21.01.2019 – Thứ hai tuần II Thường niên
Chàng rể còn ở với họ
PHÚC ÂM: Mc 2, 18-22
“Tân lang còn ở với họ”.
Khi ấy, môn đồ của Gioan và các người biệt phái ăn chay, họ đến nói với Chúa Giêsu rằng: “Tại sao môn đồ của Gioan và các người biệt phái ăn chay, còn môn đồ Ngài lại không ăn chay?” Chúa Giêsu nói với họ: “Các khách dự tiệc cưới có thể ăn chay khi tân lang còn ở với họ không? Bao lâu tân lang còn ở với họ, thì họ không thể ăn chay được. Nhưng sẽ đến ngày tân lang bị đem đi, bấy giờ họ sẽ ăn chay. Không ai lấy vải mới mà vá áo cũ, chẳng vậy, miếng vải vá sẽ rút lại mà kéo áo cũ, và chỗ rách lại tệ hơn. Cũng không ai đổ rượu mới vào bầu da cũ, chẳng vậy, rượu sẽ làm vỡ bầu da, và rượu đổ, bầu da hư. Nhưng rượu mới phải để trong bầu da mới”.
Suy niệm:
Một trong những nét khác biệt giữa Gioan Tẩy Giả với Đức Giêsu
là sự khắc khổ nhiệm nhặt.
Gioan được coi là người “không ăn bánh, không uống rượu” (Lc 7, 33).
còn Đức Giêsu bị mang tiếng là “tay ăn nhậu” với quân thu thuế (Lc 7, 34).
Chúng ta đã từng thấy ngài ăn tại nhà ông Lêvi hay ông Dakêu.
Các người Pharisêu cũng là những người thích ăn chay nhiều lần trong tuần,
dù ngày ăn chay chính thức hàng năm của đạo Do-thái chỉ là ngày lễ Xá tội.
Như thế có sự khác biệt khá rõ giữa môn đệ của Đức Giêsu
với môn đệ của Gioan Tẩy Giả và môn đệ của người Pharisêu.
Một bên có vẻ thoáng và thoải mái, một bên thì khắc khổ nhiệm nhặt.
“Tại sao môn đệ của ông lại không ăn chay ?”
Có người đã dám hỏi thẳng Đức Giêsu như thế.
Ngài đã trả lời bằng một cách dùng một hình ảnh dễ hiểu và đầy ý nghĩa.
Vào thời Đức Giêsu, tại Paléttin, cũng như tại nhiều vùng quê ngày nay,
đám cưới là một biến cố mừng vui có tính làng xã.
Chẳng thể nào hiểu được chuyện một người đi ăn cưới
với khuôn mặt buồn của kẻ đang ăn chay.
“Chẳng lẽ khách dự tiệc cưới lại có thể ăn chay,
khi chàng rể còn ở với họ”
Đức Giêsu tự ví mình với chàng rể, còn môn đệ là khách dự tiệc cưới.
Bầu khí trong nhóm môn đệ của ngài là bầu khí vui tươi của một lễ thành hôn
bởi lẽ thời đại thiên sai đã đến rồi.
Đức Giêsu, Đấng Mêsia dân Ítraen mong đợi từ lâu, nay có mặt.
Ngài là chàng rể kết duyên với cô dâu là dân tộc Ítraen của ngài.
Đức Giêsu đã làm trọn điều các ngôn sứ nói trong Cựu Ước
về việc Thiên Chúa lập hôn ước với dân của Người (Hs 2, 21-22; Is 62, 4-5).
“Nhưng khi tới ngày chàng rể bị đem đi khỏi họ, bấy giờ họ mới ăn chay.”
Sau khi Đức Giêsu chịu cái chết dữ dằn, được phục sinh và lên trời,
Giáo hội bước vào một giai đoạn mới, giai đoạn chờ đợi ngài quang lâm.
Trong giai đoạn này, khi Chúa Giêsu vừa vắng mặt, vừa hiện diện,
Các Kitô hữu ăn chay, vác thánh giá theo Chúa Giêsu,
dù họ vẫn luôn sống trong niềm vui, bởi tin vào Đấng đã phục sinh vinh hiển.
Cầu nguyện :
Lạy Chúa Giêsu,
các sách Tin Mừng chẳng khi nào nói Chúa cười,
nhưng chúng con tin Chúa vẫn cười
khi thấy các trẻ em quấn quýt bên Chúa.
Chúa vẫn cười khi hồn nhiên ăn uống với các tội nhân.
Chúa đã cố giấu nụ cười trước hai môn đệ Emmau
khi Chúa giả vờ muốn đi xa hơn nữa.
Nụ cười của Chúa đi đôi với Tin Mừng Chúa giảng.
Nụ cười ấy hòa với niềm vui
của người được lành bệnh.
Lạy Chúa Giêsu,
có những niềm vui
Chúa muốn trao cho chúng con hôm nay,
có sự bình an sâu lắng Chúa muốn để lại.
Xin dạy chúng con biết tươi cười,
cả khi cuộc đời chẳng mỉm cười với chúng con.
Xin cho chúng con biết mến yêu cuộc sống,
dù không phải tất cả đều màu hồng.
Chúng con luôn có lý do để lo âu và chán nản,
nhưng xin đừng để nụ cười tắt trên môi chúng con.
Ước gì chúng con cảm thấy hạnh phúc,
vì biết mình được Thiên Chúa yêu thương
và được sai đi thông truyền tình thương ấy. Amen.
Lm. Ant. Nguyễn Cao Siêu SJ.
Lời Chúa:
Rượu mới, bầu cũng phải mới.” (Mc 2,22)
Câu chuyện minh họa:
Nhờ bỏ ăn trưa mà nhà kinh tế học WALTER WILLIAMS tìm ra được một trong những bí quyết thành công. Ông đã kể lại như sau:
“Năm 13 tuổi, tôi đúng là một đứa trẻ lang thang, lêu lổng. Mẹ tôi phải đi nấu nướng thuê để nuôi chúng tôi, và tôi thường đến xin thêm tiền bà để ăn trưa, vì bao nhiêu tiền dành cho việc ăn uống ở trường, tôi đã xài hết sạch.
Một hôm, mẹ tôi bảo:
– Con tiêu sạch tiền trong lúc con cũng hiểu rằng phải dành tiền để ăn trưa.
Và bà không cho tôi một xu nào. Nghĩ mẹ mình là một người tàn ác nhất đời, tôi bỏ luôn bữa ăn trưa trong tuần. Nhưng từ đó, tôi không còn dám xài chi vào tiền ăn nữa. Đó là bước đầu mà tôi đã sống như một con người thực sự văn minh, tức là con người ý thức được trách nhiệm của mình.
Thật ra mẹ tôi đâu phải là người tàn ác. Bây giờ tôi mới hiểu được mẹ tôi đã đau lòng thế nào biết tôi nhịn đói. Nhưng nếu các bậc cha mẹ không đủ can đảm để bắt buộc con cái mình phải gánh chịu hậu quả về những sự vô trách nhiệm của bản thân chúng nó, thì làm sao họ có thể dậy dỗ cho con cái họ biết sống nên người?”
Suy niệm:
Rượu mới và bầu da mới mà Chúa muốn nói đến là cuộc canh tân nơi mỗi người. Canh tân cho phù hợp với cách sống, với cuộc sống và với con người thời đại. Nhà kinh tế học Walter Williams đã nhận ra giá trị của đồng tiền và thay đổi lối sống, để ông lấy đó làm kinh nghiệm cho bản thân.
Rượu mới của người Kitô hữu là cuộc canh tân liên lỷ, canh tân để thuộc về Chúa, “mặc lấy Chúa Kitô” để trở nên giống Người, và Thiên Chúa sẽ ở cùng người ấy, và Người sẽ ban cho người ấy những ơn lành để làm được mọi việc mà Thiên Chúa giao cho. Trong sự thinh lặng của tâm hồn, chúng ta xét xem mình đã mặc lấy Chúa Kitô chưa, hay chúng ta còn khép kín cánh cửa tâm hồn để cho những tăm tối của sự thù ghét, ganh tị, ích kỷ… lấn chiếm tâm hồn? Chúng ta có dám thay đổi cách sống, cách nghĩ cho phù hợp với tin mừng của Chúa chưa hay còn chai lì trong tội lỗi và những cám dỗ?
Lạy Chúa, sống theo sự đòi hỏi của Tin mừng thật không dễ chút nào, nhưng với sự thúc đẩy của Thánh Thần, chúng con sẽ được ánh sáng Chúa hướng dẫn và trở nên con người mới. Xin Chúa cho chúng con biết mở lòng ra trước sự hướng dẫn của Thánh Thần để Người thanh luyện chúng con mỗi người nên xứng đáng với chức vị làm con Chúa.
Têrêsa Mai An
Gp. Mỹ Tho