10.12.2020 – Thứ Năm Tuần II Mùa Vọng
Gioan chính là Êlia
Lời Chúa : Mt 11,11-15
Khi ấy, Đức Giêsu nói với dân chúng rằng: “Tôi nói thật với anh em: trong số phàm nhân đã lọt lòng mẹ, chưa từng có ai cao trọng hơn ông Gioan Tẩy giả. Tuy nhiên, kẻ nhỏ nhất trong Nước Trời còn cao trọng hơn ông. Từ thời ông Gioan Tẩy giả cho đến bây giờ, Nước Trời phải đương đầu với sức mạnh, ai mạnh sức thì chiếm được. Cho đến ông Gioan, tất cả các ngôn sứ cũng như Lề Luật đều đã nói tiên tri. Và nếu anh em chịu tin lời tôi, thì ông Gioan chính là Êlia, người phải đến. Ai có tai thì nghe.”
Suy niệm :
Đã từ lâu dân tộc Do Thái không có vị ngôn sứ nào xuất hiện.
Thiên Chúa thinh lặng như chẳng muốn nói với dân Ngài.
Người ta thường coi vị ngôn sứ cuối cùng là Malaki.
Ông sống trước công nguyên gần năm thế kỷ.
Ông đã mạnh mẽ phê phán những bê bối của các tư tế và dân Do Thái
sau khi họ trở về từ nơi bị lưu đầy ở Babylon.
Malaki tiên báo ngày đoán phạt của Đức Chúa gần đến.
Nhưng trước khi Ngài đến, sẽ có người đi trước để dọn đường (Ml 3, 1).
Êlia chính là người làm công việc đó:
“Này đây Ta sẽ sai đến với ngươi Êlia, vị ngôn sứ” (Ml 3, 23).
Gioan Tẩy giả là người đã làm nhiệm vụ của Êlia,
tuy ông không phải là một Êlia từ cõi chết sống lại.
Gioan xuất hiện như một ngôn sứ khắc khổ nơi sa mạc hoang vu.
Ông đã cất tiếng mời gọi mọi người sám hối và chịu phép rửa.
để dọn lòng đón Đấng Mêsia sắp đến.
Thế là sau bao thế kỷ mong chờ, Thiên Chúa lại ngỏ lời với dân Ngài.
Gioan Tẩy giả luôn là nhân vật nổi bật trong Mùa Vọng.
Đức Giêsu khẳng định ông còn trọng hơn một ngôn sứ nữa (Mt 11, 9).
Đã có bao ngôn sứ trong Cựu Ước xuất hiện trước ông,
loan báo về Đấng Cứu độ mà Thiên Chúa hứa ban.
Nhưng Gioan là người duy nhất đã chỉ cho dân thấy Đấng ấy là ai.
Chính là Đức Giêsu, người ông đã ban phép rửa.
Gioan cao trọng vì ông là cầu nối giữa hai giai đoạn của lịch sử cứu độ.
Ông vừa thuộc nhóm những ngôn sứ của giai đoạn trước (c. 11),
vừa là người đã chạm đến Nước Trời ở giai đoạn sau (cc. 12-13).
Giai đoạn trước của những lời Thiên Chúa hứa,
và giai đoạn sau khi Thiên Chúa thực hiện những lời hứa này.
Đức Giêsu là Đấng khai mở giai đoạn sau.
Nhưng Ngài cần Gioan để làm người trực tiếp giới thiệu.
Chúng ta không thánh thiện hơn Gioan Tẩy giả,
nhưng chúng ta có phần hạnh phúc hơn ông,
vì được sống trong giai đoạn lời hứa của Thiên Chúa nên thành tựu.
Ơn cứu độ đã đến, Nước Trời đã ở ngay bên.
“Kẻ nhỏ nhất trong Nước Trời còn cao trọng hơn ông” (c. 11).
Cao trọng hơn vì những kho tàng mới do Đức Giêsu mang lại.
Ngài đem đến ơn cứu độ toàn diện cho từng người,
vượt xa những gì mà các ngôn sứ thời xưa mong đợi.
Gioan hẳn sẽ có mặt trong bữa tiệc cánh chung (Mt 8, 11).
Ông đã chiếm được Nước Trời bằng sức mạnh phấn đấu (c. 12).
Ông đã sống bất khuất và đã chết anh hùng.
Mỗi lần Mùa Vọng, chúng ta lại gặp Gioan.
Đức Giêsu mãi mãi cần những Gioan cho đến ngày tận thế,
để bắc một nhịp cầu, để làm người môi giới trung gian
để tình yêu cứu độ được mọi người đón nhận.
Cầu nguyện :
Lạy Chúa Giêsu, xin hãy đến.
Xin đừng mỉm cười mà nói rằng
Chúa đã ở bên chúng con rồi.
Có cả triệu người chưa biết Chúa.
Nhưng biết Chúa thì được cái gì ?
Chúa đến để làm gì
nếu đời sống con cái của Chúa
cứ tiếp tục y như cũ ?
Xin hoán cải chúng con.
Xin lay chuyển chúng con.
Ước gì sứ điệp của Chúa
trở nên máu thịt của chúng con,
trở nên lẽ sống của cuộc đời chúng con.
Ước gì sứ điệp đó
lôi chúng con ra khỏi sự an nhiên tự tại,
và đòi buộc chúng con,
làm chúng con không yên.
Bởi lẽ chỉ như thế,
sứ điệp đó mới mang lại cho chúng con
bình an sâu xa,
thứ bình an khác hẳn,
đó là Bình An của Chúa. (Helder Câmara)
Lm. Ant. Nguyễn Cao Siêu SJ.
Lời Chúa:
“Trong số phàm nhân đã lọt lòng mẹ, chưa từng có ai cao trọng hơn ông Gioan Tẩy Giả” (Mt 11,11)
Câu chuyện minh hoạ:
Vào một ngày đẹp trời, có một ông cụ ngồi trên ghế xích đu vẻ đăm chiêu, lòng mong đợi Chúa đến. Tình cờ một bé gái tung banh rơi vào sân nhà ông. Cô bé chạy lại nhặt trái banh và mở lời làm quen: “Thưa ông, ngày nào ông cũng ngồi trên ghế này, ông đang chờ đợi ai vậy?” Ông nói: “Cháu còn quá nhỏ làm sao hiểu được điều ông mong đợi.” “Ông à, mẹ cháu nói rằng nếu có điều gì trong lòng, thì hãy nói ra mới hiểu rõ hơn.” Nghe cô bé nói thế, ông liền thổ lộ tâm tình: “Ông đang chờ đợi Chúa đến.” Cô bé kinh ngạc, ông già giải thích: “Trước khi nhắm mắt, ông muốn tin chắc rằng có một Thiên Chúa hiện hữu. Ông cần một dấu hiệu, cháu à.” Bấy giờ cô bé lên tiếng: “Ông chờ một dấu hiệu hả? Thưa ông, Chúa đã cho ông dấu hiệu rồi: Mỗi khi ông hít thở không khí, nghe tiếng chim hót, nhìn hạt mưa rơi… Chúa cho ông dấu hiệu trong nụ cười trẻ thơ và trong nước mắt người đau khổ. Ông ơi, Chúa ở trong ông. Chúa ở trong cháu. Chúa luôn hiện diện nơi đây.”
Suy niệm:
Thiên Chúa luôn đồng hành với con người mọi nơi mọi lúc, nhưng việc quan trọng là con người có nhận ra hay không. Tâm tình mùa vọng chúng ta chờ đợi Chúa trong sự trung tín và kiên nhẫn; và vì thế chúng ta cần phải chịu thử thách, để đức tin của chúng ta thêm trưởng thành hơn. Chúng ta muốn lãnh nhận ơn Chúa cần phải vượt qua thử thách, kiên trì, phấn đấu trong đời sống đạo để qua những khó khăn đó chúng ta thêm vững bước trên con đường nhân đức. Tuy nhiên, chúng ta đừng để lòng mình rơi vào những cám dỗ phù phiếm, những thú vui nhất thời.
Ông Gioan được coi là người cao trọng nhưng “kẻ nhỏ nhất trong Nước Trời còn cao trọng hơn ông”. Biết bao người đã từng nghe Người giảng, chứng kiến phép lạ Người làm, nhưng thử hỏi có mấy ai nhận ra Ngài là “người cao trọng”. Cũng vậy, chúng ta cũng nghe Lời Chúa, suy gẫm Lời Chúa, chứng kiến biết bao những điều kỳ diệu Chúa làm trong cuộc sống, mà đã tin theo Chúa cách trọn vẹn?
Lạy Chúa, chúng con là những người bước theo Chúa, nhưng chúng con dường như vẫn còn nhìn vào chính mình hơn nhìn vào Chúa, thế nên cuộc đời chúng con vẫn mãi trong tội lỗi. Xin Chúa thánh hoá và nâng đỡ chúng con để mỗi ngày chúng con trở nên hoàn thiện hơn trên con đường đạo đức.
Têrêsa Mai An
Gp. Mỹ Tho
SUY NIỆM THEO TẬP SÁCH KINH TỐI GIA ĐÌNH GP. PHÚ CƯỜNG
Theo luật tự nhiên, chúng ta cảm thấy vui, hạnh phúc và phấn khởi khi có ai đó khen mình, nếu người có chức, có quyền khen ngợi mình thì niềm vinh dự, và hạnh phúc đó càng “dâng cao”. Tuy nhiên, chúng ta có bao giờ sống để cho Chúa khen mình chưa? Hay chúng ta chỉ thích để người đời ca ngợi mình?
Qua trang Tin Mừng chúng ta vừa nghe, Chúa Giêsu đã khen ngợi thánh Gioan Tẩy Giả: “trong số phàm nhân đã lọt lòng mẹ, chưa từng có ai cao trọng hơn ông Gioan Tẩy Giả”.
Thánh Gioan Tẩy Giả quả thật là một ngôn sứ có phúc. Ngài đã được nhìn thấy Đấng mà Thiên Chúa sai ngài đi loan báo. Đấng ấy chính là Chúa Giêsu. Ngài là người dọn đường cho Chúa Giêsu… Và cả cuộc đời của ngài đã thi hành vâng theo ý muốn của Thiên Chúa.
Qua những lời Chúa Giêsu khen ngợi thánh Gioan Tẩy Giả, chúng ta cũng hay để tâm hồn mình lắng nghe tiếng Chúa. Có thể Chúa cũng đang khen ngợi mỗi người chúng ta, mặc dù Chúa không nói rõ tên của mỗi người như năm xưa đã nói về thánh Gioan Tẩy Giả nhưng Chúa vẫn đang nói với chính mỗi người chúng ta, Chúa đang khen chúng ta là những người “có phúc”. Vì Chúa Giêsu đã nói: “Phúc thay kẻ lắng nghe và tuân giữ lời Thiên Chúa”.
Mỗi lần chúng ta đọc Lời Chúa, lắng nghe Lời Chúa và làm một việc gì đó để nhân danh Thiên Chúa, thì chúng ta là những người “có phúc”. Cụ thể, ngay lúc này: cả gia đình, cả khu họ, cả giáo xứ đang quây quần tung hô Chúa bằng cách đọc kinh cầu nguyện chúng ta là những người có phúc.
Lạy Chúa Giêsu, chúng con không dám ước mong Chúa khen ngợi chúng con như năm xưa Chúa đã khen ngợi thánh Gioan Tẩy Giả. Nhưng chúng con chỉ xin Chúa ban thêm cho chúng con đức tin và đức mến. Để mỗi ngày sống, chúng con biết sống cho Chúa. Mỗi ngày sống, chúng con biết dành thời gian để đọc, để nghe lời Chúa và biết tuân giữa những điều Chúa truyền dạy. Amen.
#giaophanbaria #gpbr #suyniemhangngay #suyniemloichuahangngay #muavong