25.9.2019 – Thứ tư tuần XXV Thường niên
Đừng mang gì
PHÚC ÂM: Lc 9, 1-6
“Người sai các ông đi rao giảng nước Thiên Chúa và chữa lành bệnh nhân”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, Chúa Giêsu gọi mười hai Tông đồ lại, ban cho các ông sức mạnh và quyền năng trên mọi ma quỷ và được chữa lành các bệnh tật. Đoạn Người sai các ông đi rao giảng nước Thiên Chúa và chữa lành bệnh nhân. Người bảo các ông rằng: “Khi đi đàng, các con đừng mang gì cả, chớ mang gậy và bị, bánh và tiền, cũng đừng mặc hai áo. Các con vào nhà nào, thì hãy ở lại đó, và đừng rời khỏi nơi ấy. Những ai không tiếp đón các con, thì khi rời bỏ thành đó, các con hãy giũ cả bụi chân lại, để làm chứng tố cáo họ”. Các ông liền đi rảo khắp các làng mạc, rao giảng Tin Mừng, và chữa lành bệnh tật khắp nơi.
Suy niệm:
Sau một thời gian sống bên Thầy Giêsu,
thấy việc Thầy làm và nghe lời Thầy giảng,
giờ đây nhóm Mười Hai đã tương đối cứng cáp
để được chia sẻ chính công việc Thầy đã làm.
Đó là rao giảng Nước Thiên Chúa và chữa lành bệnh nhân (c. 2).
Nhưng trước khi được chia sẻ công việc,
họ được chia sẻ quyền trừ quỷ và chữa bệnh của Thầy (c. 1).
Sứ vụ họ sắp làm là một thực tập cho sứ vụ lớn sau này (Lc 24, 46-47).
Thầy Giêsu sai nhóm Mười Hai lên đường với những chỉ thị rõ rệt.
Không thấy Thầy bảo phải chuẩn bị hành trang.
Ngược lại, Thầy cấm không được mang theo gì cả.
“Đừng mang gậy, bao bị, lương thực, tiền bạc, hai áo” (c. 3).
Ngay cả những người giảng rong theo phái Khắc Kỷ,
tuy rất khắc khổ, nhưng cũng được mang theo gậy và bị để ăn xin.
Thầy Giêsu muốn môn đệ của mình hoàn toàn cậy trông vào Thiên Chúa,
và hoàn toàn cậy trông vào lòng tốt của con người.
Họ phải tập chấp nhận sống bấp bênh và thiếu thốn trong bình an.
Không mang đồ dự trữ, không gậy để bảo vệ khi đi đường,
các môn đệ buộc phải mang theo lòng tín thác vô bờ nơi Thiên Chúa.
Thầy còn chỉ thị cho cả nhóm biết về chuyện ăn ở của họ.
Họ sẽ đến ở chung nhà với dân chúng, ăn uống những gì họ cho.
“Khi anh em vào bất cứ nhà nào, thì ở lại đó…” (c. 4).
Đừng đi từ nhà nọ sang nhà kia để tìm chỗ tiện nghi hơn.
Khi ăn ở nơi nhà dân, người tông đồ có cơ hội gần gũi với họ,
và chia sẻ cuộc sống thật của họ, để dễ loan báo Tin Mừng hơn.
Nhưng cũng phải bình an chấp nhận những từ khước (c. 5).
Có khi trong cả một thành, không tìm được một gia đình để trú chân.
Thái độ phủi bụi chân lại cho thấy một sự dứt khoát đoạn tuyệt,
không muốn dính dáng gì với những người ở đó nữa (x. Cv 13, 50).
Khuôn mặt của người được sai cách đây hai ngàn năm thật là đẹp.
Vừa quyền năng để trừ mọi thứ quỷ và bệnh tật,
vừa khiêm tốn cậy dựa vào lòng quảng đại của người khác.
Vừa có gì để cho, vừa có gì để nhận:
cho Tin Mừng cứu độ và sự chữa lành, nhận sự giúp đỡ vật chất.
Vừa gần gũi thân thiết với nỗi đau thân xác của con người,
với những lo âu rất đời thường trong một gia đình,
vừa thanh thoát với tiền bạc, không bị chi phối bởi nhu cầu vật chất.
Nhóm Mười Hai sẽ phải đối diện với sức mạnh của ác thần
đang tác oai tác quái trong đời nhiều người.
Họ sẽ phải dùng quyền Thầy trao để giải phóng con người khỏi nô lệ.
Nếu hôm nay Đức Giêsu sai chúng ta đi, Ngài sẽ bảo ta đừng đem gì?
Đâu là những nét đặc trưng của khuôn mặt người tông đồ thế kỷ 21?
Đâu là những bệnh tật và nô lệ của con người hôm nay?
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu,
xin sai chúng con lên đường
nhẹ nhàng và thanh thoát,
không chút cậy dựa vào khả năng bản thân
hay vào những phương tiện trần thế.
Xin cho chúng con làm được những gì Chúa đã làm :
rao giảng Tin Mừng, trừ quỷ,
chữa lành những người ốm đau.
Xin cho chúng con biết chia sẻ Tin Mừng
với niềm vui của người tìm được viên ngọc quý,
biết nói về Ngài như nói về một người bạn thân.
Xin ban cho chúng con khả năng
đẩy lui bóng tối của sự dữ, bất công và sa đọa.
Xin giúp chúng con lau khô những giọt lệ
của bao người đau khổ thể xác tinh thần.
Lạy Chúa Giêsu,
thế giới thật bao la
mà vòng tay chúng con quá nhỏ.
Xin dạy chúng con biết nắm lấy tay nhau
mà tin tưởng lên đường,
nhẹ nhàng và thanh thoát.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.
Lời Chúa:
“Anh em đừng mang gì đi đường…” (Lc 9,3)
Câu chuyện minh họa:
Sự kiện bà Maxcoy, là phụ nữ người Mỹ 27 tuổi cho chào đời 7 đứa con một lúc đã trở thành một tin vui khắp nước Mỹ trong những năm vừa qua. Không những cho ông bà nội ngoại, các cô dì chú bác mà dường như cả nước Mỹ đều mang qua đến để chúc mừng cho 7 hài nhi này.
Khoảng 40 công ty khác nhau sẽ tặng vật liệu khác nhau để xây cất một căn nhà cho gia đình gồm 10 người này, sẽ có tất cả mọi thứ tiện nghi để 7 em nhỏ mới chào đời này có được một cuộc sống đầy đủ.
Trường Đại học Công giáo thánh Ambrôsiô hứa cấp học bổng cho 7 em trong vòng 4 năm, trung bình học phí của mỗi em một năm là 12.400 đôla.
Một công ty truyền hình cũng hứa tặng 1 máy truyền hình và 1 đầu máy với 7 năm xem miễn phí.
Chủ tịch của hãng xe Chevolet thì tặng cho gia đình ông bà Maxcoy 1 chiếc xe có đầy đủ mọi tiện nghi, hãng này cũng hứa từ nay đến cuối tháng, cứ mỗi chiếc xe hãng bán được sẽ tặng 100 đola cho gia đình. Riêng hãng xe hơi Carline hứa sẽ tuyển dụng người cha và ông nội của 7 em bé.
Một hãng bán đồ gia dụng tại đó hứa sẽ trang bị những cái cần thiết cho ngôi nhà mới của họ.
Một cửa tiệm bán thực phẩm cũng hứa cung cấp cho gia đình số thực phẩm mỗi tuần trị giá 100 đôla trong vòng một năm. Cũng đã có 2 chi nhánh ngân hàng mở tài khoảng riêng cho 7 em bé như một món quà tặng.
Được biết khi hay tin bà Maxcoy có mang đến 7 thai nhi nhiều bác sĩ đã khuyên bà nên hủy bớt một số nhưng bà đã thẳng thắn trả lời rằng: “Tất cả các con cái của bà đều là món quà của Thiên Chúa, bà không thể chọn lựa đứa nào mà sát hại những đứa khác”. Bà giám đốc của trung tâm có tên là Chính Sách Gia Đình do một Giáo hội Kitô giáo điều khiển, đồng thời cũng là phát ngôn của gia đình Maxcoy đã nói về niềm tin của hai vợ chồng này như sau: họ đã biết rằng Chúa sẽ lo liệu cho họ, thật quả là điều kỳ diệu đối với họ khi thấy chính xác Chúa đang lo liệu cho như thế nào.
Suy niệm:
Nhiều khi chúng ta theo Chúa, chúng ta chỉ lo làm công kia việc nọ nhưng không lo làm theo ý Chúa, và lúc đó có lẽ chúng ta đã đánh mất chính mình. Lệnh truyền của Chúa là rao giảng Tin mừng, Ngài bảo các môn đệ không mang theo bất cứ vật gì đi đường để khỏi vướng víu, mà quên đi mục đích chính của mình. Trong cuộc sống, chúng ta không thể tránh khỏi những cám dỗ, và cạm bẫy của thế gian mà dường như những cám dỗ đó thường dẫn chúng ta đến sự hưởng thụ. Vì thế chúng ta cần tỉnh thức và lựa chọn thái độ nào để xứng đáng với ơn gọi Kitô hữu.
Xin cho con sống tinh thần nghèo khó, không bám víu vào của cải vật chất, để con thanh thoát bước theo Chúa và làm chứng cho Chúa.
Têrêsa Mai An – Gp. Mỹ Tho
Suy niệm
“Người sai các ông đi rao giảng Nước Thiên Chúa và chữa lành bệnh nhân”.
Chúa Giê-su đến trần gian để rao giảng và làm chứng cho Tin Mừng cứu độ. Người nói cho nhân loại biết về tình yêu Thiên Chúa – một tình yêu nhưng không, trao hiến và hy sinh nhằm cứu độ con người. Hơn thế nữa, Chúa Giê-su còn mời gọi con người cộng tác vào sứ vụ của mình qua việc Người chọn gọi các Tông đồ khi xưa, và hôm nay những Ki-tô hữu, sai họ ra đi mang bình an, yêu thương và ơn cứu rỗi đến cho muôn người.
Đoạn Tin Mừng mà chúng ta suy gẫm hôm nay còn cho thấy, để thực thi sứ vụ loan báo Tin Mừng, đòi hỏi nơi người môn đệ một lòng tin tưởng trọn vẹn vào sự quan phòng của Thiên Chúa. Chính sự tín thác này sẽ giúp cho người được sai đi luôn được vững vàng và kiên trung trước những khó khăn, thử thách trong sứ mạng của mình.
Mỗi người chúng ta, dù sống trong bậc sống gì, dù sống ở lứa tuổi nào, đều được Chúa trao ban cho sứ vụ rao giảng và làm chứng cho Tin Mừng của Chúa. Điều chính yếu là chúng ta đừng để cho những trở ngại, gian truân làm chúng ta lùi bước, bỏ cuộc; nhưng hãy xem chúng là cơ hội để chúng ta gia tăng niềm tin và phó thác vào thánh ý và chương trình yêu thương của Chúa dành cho chúng ta và cho mọi người.
Lạy Chúa từ nhân, xin dùng con như khí cụ bình an của Chúa: Để con đem yêu thương vào nơi oán thù, đem thứ tha vào nơi lăng nhục, đem an hoà vào nơi tranh chấp, đêm chân lý vào chốn lỗi lầm, đem tin kính vào nơi nghi nan, đem trông cậy vào nơi thất vọng, đem ánh sáng vào nơi tối tăm, đem niềm vui đến chốn u sầu. Amen.(trích Lời Kinh Hoà Bình của thánh Phanxicô).
GKGĐ – Gp. Phú Cường