17.4.2019 – Thứ tư Tuần Thánh
Chẳng lẽ con sao?
PHÚC ÂM: Mt 26, 14-25
“Con Người ra đi như đã được ghi chép sẵn từ trước,nhưng khốn thay cho kẻ sẽ làm cho Ngài bị phản nộp”.
Khi ấy, một trong nhóm Mười Hai tên là Giuđa Iscariô, đi gặp các thượng tế và thưa với họ: “Các ông cho tôi bao nhiêu, tôi nộp Người cho các ông?” Họ liền ấn định cho ba mươi đồng bạc. Và từ đó, hắn tìm dịp thuận tiện để nộp Người.
Ngày thứ nhất trong tuần lễ ăn Bánh không men, các môn đệ đến thưa Chúa Giêsu rằng: “Thầy muốn chúng con sửa soạn cho Thầy ăn Lễ Vượt Qua ở đâu?” Chúa Giêsu đáp: “Các con hãy vào thành đến với một người kia, và nói rằng: Thầy bảo, giờ Ta đã gần, Ta sẽ mừng Lễ Vượt Qua với các môn đệ tại nhà ông”. Các môn đệ làm như Chúa Giêsu đã truyền, và sửa soạn Lễ Vượt Qua.
Chiều đến, Người ngồi bàn ăn với mười hai môn đệ. Và khi các ông đang ăn, Người nói: “Thầy nói thật với các con: có một người trong các con sẽ nộp Thầy”. Môn đệ rất buồn rầu và từng người bắt đầu hỏi Người: “Thưa Thầy, có phải con không?” Người trả lời: “Kẻ giơ tay cùng chấm vào đĩa với Thầy, đó chính là kẻ sẽ nộp Thầy. Thật ra, Con Người sẽ ra đi như đã chép về Người, nhưng khốn cho kẻ nộp Con Người, thà kẻ đó đừng sinh ra thì hơn!” Giuđa, kẻ phản bội, cũng thưa Người rằng: “Thưa Thầy, có phải con chăng?” Chúa đáp: “Đúng như con nói”.
Suy niệm :
Các thượng tế muốn giết Đức Giêsu, nhưng không tìm được cơ hội.
Nay cơ hội đã đến với sự tiếp tay của chính người môn đệ Đức Giêsu.
Anh Giuđa đã đến gặp các thượng tế và đề nghị nộp Ngài cho họ.
Chúng ta mãi mãi không biết hết và biết rõ những động cơ nào
đã thúc đẩy Giuđa làm chuyện kinh khủng ấy.
Giuđa, người được gọi, được chọn, được tuyển lựa,
sau một đêm thức trắng cầu nguyện của Thầy Giêsu (Lc 6, 12).
Và anh đã đáp lại, đã bỏ gia đình, nghề nghiệp, để đi theo.
Giuđa đã rong ruổi theo Thầy ngay từ đầu, chia sẻ đói no, thành công thất bại…
Không yêu thì làm sao đi theo được lâu như thế.
Giuđa, người được tin cậy và giao giữ quỹ cho cả nhóm (Ga 12, 6).
Vì là người trong nhóm Mười Hai, thuộc nhóm môn đệ thân cận,
Giuđa đã được nghe hầu hết các bài giảng hay nhất,
được chứng kiến các phép lạ lớn lao nhất của Thầy Giêsu.
Giữa anh và Thầy Giêsu hẳn đã có một sự thân thiết nào đó.
Điều gì đã diễn ra nơi trái tim của Giuđa?
Điều gì đã khiến tất cả phút chốc bị đổ vỡ không sao hàn gắn?
Chắc không phải chỉ vì ba mươi đồng bạc, một số tiền.
Phải chăng vì Giuđa thất vọng và nóng ruột
khi thấy Thầy Giêsu quá hiền từ, cả trong lối sống lẫn lời giảng,
chẳng có vẻ gì là một Đấng Mêsia sắp giải phóng dân tộc khỏi quân Rôma?
Phải chăng khi Giuđa nộp Thầy cho các thượng tế,
anh định cài Thầy vào thế phải hành động quyết liệt hơn, phải tự giải thoát mình?
Dù gì đi nữa thì chuyện Giuđa làm là không thể biện minh được.
Anh đã can dự vào cái chết của Thầy Giêsu.
Không thể phong tặng anh hùng cho Giuđa
vì bảo rằng nhờ anh mà chúng ta có được ơn cứu độ.
Giuđa đã phạm tội nghiêm trọng đến nỗi Thầy Giêsu phải đau đớn nói:
“Khốn cho kẻ nào nộp Con Người: thà kẻ đó đừng sinh ra thì hơn” (c.24).
Dầu vậy tội của Giuđa đã được Thiên Chúa dùng cho chương trình cứu độ.
Thiên Chúa là Đấng có thể biến điều dữ thành điều lành.
“Kẻ đã chấm chung một đĩa với Thầy là kẻ sẽ nộp Thầy” (c. 23).
Kẻ đồng bàn thân thiết với Thầy lại là người phản bội.
Ngay cả những môn đệ khác cũng hỏi Thầy Giêsu: “Có phải con không?”
Có phải con là người đang phản bội Thầy không?
Lúc nào chúng ta cũng có thể hỏi Chúa Giêsu cùng câu hỏi đó.
Dù mỗi ngày chúng ta cùng chia sẻ một bàn tiệc với Chúa trong Thánh Lễ,
chúng ta vẫn có thể rơi vào tội của Giuđa.
Cầu nguyện :
Lạy Chúa Giêsu,
xin cho con dám hành động
theo những đòi hỏi khắt khe nhất của Chúa.
Xin dạy con biết theo Chúa vô điều kiện,
vì xác tín rằng
Chúa ngàn lần khôn ngoan hơn con,
Chúa ngàn lần quảng đại hơn con,
và Chúa yêu con hơn cả chính con yêu con.
Lạy Chúa Giêsu trên thập giá,
xin cho con dám liều theo Chúa
mà không tính toán thiệt hơn,
anh hùng vượt trên mọi nỗi sợ,
can đảm lướt thắng sự yếu đuối của quả tim,
và ném mình trọn vẹn cho sự quan phòng của Chúa.
Ước gì khi dâng lên Chúa
những hy sinh làm cho tim con rướm máu,
con cảm nghiệm được niềm vui bất diệt
của người một lòng theo Chúa. Amen.
Lm. Ant. Nguyễn Cao Siêu SJ.
Lời Chúa:
“Kẻ giơ tay chấm chung một đĩa với Thầy, đó là kẻ nộp Thầy.” (Mt 26,23)
Câu chuyện minh họa:
Một ông già nghèo ngồi bên cửa sổ lo lắng cho tương lai. Một người lạ mặt ôm một con ngỗng đến tặng ông già và nói: “Ông hãy chăm sóc con ngỗng này chu đáo thì nó sẽ giúp ích cho ông”. Rồi người đó đi mất. Ông già nghèo đem con ngỗng vào nhà, cho nó ăn, cho nó uống, ban đêm cho nó ngủ trong một cái lồng sạch sẽ. Sáng hôm sau, khi nhìn vào chiếc lồng ông vui mừng thấy một quả trứng ngỗng bằng vàng. Ông mang quả trứng ra tiệm bán được một số tiền lớn, mua được đủ mọi thứ cần thiết cho cuộc sống. Hôm sau, ông được thêm một trứng ngỗng vàng nữa. Hôm sau nữa cũng vậy. Cứ thế mỗi ngày ông nhặt được một quả trứng vàng. Từ đó ông không còn nghèo nữa, ông sống rất thoải mái. Nhưng dần dần ông trở thành tham lam. Ông không chịu mỗi ngày chỉ có một trứng, ông không thể chờ cho tới hết tuần mới có được 7 trứng. Ông muốn có ngay một lúc tất cả những trứng vàng của con ngỗng. Thế là ông mổ bụng con ngỗng ra. Nhưng ông chẳng thấy quả trứng nào trong đó cả. Ông vội may bụng ngỗng lại mong nó đừng chết. Nhưng vô ích. Khi đó người lạ mặt kia trở lại, và nói: “Trước đây tôi đã chẳng bảo với ông rằng nếu ông chăm sóc con ngỗng tử tế thì nó sẽ giúp ích cho ông sao? Bây giờ ông đã mất tất cả”.
Suy niệm:
Đôi khi trong cuộc sống có biết bao điều Chúa ban để chúng ta tận hưởng, nhưng chúng ta không biết sử dụng nó đúng cách. Giuđa được Chúa chọn làm môn đệ, nhưng túi tiền đã khống chế ông, làm cho ông quay lưng lại với Thiên Chúa. Chúa Giêsu đã nhiều lần đánh thức ông nhưng ông vẫn bưng tai bịt mắt trước những lời ấy. Chúa Giêsu đã cảnh tỉnh ông khi đưa tấm bánh cho ông. Chúng ta cũng được hạnh phúc đó khi chúng ta rước Chúa vào lòng. Lúc nào chúng ta cũng nói yêu Chúa, muốn thông phần với Chúa; thế nhưng chúng ta có thực hành điều đó chưa, hay chúng ta đã dùng hành động mà bán Chúa?
Lạy Chúa, xin mở rộng tâm hồn chúng con, để chúng con cảm nhận tình thương của Chúa và hoán cải tâm hồn mỗi ngày, để chúng con sống xứng đáng với tình thương của Chúa hơn.
Têrêsa Mai An
Gp. Mỹ Tho
Suy niệm
Tin Mừng hôm nay thuật lại cho chúng ta về những lời nhắc nhở của Chúa Giêsu trước những tính toán phản bội của Giuđa. Người ta đưa ra nhiều lý do dẫn đến hành động phản bội của Giuđa:
– Có thể do lòng tham tiền và tính bần tiện mà ông đã bán đứng Chúa. Bởi vì, khi Chúa Giêsu và các môn đệ ở Bêtania, cô Maria lấy một cân dầu thơm cam tùng nguyên chất và quý giá xức chân Đức Giêsu,cả nhà sực mùi thơm,lúc đó Giuđa đã phản ứng và nói: “Sao lại không bán dầu thơm đó lấy ba trăm quan tiền mà cho người nghèo?” (Ga 12, 5). Thánh Gioan cho biết: “Y nói thế, không phải vì lo cho người nghèo, nhưng vì y là một tên ăn cắp, y giữ túi tiền và thường lấy cho mình những gì người ta bỏ vào quỹ chung” (Ga 12,6).
– Có thể do lòng căm ghét thúc đẩy ông tìm cách hạ sát con người mà ông đã đặt quá nhiều hy vọng. Thật vậy, Giuđa đã chứng kiến quyền năng phi thường nơi Chúa Giêsu. Vì thế, ông xem Chúa Giêsu như là một lãnh tụ từ trời sai xuống để lãnh đạo một cuộc nổi dậy lớn lao. Nhưng rồi ông lại thấy Chúa Giêsu cố tình đi theo hướng của thập giá, không phải là hướng ông mong muốn. Từ đó lòng nhiệt thành của ông chuyển hướng thành nỗi căm ghét. Ông đã căm ghét vì Chúa Giêsu là con người không như ông mong muốn.
– Cũng có thể do Guiđa không hề có ý định làm cho Chúa chết. Giuđa đã nhận ra Chúa Giêsu là một lãnh tụ từ trời đến. Ông muốn thúc đẩy Chúa Giêsu thực hiện cuộc nổi dậy sớm. Vì thế, ông nộp Chúa Giêsu để buộc Người phải ra tay hành động.
Nhưng cho dù xuất phát từ lý do nào, chúng ta cũng thấy nơi Giuđa một sự sa ngã đầy tính toán. Tin Mừng theo thánh Matthêu thuật lại: “Bấy giờ, một người trong nhóm Mười Hai tên là Giuđa Ítcariốt, đi gặp các thượng tế mà nói: ‘Tôi nộp ông ấy cho quý vị, thì quý vị muốn cho tôi bao nhiêu’. Họ quyết định cho hắn ba mươi đồng bạc. Từ lúc đó, hắn cố tìm dịp thuận tiện để nộp Đức Giêsu” (Mt 26,14-16). Còn theo Tin Mừng thánh Luca: “Bấy giờ Giuđa Ítcariốt, một người trong nhóm Mười Hai, đi nói chuyện với các thượng tế và lãnh binh đền thờ về cách thức nộp Người cho họ” (Lc 22,3-4).
Nếu nhìn một cách cẩn thận, chúng ta thấy nằm sâu dưới những tính toán của Giuđa là việc ông không chấp nhận chương trình của Chúa Giêsu. Ông muốn Chúa đi theo sự tính toán của ông. Chính vì thế, lời nhắc nhở của Chúa Giêsu về sự phản bội của Giuđa không làm cho ông thay đổi những tính toán mà ông cho là tốt nhất và Chúa Giêsu phải làm theo.
Lạy Chúa, trong Tuần Thánh này, xin cho chúng con nhận ra rằng, lúc chúng con chọn làm theo ý mình thay vì ý Chúa cũng là lúc chúng con chọn lấy bất hạnh cho mình. Chúng con chỉ thật sự hạnh phúc khi làm theo ý Chúa. Amen.
Nguồn: GKGĐ – Gp. Phú Cường