02.12.2019 – Thứ hai tuần I Mùa Vọng
Từ phương Đông phương Tây
PHÚC ÂM: Mt 8, 5-11
“Nhiều người từ phương đông và phương tây sẽ đến trong nước trời”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, Chúa Giêsu vào thành Capharnaum, thì có một viên đại đội trưởng đến thưa Chúa rằng: “Lạy Thầy, thằng nhỏ nhà tôi đau nằm ở nhà, nó bị tê liệt và đau đớn lắm!” Chúa Giêsu phán bảo ông rằng: “Tôi sẽ đến chữa nó”. Nhưng viên đại đội trưởng thưa Người rằng: “Lạy Thầy, tôi không đáng được Thầy vào dưới mái nhà tôi, nhưng xin Thầy chỉ phán một lời, thì thằng nhỏ của tôi sẽ lành mạnh. Vì chưng, cũng như tôi chỉ là người ở dưới quyền, nhưng tôi cũng có những người lính thuộc hạ, tôi bảo người này đi thì anh đi; tôi bảo người kia đến thì anh đến; tôi bảo gia nhân làm cái này thì nó làm!” Nghe vậy, Chúa Giêsu ngạc nhiên và nói với những kẻ theo Người: “Quả thật, Ta bảo các ngươi, Ta không thấy một lòng tin mạnh mẽ như vậy trong Israel. Ta cũng nói cho các ngươi biết rằng: nhiều người từ phương đông và phương tây sẽ đến dự tiệc cùng Abraham, Isaac và Giacóp trong nước trời. Còn con cái trong nước sẽ bị vứt vào nơi tối tăm bên ngoài, ở đó sẽ phải khóc lóc nghiến răng”.
Suy Niệm
Tín đồ Do thái giáo có tiếng về sống đức hy vọng.
Họ đã hy vọng và vẫn còn hy vọng Đấng Mêsia sẽ đến để đem ơn cứu độ.
Họ đã chờ và vẫn chờ từ bao ngàn năm nay.
Còn Kitô hữu chúng ta có tiếng về sống đức ái.
Tuy nhiên, tự bản chất Kitô giáo vẫn là tôn giáo của đức hy vọng.
Chúng ta tin Đấng Mêsia là Đức Giêsu đã đến rồi.
Ngài đến đem ơn cứu độ không phải cho riêng dân Israel,
nhưng cho mọi dân mọi nước trên toàn thế giới.
Nhưng Kitô hữu vẫn còn sống trong chờ đợi và hy vọng.
Chúng ta mong ngày trở lại trong vinh quang của Chúa Giêsu,
cũng là ngày thế giới này đi đến chỗ tận cùng, để sang một trang mới.
MARANA THA, lạy Chúa Giêsu, xin ngự đến (1 Cr 6, 22; Kh 22, 20).
đó là lời nguyện của các Kitô hữu trong Giáo Hội buổi sơ khai.
Đó cũng là lời nguyện khẩn thiết của chúng ta, đặc biệt trong Mùa Vọng.
Ngày quang lâm là ngày tận thế đáng sợ,
khi Chúa Giêsu trở lại xét xử kẻ sống và kẻ chết.
Nhưng đó cũng là ngày hội vui lớn nhất của nhân loại,
ngày mà niềm hy vọng của chúng ta được thành tựu viên mãn.
Ngày ấy “từ phương đông phương tây, nhiều người sẽ đến dự tiệc
cùng các tổ phụ Ápraham, Ixaác và Giacóp trong Nước Trời” (c. 11).
Đức Giêsu ngỡ ngàng khi thấy niềm tin lớn lao của viên đại đội trưởng.
Ông thuộc dân ngoại mà lại có lòng tin lớn hơn các người Israel khác (c. 10).
Ông tin Đức Giêsu có thể chữa lành cho người đầy tớ yêu quý của ông.
Không cần Ngài đến nhà, chỉ cần một lời nói của Ngài thôi cũng đủ (c. 8).
Lòng tin mạnh mẽ và khiêm tốn của ông đã chinh phục Đức Giêsu.
Lời của viên sĩ quan dân ngoại đã trở nên lời ta đọc trước khi rước lễ.
“Lạy Chúa, con chẳng đáng Chúa ngự vào nhà con,
nhưng xin Chúa phán một lời, thì linh hồn con sẽ lành mạnh.”
Đầy tớ của viên đại đội trưởng đã được chữa lành,
nhưng điều quan trọng hơn là chuyện ông có hy vọng được dự tiệc.
Đây là bữa tiệc cánh chung, bữa tiệc trong Nước Trời (x. Is 25, 6-8).
Một người dân ngoại được ngồi dự tiệc bên các tổ phụ Do thái.
Đây là điều hẳn làm cho nhiều người Do thái phải ngạc nhiên.
Mà không phải chỉ có viên đại đội trưởng,
có nhiều người từ tứ phương thiên hạ cũng được mời (c. 11).
Nước Trời như một bữa tiệc vui và thịnh soạn do Thiên Chúa thết đãi,
trong đó mọi dân tộc khác nhau cùng đến để chia sẻ và hiệp thông.
Mọi đau buồn, mọi cách ngăn đều bị xóa bỏ.
Màu tím là màu của phụng vụ Mùa Vọng,
nhưng đây không phải là màu buồn.
Mùa Vọng nhắc chúng ta về niềm hy vọng rất xanh tươi
mà Chúa Giêsu đã mang lại cách đây hai ngàn năm
và chúng ta có bổn phận vun đắp cho thành tựu.
Làm sao để ơn cứu độ của Ngài được mọi người trên thế giới nhận biết?
Làm sao để dân ngoại được ơn đức tin và ơn chữa lành như viên sĩ quan?
Làm sao để chẳng ai vắng mặt trong bữa đại tiệc của Nước Trời?
Mùa Vọng đưa ta về thế giới bao la của châu Á, với 3% người công giáo.
Nếu ngày mai tận thế, Chúa sẽ hỏi ta 97% kia đâu.
Cầu nguyện:
Lạy Cha,
Cha muốn cho mọi người được cứu độ
và nhận biết chân lý,
chân lý mà Cha đã bày tỏ nơi Đức Giêsu, Con Cha.
Xin Cha nhìn đến hàng tỉ người
chưa nhận biết Đức Giêsu,
họ cũng là những người đã được cứu chuộc.
Xin Cha thôi thúc nơi chúng con
khát vọng truyền giáo,
khát vọng muốn chia sẻ niềm tin và hạnh phúc,
niềm vui và bình an của mình cho tha nhân,
và khát vọng muốn giới thiệu Đức Giêsu cho thế giới.
Chúng con thấy mình nhỏ bé và bất lực
trước sứ mạng đi đến tận cùng trái đất
để loan báo Tin Mừng.
Chúng con chỉ xin đến
với những người bạn gần bên,
giúp họ quen biết Đức Giêsu và tin vào Ngài,
qua đời sống yêu thương cụ thể của chúng con.
Chúng con cũng cầu nguyện
cho tất cả những ai đang xả thân lo việc truyền giáo.
Xin Cha cho những cố gắng của chúng con
sinh nhiều hoa trái. Amen.
Lm. Ant. Nguyễn Cao Siêu SJ.
Lời Chúa:
“Tôi bảo thật các ông, tôi không thấy một người Israel nào có lòng tin như thế.” (Mt 8,10)
Câu chuyện minh hoạ:
Người kia kể lại giấc mơ khủng khiếp như sau:
Tôi thấy mình đứng trước một biệt thự nguy nga. Bước vào trong tôi thấy 2 hành lang với 2 hàng chữ: Bên phải dành cho người công giáo, bên trái dành cho kẻ ngoại đạo.
Theo bảng chỉ dẫn tôi đi theo hành lang bên phải dành cho người công giáo.
Đi được một lúc, tôi thấy mình đứng trước một ngã rẽ khác. Lần này, tôi đọc thấy bảng chỉ dẫn hnư sau: Bên phải dành cho người có đức tin mạnh, bên trái dành cho kẻ có đức tin yếu kém. Và tôi lại đi theo bên phải.
Đến một ngã rẽ khác tôi lại thấy một bảng chỉ dẫn:
Bên phải dành cho người có lòng bác ái, bên trái dành cho những kẻ ích kỷ. Tôi lại chạy bên phải mà đi.
Cuối cùng tôi gặp một bảng chỉ dẫn:
Bên phải dành cho những ai có đời sống thánh thiện, bên trái dành cho những kẻ tội lỗi. Một lần nữa tôi cứ chọn bên phải mà đi. Nhưng tôi đang hân hoan rảo bước, thì bỗng một cảnh tượng hãi hùng khủng khiếp hiện ra ở cuối hành lang ấy: cảnh hỏa ngục với muôn vàn hình khổ không lời nào tả xiết. Tôi hoảng hốt kêu rú lên và giật mình thức giấc.
Sau một phút tôi hoàn hồn và tự hỏi: “Phải chăng một cuộc đời sống đạo của tôi cũng chỉ là một giấc mơ hãi hùng”.
Suy niệm:
Đôi khi chúng ta lại bị ảo tưởng về đời sống đức tin của mình. Lòng tự cao tự đại làm mê hoặc chúng ta không vượt ra khỏi một lối sống ảo tưởng và đánh mất niềm tin của mình.
Tin Mừng thánh Matthêu thuật lại việc Đức Giêsu đi vào thị trấn Ca-phác-na-um, và ở đây, viên đại đội trưởng đã cầu xin Chúa chữa lành bệnh cho đầy tớ của ông nhờ vào sự khiêm tốn và lòng tin của ông vào Chúa Giêsu: “Thưa Ngài, tôi chẳng đáng Ngài vào nhà tôi, nhưng xin Ngài chỉ nói một lời là đầy tớ tôi được khỏi bệnh” (Mt 5,5). Trước lời cầu xin với lòng tin mạnh mẽ của viên đại đội trưởng, nên Người đã chữa lành cho đầy tớ của ông.
Hành động của viên đại đội trưởng đã làm cho chúng ta phải suy nghĩ vì ông cảm được nỗi đau của người đầy tớ. Và chính vì sự thương cảm đó người đầy tớ đã được Chúa chữa lành. Vì thế, mỗi Kitô hữu chúng ta cần phải khiêm tốn hơn nữa trước ơn Chúa để được Người chữa lành và biết nhạy cảm trước nhu cầu của anh chị em mình.
Lạy Chúa, xin giúp chúng con biết đến với Chúa bằng sự khiêm tốn thật sự, cùng với niềm tin vững vàng. Để nhờ đó, chúng con cũng có thể đón nhận những ơn lành của Chúa cách trọn vẹn hơn. Amen.
Têrêsa Mai An – Gp. Mỹ Tho
![](https://i0.wp.com/www.giaophanbaria.org/wp-content/uploads/2017/12/bannerloichua.jpg?resize=495%2C40&ssl=1)
Chúng ta vừa bắt đầu Mùa Vọng – mùa của sự mong chờ Chúa đến trong thế gian này. Khác với những người Do Thái, họ hãnh diện vì họ có niềm tin vào Thiên Chúa, họ tự hào vì Con Thiên Chúa đã giáng lâm trong chính nhà của họ. Nhưng có phải vì một sự tự hào quá mức, một sự tự phụ quá cao đã làm cho niềm tin vào Thiên Chúa trở nên lạc lõng xa lạ ngay trong chính ngôi nhà của mình! Trong khi đó ở những vùng xa xôi nhỏ bé hun hút vì xa ánh sáng nhân loại thì còn biết bao con người khao khát đi tìm một Con Thiên Chúa thật, khao khát Chúa để cho đến họ tin và niềm tin đó cư ngụ lại trong chính ngôi nhà của họ.
Niềm tin là một món quà đến từ Thiên Chúa. Món quà đó không phải được gửi như một bưu phẩm, món quà đó không phải là một cái gì đó có thể mở ra là sử dụng được ngay, nhưng món quà niềm tin được gửi đến cho chúng ta như một hạt giống. Hạt giống ấy cần thời gian, cần điều kiện, cần sự nổ lực cộng tác của con người, cần nhiều sự hy sinh, nhiều tâm huyết, để hạt giống đó sẽ được lớn lên và sinh nhiều hoa quả. Hạt giống ấy, cần và rất cần, được gieo trong một tâm hồn rộng lớn, biết cởi mở, biết sẵn sàng trao ban trong thái độ lắng nghe và bằng chính cuộc sống thắm đượm tình Chúa, tình người.
Hôm nay, chúng ta chứng kiến hạt giống niềm tin vào Chúa được xé vỏ, nứt hạt và đâm chồi thật mạnh mẻ trong tâm hồn của một con người. Con người đó lại là một viên đại đội trưởng, con người đó mới nhìn qua cứ tưởng là quyền uy, giàu có, khó dễ để ông cúi xuống trước một ai, khó làm ông tin một ai cấp bậc thấp bé hơn ông. Thế nhưng ông đã ngã gục trước một Giêsu – một người không đồng hàng, không đồng cấp với ông. Đức tin của ông chắc chắn sẽ bén rễ thật sâu và vươn lên thật mạnh trong chính tâm hồn ông khi ông để cho chính Chúa ngự vào trong đó chăm sóc cho hạt giống đức tin ấy.
Còn chúng ta thì sao? Hạt giống đức tin của mỗi người chúng ta đã được gieo vào qua những điều kiện khác nhau, có những người đã được nhận từ tấm bé, nhưng cũng có những người chỉ mới được nhận lãnh vào giờ thứ 10 hay 11. Thế nhưng, sự lớn mạnh không quá lệ thuộc vào thời gian, nhưng nó lệ thuộc vào cách chăm bón mỗi ngày, nếu để cho Chúa đi vào trong chính cõi lòng của mình mà chăm sóc, hướng dẫn, chắc chắn hạt giống đó sẽ thật hữu ích khi mục nát đi và lớn mạnh từng ngày. Nhưng nếu chúng ta đẩy Chúa xa rời mình, để mặc chúng ta tự sức chăm bón, thì có lẽ lành ích mà dữ nhiều cho sự phát triển hạt giống đức tin.
Đến ngày Chúa quang lâm, hạt giống sẽ được đem ra trình diện, nếu hạt đã nẫy nở lớn mạnh, chắc chắn chúng ta sẽ được ân thưởng xứng đáng; còn nếu hạt giống vẫn trơ trọi, vẫn ngủ im lìm trong tâm hồn, lúc đó mỗi người chúng ta sẽ phải trả giá vì sự hợp tác không cân xứng giữa chính mình và Thiên Chúa.
Lạy Chúa, xin ban thêm sức mạnh, để con luôn vững tin vào Chúa, xin hiện diện và giúp cho niềm tin của con được lớn lên từng ngày. Amen.
GKGĐ Giáo Phận Phú Cường