11.08.2020 – Thứ Ba Tuần XIX Thường niên – Thánh Clara, trinh nữ
Em nhỏ và kẻ bé mọn
Lời Chúa: Mt 18, 1-5.10.12-14
Khi ấy, các môn đệ lại gần hỏi Ðức Giêsu rằng: “Thưa Thầy, ai là người lớn nhất trong Nước Trời?” Ðức Giêsu liền gọi một em nhỏ đến, đặt vào giữa các ông và bảo: “Thầy bảo thật anh em: nếu anh em không trở lại mà nên như trẻ em, thì sẽ chẳng được vào Nước Trời. Vậy ai tự hạ, coi mình như em nhỏ này, người ấy sẽ là người lớn nhất Nước Trời. Còn ai tiếp đón một em nhỏ như thế này vì danh Thầy, là đón tiếp chính Thầy. Anh em hãy coi chừng, chớ khinh một ai trong những kẻ bé mọn này; quả thật, Thầy nói cho anh em biết: các thiên thần của họ ở trên trời không ngừng chiêm ngưỡng nhan Cha Thầy, Ðấng ngự trên trời.”
“Anh em nghĩ sao? Ai có một trăm con chiên mà có một con đi lạc, lại không để chín mươi chín con kia trên núi mà đi tìm con chiên lạc sao? Và nếu may mà tìm được, thì Thầy bảo thật anh em, người ấy vui mừng vì con chiên đó, hơn là vì chín mươi chín con không bị lạc. Cũng vậy, Cha của anh em, Ðấng ngự trên trời, không muốn cho một ai trong những kẻ bé mọn này phải hư mất.”
Suy niệm :
Làm lớn ở trong nhóm hay trong Giáo Hội,
đó vẫn là mối bận tâm gây tranh cãi giữa các môn đệ Thầy Giêsu.
Sau khi Thầy loan báo lần thứ hai về cuộc Khổ nạn (Mt 17, 22-23),
các môn đệ vẫn bị hút vào câu hỏi ai là người lớn nhất (c. 1).
Như một nhà sư phạm khéo léo, Thầy Giêsu đã gọi một em nhỏ lại,
đặt em đứng giữa các ông, và đưa ra câu trả lời.
Câu trả lời của Thầy chắc đã làm các môn đệ bị sốc.
Trong xã hội Do thái thời Đức Giêsu, trẻ em không có vai vế gì,
cũng chẳng có chút quyền hành hay sự độc lập.
Chúng không phải là biểu tượng cho sự trong trắng, ngây thơ,
cho bằng là biểu tượng cho sự tùy thuộc, lệ thuộc vào người lớn.
Khi đặt một em nhỏ bằng xương bằng thịt giữa các ông,
Thầy Giêsu đã đưa ra câu trả lời rồi.
Đối với Thầy, điều kiện để vào Nước Trời mai sau,
là phải trở nên như trẻ em (c. 3).
Muốn trở nên như trẻ em, cần phải trở lại, nghĩa là quay lại, hoán cải.
Chỉ người lớn nào dám đổi hướng sống, mới có thể trở nên trẻ thơ.
Chỉ ai dám rũ bỏ đam mê về quyền lực và tiếng tăm, về địa vị và chỗ đứng,
người ấy mới có thể vào Nước Trời.
Nước Trời là Nước của trẻ thơ,
và những ai trở nên giống trẻ thơ nhờ hoán cải.
Vậy ai là người lớn nhất trong Nước Trời?
Thầy Giêsu trả lời, đó là người tự hạ, thấp kém như một em nhỏ (c. 4).
Để vào được Nước Trời, để làm người lớn nhất trong Nước đó,
cần trở nên như trẻ thơ, tay trắng, không tự hào, tự mãn về mình,
không cậy dựa vào đạo đức của bản thân, nhưng vào tình thương của Chúa.
Như thế người lớn nhất trong Nước Trời lại là người nhỏ bé, khiêm nhu.
Thầy Giêsu không chỉ giúp môn đệ hiểu xem ai là người lớn nhất thực sự,
Ngài còn dạy họ biết quý giá trị của từng con người trong cộng đoàn.
Cộng đoàn tín hữu nào cũng có những môn đệ yếu kém mặt này, mặt khác.
Ở đây họ được gọi là những kẻ bé mọn.
Thầy Giêsu nhấn mạnh đến phẩm giá của những kẻ bé mọn này.
Không ai được phép khinh rẻ một người nào trong nhóm họ.
Họ được bảo trợ bởi các thiên thần riêng,
và các thiên thần của họ vẫn chiêm ngưỡng nhan Cha ở trên trời (c. 10).
Có những môn đệ bé mọn bị sa ngã, lạc lối.
Thái độ của người lãnh đạo là để lại chín mươi chín con chiên
để đi tìm một con chiên lạc.
Cả con chiên lạc cũng vẫn có giá trị khiến ta phải tốn công sức để tìm về.
“Thiên Chúa không muốn cho một ai trong những kẻ bé mọn này phải hư mất.”
Chính vì thế từng con chiên lạc đều đáng chúng ta trân trọng.
Khi nhìn trẻ nhỏ và kẻ bé mọn trong cộng đoàn bằng cặp mắt của Chúa,
chúng ta sẽ biết cư xử tử tế và kính trọng họ hơn.
Cầu nguyện :
Lạy Chúa Giêsu,
xin cho con trở nên đơn sơ bé nhỏ,
nhờ đó con dễ nghe được tiếng Chúa nói,
dễ thấy Chúa hiện diện
và hoạt động trong đời con.
Sống giữa một thế giới đầy lọc lừa và đe dọa,
xin cho con đừng trở nên cứng cỏi,
khép kín và nghi ngờ.
Xin dạy con sự hiền hậu
để con biết cảm thông và bao dung với tha nhân.
Xin dạy con sự khiêm nhu
để con dám buông đời con cho Chúa.
Cuối cùng, xin cho con sự bình an sâu thẳm,
vui tươi đi trên con đường hẹp với Ngài,
hạnh phúc vì được cùng Ngài chịu khổ đau. Amen.
Lm. Ant. Nguyễn Cao Siêu SJ.
Lời Chúa:
“Thầy bảo thật anh em: nếu anh em không trở lại mà nên như trẻ nhỏ, thì sẽ chẳng được vào Nước Trời.” (Mt 18,3)
Câu chuyện minh họa:
Becco, em bé mới lên 8 tuổi, trong một gia đình nghèo. Vào một ngày nọ, khi các bạn đến trường thì Becco lại trốn học. Becco chạy lên một ngọn đồi, với chiếc bong bóng màu hồng trong tay. Tới đỉnh đồi, Becco cẩn thận cột vào chiếc bong bóng một bức thư, mà tối hôm trước em đã ngồi viết thật nắn nót. Em xin Chúa cho đứa em sắp được sinh ra có một ít tã lót. Em ghi rõ địa chỉ: “Nhà con ở làng Aconi, miền Nam Italia. Tên con là Becco, Cha con là Petro Becco”.
Cột bức thư vào chiếc bong bóng xong, Becco thả tay ra cho chiếc bong bóng bay lên trời. Becco đứng đó, mắt đăm đăm dõi theo chiếc bong bóng, mỗi lúc một cao hơn và xa hơn, rồi cuối cùng nó đã lẩn khuất vào trong mây. Mãi đến lúc đó, Becco mới chịu quay trở về nhà.
Sau ngày ấy, Becco vô cùng hồi hộp và chờ đợi sự trả lời của Chúa.
Một hôm, có người giao bưu phẩm vác một thùng đồ vào nhà em. Em vội vã chạy về, khi thấy ba đang lúng túng vì thùng đồ mà nhân viên bưu điện giao. Becco nói chêm vào:
– Thì Ba cứ mở ra xem thử, nếu không phải của mình thì gói trả lại?
Thế là thùng đồ được mở ra. Trong thùng toàn là những đồ cho trẻ con sơ sinh: nào là tã lót, nào là những chiếc áo nhỏ xíu, những cuốn băng rốn… Người gởi cũng không quên gởi thêm 2 hộp phấn cho em bé.
Nhìn thấy những món đồ trên, mắt Becco sáng rực lên. Em nói với ba em:
– Thùng đồ này là của nhà mình đó ba.
Nói xong em bỏ nhà, chạy ngay lên ngọn đồi mà mấy ngày hôm trước em đã lên để thả chiếc bong bóng bay màu hồng. Tới nơi em ngước mắt lên trời, miệng thì thầm trong hơi thở hổn hển rằng:
– Chúa ôi, con cám ơn Chúa lắm, con đã nhận được thùng đồ Chúa gởi rồi.
Suy niệm:
“Trở nên như trẻ nhỏ” là đòi hỏi của những ai muốn vào Nước Trời. Vì trẻ nhỏ tâm hồn đơn sơ, phó thác nơi người lớn và vui sống giây phút hiện tại. Chúa cũng muốn chúng ta trở nên như trẻ nhỏ trong việc khiêm tốn, phó thác, và cậy trông vào Chúa. Vì thế, người lớn nhất trong Nước Trời lại là người nhỏ nhất đối với thế gian. Trong Nước Trời, chính lòng tin làm cho môn đệ gắn bó, lệ thuộc vào Chúa Giê-su. Để được như vậy, cần phải hoán cải, tức là từ bỏ bản thân để đi theo Chúa Giê-su. Đó là giá trị đích thực của người môn đệ. Lý tưởng, luật sống căn bản trong cộng đoàn là nên nhỏ bé như vậy. Càng lệ thuộc để nên giống Chúa Ki-tô, càng bảo đảm được vào Nước Trời và như vậy càng làm lớn. Các Thánh là những người nỗ lực nên giống Chúa Giê-su ở trần gian, nên các ngài là những người làm lớn trong Nước Trời, khiến cho chúng ta khâm phục, cảm mến và ngưỡng mộ.
Lạy Chúa, xin cho chúng con luôn biết cậy dựa vào sức mạnh và tình yêu Chúa để chúng con xứng đáng được vào Nước Trời.
Têrêsa Mai An
Gp. Mỹ Tho
SUY NIỆM THEO TẬP SÁCH KINH TỐI GIA ĐÌNH GP. PHÚ CƯỜNG
Chức quyền, địa vị và danh lợi đã nhiều lần làm giới hạn sự dấn thân và phục vụ của chúng ta.
Não trạng theo Thầy Giêsu để có được chức quyền, địa vị và danh lợi đã ám ảnh các Tông đồ. Chính điều đó làm cho các ông tranh luận: ai là người lớn nhất trong Nước Trời? Câu hỏi này phản ánh sự bận tâm nơi các ông. Thử hình dung, nhóm 12 đang tranh luận sôi nổi, và không chỉ tranh luận, họ tranh cãi gay gắt, ai mới xứng đáng giữ vị trí cao nhất, có khi các ông còn “chia ghế” cho nhau, phân chia chỗ ngồi cho nhau theo thứ tự ưu tiên, v.v. Mối bận tâm của các Tông đồ thực sự không phải là cái gì quá đáng. Nó cũng là những bận tâm của chúng ta mỗi ngày. Trong một bữa tiệc, chúng ta nhìn nhau và tự hỏi ai là người quan trọng ở đây? Trong các công việc, chúng ta phân chia mức độ quan trọng theo thứ bậc và chúng ta cũng tự xếp hạng đó cho nhau. Quan niệm Messia Vua nơi người Do Thái làm cho các ông không tiếp nhận một quan niệm khác nơi Chúa Giêsu, đó là Messia tôi tớ, đau khổ, và thấp hèn. Vì mơ cao nên hoàn toàn họ không thể tiếp nhận khái niệm sau:
Chúa Giêsu đem đứa trẻ và đặt giữa các ông. Hẳn các ông kinh ngạc. Cũng như cách chúng ta kinh ngạc về việc người làm lớn phải khiêm nhường, phải phục vụ, phải trở nên rốt hết. Một đứa trẻ lệ thuộc, không thể tranh giành với người lớn, một đứa trẻ cần được bảo vệ và yêu thương, một đứa trẻ không biết về danh lợi và địa vị hay quyền lực gì. Điều này xoá hết những khái niệm về địa vị, danh lợi và quyền lực nơi chúng ta. Chúa muốn chúng ta nhìn vào một đứa bé với sự ngây thơ của nó để chúng ta cũng phải vô tư với danh lợi trong cái mà chúng ta nói là phục vụ, trong quyền lực mà chúng ta có để thi hành.
Thực tế, người làm cao khó mà cúi xuống; người có chức vị khó mà phục vụ; người có nhiều danh lợi khó mà trút bỏ. Nhìn vào đứa trẻ nơi đây, tại nơi Chúa Giêsu đặt nó giữa các Tông đồ và chính Chúa Giêsu đang hiện giữa họ, để họ nhìn rõ. Và qua hình ảnh trực quan sinh động kia, Chúa muốn soi thấu tâm hồn họ. Phục vụ phải bắt đầu từ những người nhỏ bé, ưu tiên những người thấp kém và hạ mình xuống luôn để nhìn thấy những hoàn cảnh đáng thương mà phục vụ.
Lạy Chúa Giêsu, Chúa thật quyền năng mà đã hạ mình xuống, huỷ mình ra không, trở nên thấp kém. Xin cho chúng con cũng biết khiêm nhường, hạ mình, cúi xuống phục vụ như chính Chúa đã phục vụ con người. Amen.
#giaophanbaria #gpbr #suyniemhangngay #suyniemloichuahangngay