Thứ Sáu, ngày 25.12.2020 – LỄ CHÚA GIÁNG SINH
NGÔI LỜI LÀ ÁNH SÁNG THẬT
Lời Chúa : Ga 1, 1-18
Lúc khởi đầu đã có Ngôi Lời.
Ngôi Lời vẫn hướng về Thiên Chúa,
và Ngôi Lời là Thiên Chúa.
Lúc khởi đầu, Người vẫn hướng về Thiên Chúa.
Nhờ Ngôi Lời, vạn vật được tạo thành,
và không có Người,
thì chẳng có gì được tạo thành.
Ðiều đã được tạo thành ở nơi Người là sự sống,
và sự sống là ánh sáng cho nhân loại.
Ánh sáng chiếu soi trong bóng tối,
và bóng tối đã không diệt được ánh sáng.
Có một người được Thiên Chúa sai đến,
tên là Gioan.
Ông đến để làm chứng, và làm chứng về ánh sáng,
để mọi người nhờ ông mà tin.
Ông không phải là ánh sáng,
nhưng ông đến để làm chứng về ánh sáng.
Ngôi Lời là ánh sáng thật,
ánh sáng đến thế gian
và chiếu soi mọi người.
Người ở giữa thế gian,
và thế gian đã nhờ Người mà có,
nhưng lại không nhận biết Người.
Người đã đến nhà mình,
nhưng người nhà chẳng chịu đón nhận.
Còn những ai đón nhận,
tức là những ai tin vào danh Người,
thì Người cho họ quyền trở nên con Thiên Chúa.
Họ được sinh ra, không phải do khí huyết,
cũng chẳng do ước muốn của nhục thể,
hoặc do ước muốn của người đàn ông,
nhưng do bởi Thiên Chúa.
Ngôi Lời đã trở nên người phàm
và cư ngụ giữa chúng ta.
Chúng tôi đã được nhìn thấy vinh quang của Người,
vinh quang mà Chúa Cha ban cho Người,
là Con Một đầy tràn ân sủng và sự thật.
Ông Gioan làm chứng về Người, ông tuyên bố:
“Ðây là Ðấng mà tôi đã nói:
Người đến sau tôi,
nhưng trổi hơn tôi, vì có trước tôi.”
Từ nguồn sung mãn của Người,
tất cả chúng ta đã lãnh nhận hết ơn này đến ơn khác.
Quả thế, Lề Luật đã được Thiên Chúa ban qua ông Môsê,
còn ân sủng và sự thật, thì nhờ Ðức Giêsu Kitô mà có.
Không ai đã thấy Thiên Chúa bao giờ;
nhưng Con Một là Thiên Chúa
và là Ðấng hằng ở nơi cung lòng Chúa Cha,
chính Người đã tỏ cho chúng ta biết.
Suy niệm:
Máng cỏ luôn làm cho chúng ta rúng động,
vì đứng trước máng cỏ là đối diện với một Tình Yêu,
một Tình Yêu mở ra bao la bát ngát.
Cha đã mở ra bằng cách sai Con xuống thế làm người.
Con đã mở ra bằng cách vâng phục ý Cha.
Thánh Thần đã mở ra bằng cách tác động nơi lòng Ðức Trinh Nữ.
Máng cỏ giúp ta gặp được Tình Yêu của Ba Ngôi,
Tình Yêu không lùi bước trước sự khép kín của nhân loại.
Ðến Bêlem, chúng ta bắt gặp một Tình Yêu khiêm tốn.
Thiên Chúa đã cúi xuống để tặng trao cho con người.
Con Thiên Chúa làm người sinh nơi hang súc vật,
không một chút hào quang: Ngài sinh ra trong đêm tối;
không một chút quyền lực: Ngài là trẻ thơ khóc oe oe.
Ðấng siêu việt nay chịu giới hạn bởi thời gian.
Ðấng Tuyệt Ðối lại mang một thân xác hữu hạn.
Tình Yêu khiêm tốn không làm chúng ta bị choáng ngợp.
không ban bố một cách cha chú,
nhưng biết gõ cửa và chờ đợi.
Thiên Chúa giàu sang đã trở nên nghèo
để chúng ta được trở nên giàu có (2 Cr 8,9).
Hơn hai ngàn năm đã trôi qua
kể từ khi Ngôi Lời đặt chân trên trái đất.
Ngài đã thắp lên ánh sáng trong bóng đêm.
Ngài chính là Ánh Sáng chiếu soi mọi người (Ga 1,9).
Tiếc thay nhiều người đã chọn bóng tối,
vì bóng tối dễ chịu hơn, đồng lõa hơn (Ga 3,19).
Bóng tối ở ngoài tôi và bóng tối ở trong tôi.
Ngôi Lời đã đến nhà mình,
nhưng người nhà chẳng chịu đón nhận (Ga 1,11).
Ðức Giêsu còn phải nhập thể cho đến tận thế.
Truyền giáo là làm cho Ngài được sinh ra ở đây, hôm nay,
trong dòng văn hoá truyền thống của dân tộc,
trong những biến chuyển tích cực của đất nước,
trong thế giới đã bước qua thập niên đầu của thế kỷ 21.
Sống mầu nhiệm Nhập Thể là trở nên một Maria khác,
đón nhận Ðức Giêsu vào đời mình, cưu mang Ngài,
và sinh Ngài cho thế giới.
Cuộc sinh hạ nào cũng bất trắc và đau đớn.
Xin thắp lên một ngọn nến từ Ánh Sáng của Ngôi Lời.
Xin gom lại trăm triệu ngọn nến
để đẩy lui bóng tối trên mặt đất.
Cầu nguyện :
Giữa giá rét của mùa đông,
xin cho con gặp Chúa.
Giữa những long đong và bấp bênh của phận người,
xin cho con gần Chúa.
Giữa cảnh nghèo khó và trơ trụi,
xin cho con thấy Chúa đi với con và hiểu con.
Lạy Chúa Giêsu bé thơ nằm trong máng cỏ,
xin cho con cảm được sự bình an của Chúa,
ngay giữa những âu lo hàng ngày.
Xin cho con đón lấy cuộc đời con
với bao điều không như ý.
Và cuối cùng,
xin cho con dám sống như Chúa
vì Chúa đã dám sống như con. Amen.
Lm. Ant. Nguyễn Cao Siêu SJ.
Lời Chúa:
“Ngôi Lời đã trở nên người phàm và cư ngụ giữa chúng ta.” (Ga 1,14)
Câu chuyện minh họa:
Có một chuyện ngắn, mang tựa đề là “Người khách cuối cùng”, tôi xin được tóm tắt như sau:
Thôn ấp Bêlem còn chìm trong bóng tối. Hài nhi Giêsu còn thiếp ngủ trong máng cỏ. Bỗng cửa chuồng bò mở ra. Một bà lão xuất hiện. Thân hình gầy guộc. Nước da nhăn nheo. Áo quần rách rưới. Maria nhìn bà lão bằng cặp mắt canh chừng, lo âu và thoáng một chút sợ hãi. Bà lão tiến lên, tiến lên nữa, đến tận máng cỏ. Rất may là Hài nhi Giêsu vẫn còn ngủ yên. Nhưng rồi bất ngờ, đôi mắt Hài nhi Giêsu khẽ mở và nhìn bà lão. Maria càng ngạc nhiên hơn nữa khi thấy cặp mắt của bà lão giống hệt cặp mắt của Hài nhi Giêsu, vì cả hai cùng sáng lên một tia hy vọng. Bà lão nghiêng mình trên máng cỏ. Bàn tay thọc sâu vào trong túi. Dường như bà lão lấy ra một vật gì đó, rồi đặt xuống bên cạnh Hài nhi Giêsu. Maria thắc mắc không hiểu là vật gì.
Yên lặng một lúc, bà lão đứng lên và cất bước. Như có một sức mạnh thần bí thúc đảy, bà lão bước đi nhanh nhẹn. Lưng không còn còng xuống và nét mặt lấy lại được vẻ tươi trẻ. Bà lão mất hút trên khoảng đồi xa xa. Bấy giờ, ngọn gió không còn lạnh cóng vì hừng đông đã ló dạng. Maria lại gần bên máng cỏ xem bà lão đã để lại vật gì. Maria vô cùng ngạc nhiên và kêu lên:
– Ôi, một quả táo vàng.
Bà lão ấy là hình ảnh tượng trưng cho Evà, đã trao lại cho Hài nhi Giêsu quả táo của tội lỗi đầu tiên. Và giờ đây, Hài nhi Giêsu đang cầm trên tay như cầm một trái cầu nhỏ, cho một thế giới mới xuất hiện.
Suy niệm:
Tội nguyên tổ đã ảnh hưởng trên tất cả chúng ta, mọi người đều lãnh án đau khổ và chết. Từ tội nguyên tổ ấy sinh ra nhiều thứ tội lỗi nơi con người: Cain, tháp Babel, cho đến tội của mỗi người. Do tội lỗi, con người tự đẩy mình xa rời Thiên Chúa. Tội lỗi phá đổ mối dây hiệp thông và tạo nên một vực thẳm ngăn cách con người với Thiên Chúa và giữa con người với nhau. Thế nhưng, vì tình yêu nhân loại, Con Thiên Chúa đã mặc lấy xác phàm nhỏ bé, sinh ra nơi hang đá nghèo hèn, mặc lấy thân phận yếu hèn như chúng ta, Ngài cúi xuống thật gần với con người để nâng con người sa ngã lên. Ngài đã cứu độ chúng ta bằng con đường tự hạ, tự hủy mình ra không. Ngài đã đến kéo con người ra khỏi vực thẳm, phá đổ bức tường ngăn cách, và dẫn con người về với nguồn ơn cứu độ.
Hiểu được ý nghĩa đó, mỗi người chúng ta hãy mở rộng tâm hồn đón nhận hồng ân Chúa đang tuôn tràn trên mỗi người qua mầu nhiệm nhập thể, và trao ban cho tha nhân bằng những hành vi chia sẻ, những lời cảm thông, và những cách đối xử đầy tình người hơn.
Lạy Chúa, xin cho con nhận ra tình yêu vô biên của Chúa đang đến với con người qua mầu nhiệm nhập thể, không những thế, Người đến với chúng con qua nhiều cách thức, nhất là nơi những người nghèo khổ đang cần đến chúng con.
Têrêsa Mai An
Gp. Mỹ Tho
SUY NIỆM THEO TẬP SÁCH KINH TỐI GIA ĐÌNH GP. PHÚ CƯỜNG
Mùa Giáng Sinh đến ít nhiều gợi lên chúng ta một cảm xúc đẹp đẽ và bình an, nhưng rồi Mùa Giáng Sinh kết thúc mọi thứ sẽ qua đi và đưa chúng ta trở về với cuộc sống thường nhật. Nếu quả thực chỉ sống với cảm xúc này, thì đức tin của chúng ta cũng chỉ là một tập hợp của những cảm xúc và tình cảm chóng qua giống như những ngọn đèn nhấp nháy đến và đi.
Do vậy, khi mừng lễ Giáng Sinh, chúng ta phải có một cái nhìn sâu sắc, một cái nhìn chiều sâu không chỉ dừng lại xúc động trước một Hài Nhi Giêsu, nhưng phải xác tín rằng Người chính là “Lời Sự Sống”, là “Ánh Sáng” chiếu soi vào trần gian, hiện diện trong cuộc sống của con người và mang đến cho con người sự sống mới, như thánh Gioan đã diễn tả: “Ở nơi Người là sự sống, và sự sống là ánh sáng cho nhân loại”.
Vì thế, nếu chúng ta muốn sống trọn vẹn mầu nhiệm Giáng Sinh, chúng ta phải làm như Gioan đã làm: đi từ “nhìn” sang “thấy”, nghĩa là chúng ta nhìn ra được hình ảnh Hài Nhi sinh ra nơi hang đá Bêlem, nhưng sâu thẳm chúng ta nhận ra một Thiên Chúa hiện diện nơi trần gian để mang tình yêu và ơn cứu độ cho con người. Từ đó, giữa những nếp gấp của cuộc sống hàng ngày của chúng ta, được tạo thành từ những thói quen, suy nghĩ, lo lắng, đam mê, thất vọng, nỗ lực, v.v. chúng ta sẽ có thể chiêm ngưỡng cảnh tượng chưa từng có về một Thiên Chúa đang đi cùng chúng ta hôm nay và mãi mãi. Ngài luôn là ánh sáng dẫn dắt chúng ta vượt qua bóng tối, Ngài là nguồn mạch của sự sống mới tuôn trào vào trong tâm hồn chúng ta, giúp chúng ta hướng đến một sự sống vĩnh cữu, đó chính là hạnh phúc nước Trời.
#giaophanbaria #gpbr #suyniemhangngay #suyniemloichuahangngay #muaGiangSinh