21.8.2020 – Thứ Sáu Tuần XX Thường niên
Điều răn trọng nhất
Lời Chúa: Mt 22, 34-40
Khi nghe tin Ðức Giêsu đã làm cho nhóm Xađốc phải câm miệng, thì những người Pharisêu họp nhau lại. Rồi một người thông luật trong nhóm hỏi Ðức Giêsu để thử Người rằng: “Thưa Thầy, trong sách Luật Môsê, điều răn nào là điều răn trọng nhất?” Ðức Giêsu đáp: “Ngươi phải yêu mến Ðức Chúa, Thiên Chúa của ngươi, hết lòng, hết linh hồn và hết trí khôn ngươi. Ðó là điều răn trọng nhất và điều răn đứng đầu. Còn điều răn thứ hai, cũng giống điều răn ấy, là: ngươi phải yêu người thân cận như chính mình. Tất cả Luật Môsê và các sách ngôn sứ đều tùy thuộc vào hai điều răn ấy.”
Suy niệm :
Theo truyền thống hội đường Do thái, Luật gồm 613 điều răn.
365 điều cấm làm và 248 điều phải làm.
Giữa một rừng điều răn như thế, người thông luật đã hỏi Đức Giêsu:
“Điều răn nào trọng nhất trong Luật Môsê ?” (c. 36).
Đức Giêsu đã trả lời bằng một câu trong kinh Shema,
kinh mà người Do thái phải đọc mỗi ngày.
“Ngươi phải yêu mến Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi,
với tất cả trái tim ngươi, tất cả linh hồn ngươi, tất cả trí khôn ngươi” (Tl 6, 5).
Và Ngài còn thêm một điều răn thứ hai nữa (c. 39).
“Ngươi phải yêu mến người thân cận như chính mình” (Lv 19, 18).
Tất cả Luật Môsê nằm trong hai điều răn đó.
Hai điều răn được gói trong một động từ yêu.
Mọi điều cấm làm và mọi điều buộc làm, đều bắt nguồn từ và qui về tình yêu.
Các bạn trẻ thường nghĩ yêu là chuyện dễ.
Nhưng yêu với tất cả trái tim, tất cả linh hồn, tất cả trí khôn, tất cả sức lực,
nghĩa là yêu với trọn cả con người mình, thì điều đó không dễ.
Đối với người Do thái, trái tim là nơi phát sinh toàn bộ đời sống tinh thần.
Yêu mến Thiên Chúa bằng tất cả trái tim của mình
là để cho Ngài chi phối mọi tư tưởng, mọi ý muốn, mọi tình cảm.
Tất cả đều nhằm làm cho Ngài được mọi người nhận biết và tôn vinh.
Yêu người thân cận như chính mình cũng là điều rất khó.
Có bao người làm chúng ta đau khổ và bị xúc phạm.
Yêu thương và tôn trọng họ đòi một sự từ bỏ mình không nhỏ.
Nhưng chúng ta cũng dễ coi mình là trung tâm và qui tất cả về mình.
Chúng ta lạnh lùng trước nỗi đau, thiếu sẻ chia và độc đoán,
đôi khi dùng tha nhân như phương tiện lót đường để ta tiến thân.
Nói chung, dù yêu Chúa hay yêu người, chúng ta cũng phải ra khỏi mình,
trao đi chính mình và chấp nhận mọi hy sinh mà tình yêu đòi hỏi.
Đức Giêsu đã tóm Luật Môsê trong động từ yêu mến.
Và Ngài đã hoàn thiện Luật này bằng cách đẩy yêu mến đến cùng.
Kitô hữu chẳng những yêu mến Thiên Chúa với trọn con người mình,
mà còn được mời yêu mến Đức Giêsu trên mọi thụ tạo khác,
trên mọi của cải, trên những người ruột thịt, và trên cả mạng sống.
Kitô hữu là người mang mối tình sâu đậm với Đức Giêsu,
“Đấng đã yêu mến tôi và hiến mạng vì tôi” (Gl 2, 20),
đến nỗi họ có thể tuyên xưng như Phêrô: “Thầy biết con mến Thầy.”
Đức Giêsu cũng không chỉ đòi yêu tha nhân như chính mình.
Ngài còn đòi ta phải yêu như Ngài đã yêu (Ga 13, 34-35).
Một tình yêu tha thứ đến vô cùng, một tình yêu đối với cả kẻ thù,
một tình yêu phục vụ như người tôi tớ, một tình yêu dám hiến mạng.
Kitô hữu tự bản chất là người biết yêu và cuộc đời chỉ là tình yêu.
Tình yêu đích thực với Thiên Chúa thì đưa tôi về với anh em.
Tình yêu đối với anh em lại đòi tôi phải trở về với Thiên Chúa.
Chỉ mong đời tôi đong đưa giữa hai tình yêu đó, để chúng nên một tình yêu.
Cầu nguyện :
Con đã yêu Chúa quá muộn màng!
Ôi lạy Chúa là vẻ đẹp vừa cổ kính,
vừa luôn mới mẻ,
con đã yêu Chúa quá muộn màng!
Bấy giờ Chúa ở trong con
mà con thì ở ngoài,
con cứ chạy đi tìm Chúa ở ngoài.
Con thật hư hỏng,
khi chạy theo các thụ tạo xinh đẹp.
Bởi thế, bấy giờ Chúa ở với con
mà con lại không ở với Chúa.
Các thụ tạo xinh đẹp kia cứ giữ con ở xa Chúa,
trong khi chúng hiện hữu được là nhờ Chúa.
Chúa đã gọi con, đã gọi to
và phá tan sự điếc lác của con.
Chúa đã soi sáng
và xua đi sự mù lòa của con.
Chúa đã tỏa hương thơm ngát
để con được thưởng thức,
và giờ đây hối hả quay về với Chúa.
Con đã nếm thử Chúa
và giờ đây con đói khát Người.
Chúa đã chạm đến con,
nên giờ đây con nóng lòng
chạy đi tìm an bình nơi Chúa.
(Thánh Âu-Tinh)
Lm. Ant. Nguyễn Cao Siêu SJ.
Lời Chúa:
“Thưa Thầy, trong sách luật Môsê, điều nào là điều răn trọng nhất?” (Mt 22,36)
Câu chuyện minh hoạ:
Ngày xưa có một hoàng tử trẻ sống trong lâu đài tráng lệ. Vào một đêm mùa đông, một bà lão ăn xin lỡ đường, muốn trọ qua đêm, đã bị hoàng tử từ chối. Chẳng may, bà lão lại là một bà phù thủy. Để phạt tội hoàng tử không có lòng thương người, bà đã biến chàng thành một con mãnh thú, hình tượng xấu xí và hung dữ. Trước khi ra đi, bà cho con mãnh thú một lời hứa sẽ biến trở lại thành hoàng tử nếu có ai thực sự yêu thương mãnh thú.
Trong ngôi làng gần chỗ con mãnh thú ở, có một thiếu nữ xinh đẹp tên là Belle. Cô mồ côi mẹ, sống với cha già. Cha già con mọn bị đám thợ săn thường xuyên quấy phá. Một ngày nọ, cha cô vào rừng săn thú, đi lạc vào lâu đài, bị mãnh thú bắt giữ. Nhờ con ngựa khôn ngoan đã dẫn cô tìm được cha. Vì thương cha, cô chấp nhận đổi mạng, ở lại sống với con mãnh thú để người cha được tự do ra về.
Về đến nhà, người cha đã kết hợp với bọn thợ săn tìm cách giết con mãnh thú để cứu con gái. Trong khi đó cô gái bắt đầu quen thân, trò chuyện và đem lòng yêu mến mãnh thú, tuy rất đau khổ phải xa cách người cha. Còn mãnh thú vì yêu thương cô gái, không nỡ để cô sống trong đau khổ, nên đã đồng ý thả cô về nhà với cha. Chiến trận ác liệt đã xảy ra giữa bọn thợ săn và con mãnh thú. Đang khi giao chiến với bọn thợ săn, mãnh thú bị thương nặng. Sau khi về thăm cha già, cô gái thương nhớ con mãnh thú và quyết định trở lại tiếp cứu. Cô đến đúng khi mãnh thú bị thương, đang quằn quại trong đau đớn. Cô năn nỉ: “Không! Xin đừng chết! Mãnh thú ơi ta yêu mi!” Rồi cô ôm hôn lên mặt mãnh thú. Nhờ nụ hôn yêu thương đó, mãnh thú biến trở lại thành một hoàng tử khôi ngô tuấn tú như trước. Đó là câu chuyện tình đẹp đẽ được tóm lược trong cuốn phim hoạt hình “The Beauty and the Beast”, “Mãnh Thú và Giai Nhân”
Suy niệm:
Sống trên đời con người rất cần tình thương, tình thương có sức biến đổi con người và có thể giúp con người giải quyết những khó khăn. Vì con người được dựng nên giống hình ảnh Thiên Chúa là tình yêu, nên con người luôn khao khát và tìm kiếm tình yêu. Có nhiều cách để thể hiện tình yêu, có khi là cả một sự từ bỏ, hy sinh, cho đi chính bản thân mình… Đó là tình yêu mà Chúa Giêsu muốn nói đến. Ngài đã thực hiện điều đó khi từ bỏ ngai vàng mà xuống thế đến với con người, sống trong một gia đình nghèo khó. Ngài đến để giải thoát con người khỏi vũng lầy tội lỗi, khỏi những trói buộc của lề luật, giúp con người nhận ra lòng thương xót của Chúa Cha…
Lạy Chúa, xin cho con biết làm vinh danh Chúa bằng cách sống triệt để điều răn quan trọng mà Chúa đòi hỏi nơi mỗi người chúng con là mến Chúa và yêu thương anh em mình.
Têrêsa Mai An- Gp. Mỹ Tho
SUY NIỆM THEO TẬP SÁCH KINH TỐI GIA ĐÌNH GP. PHÚ CƯỜNG
Câu hỏi của người thông luật về điều răn trọng nhất trong sách Luật Môsê dành cho Chúa Giêsu là một trong những vấn đề các thầy Rábbi của Do Thái giáo hay tranh luận với nhau nhất. Thật chất, họ phân ra 613 điều răn khác nhau, gồm 248 điều phải làm và 365 điều cấm làm. Để rồi các cuộc tranh cãi của họ về điều răn lớn, điều răn nhỏ luôn kéo dài triền miên, bất tận. Họ quá chú trọng vào hình thức bên ngoài, đặt nặng việc làm thế nào để giữ luật mà đánh mất đi ý nghĩa cốt lõi của lề luật, quên mất đi điều gì khiến họ giữ luật.
Điểm độc đáo của Chúa Giêsu khi trả lời câu hỏi của họ là gắn liền điều răn yêu mến Thiên Chúa với điều răn yêu thương tha nhân, làm thành giới răn trọng nhất. Chúa Giêsu muốn hướng họ vào lý do tại sao phải giữ lề luật. Khi con người thấy được tầm quan trọng của mối tương quan yêu thương giữa mình với Thiên Chúa và giữa con người với nhau thì sẽ hiểu được ý nghĩa của lề luật. Chính mối tương quan đó giúp cho con người nhận ra nhu cầu phải tuân giữ luật. Một đứa con trong gia đình sẽ ngoan ngoan và dễ dàng sống theo những nội quy do cha mẹ đặt ra nếu nó cảm nhận rằng cha mẹ luôn yêu thương và muốn điều tốt đẹp nhất cho nó, và đó cũng là cách để nó bày tỏ tình yêu thương, để làm cho cha mẹ vui lòng.
Người Công Giáo chúng ta tuân giữ luật Chúa, luật Giáo Hội không phải vì chúng ta sợ tội, sợ hình phạt. Chúng ta cần hiểu được ý nghĩa của lề luật là làm thăng tiến mối tương quan tình yêu giữa chúng ta với Chúa và với nhau. Có như thế thì lề luật không còn là gánh nặng, nhưng lại là phương thế để chúng ta được sống hạnh phúc, bình an trong tình Chúa, tình người.
Lạy Chúa Giêsu, Chúa dạy chúng con biết rõ giới răn quan trọng nhất là yêu thương. Xin cho mỗi người chúng con luôn khắc ghi giáo huấn của Chúa trong tâm hồn mình và trung thành thực hiện giáo huấn này trong cuộc sống hằng ngày, ngõ hầu đời sống đức tin của chúng con minh chứng thiết thực cho lòng yêu mến Chúa và yêu thương mọi người. Amen.
#giaophanbaria #gpbr #suyniemhangngay #suyniemloichuahangngay