật lại cho chúng ta biết “cuộc ứng khẩu” giữa Chúa Giêsu với các thượng tế và người Pharisêu.
Chúa Giêsu chỉ mong muốn một điều là làm cho các thượng tế và người Pharisiêu nhận ra người là Thiên Chúa thật, Người đến trần gian này để đem lại ơn cứu độ không chỉ cho họ mà cho tất cả mọi người.
Để biểu lộ việc đó, Chúa Giêsu đã kể cho họ nghe dụ ngôn mà trang Tin Mừng chúng ta vừa nghe. Trong dụ ngôn đó, một cách nào Chúa Giêsu muốn mặc khải cho họ thấy được ơn cứu độ ban cho con người qua cái chết của Người. Nhưng những thượng tế và người Pharisêu không muốn đón nhận và chối từ Chúa Giêsu. Sự chối từ đó làm cho họ càng thêm cứng lòng tin vào tình yêu và lòng thương xót của Thiên Chúa dành cho nhân loại được biểu lộ qua Đức Giêsu Kitô.
Thiên Chúa tràn đầy lòng thương xót, Ngài luôn mong muốn con người đón nhận. Nhưng ngược lại, vì sự hận thù, do ảnh hưởng của tội lỗi mà làm cho con người dễ ràng chối từ; cụ thể như các thượng tế và người Pharisêu mà trang Tin Mừng chúng ta vừa nghe.
Lòng thương xót, lòng nhân từ của Thiên Chúa vẫn đang còn đó, vẫn đang từng ngày Ngài tuôn tràn trên chúng ta, nhưng chúng ta có biết nhận ra hay không? Rồi khi nhận ra tình thương của Thiên Chúa, chúng ta đón nhận hay từ chối?
Có bao giờ chúng ta đặt câu hỏi để tìm ra đâu là nguyên nhân mà tôi lại cố tình chối từ tình thương của Thiên Chúa dành cho tôi? Có phải nguyên nhân đó là do tôi nuôi dưỡng sự hận thù, lòng ghen tỵ, để rồi từ đó, nó làm cho mình chối từ không muốn đón nhận lòng thương xót, tình yêu của Thiên Chúa dành cho mình, cho gia đình mình? V.v.
Lạy Chúa, xin giúp chúng con luôn có được một quả tim mới, một quả tim nhân từ như Chúa, để chúng con luôn biết yêu mến Chúa, yêu mến những người đang sống xung quanh chúng con. Amen.
#giaophanbaria #gpbr #suyniemhangngay #suyniemloichuahangngay #muaChay