Chúa Nhật 18 Thường Niên
Lc 12, 13-21
KHO LẪM TÌNH THƯƠNG
Năm 1906, nhà văn Mỹ Jack London đã viết một truyện ngắn rất nổi tiếng mang tựa đề Tình Yêu Cuộc Sống. Cuốn sách được nhiều người ưa thích và được ông V.I Lênin coi như “cuốn sách gối đầu giường” của mình.
Nhân vật chính trong câu chuyện là một chàng trai đi đào vàng ở vùng Alaska lạnh giá. Anh đã đào được một túi vàng lớn. Nhưng trên đường về anh rơi vào một hoàn cảnh bi đát : phải chiến đấu sống còn với thiên nhiên khắc nghiệt, nhất là phải chống chọi với cái đói giữa một hoang mạc bao la. Với một chân bị thương và khẩu súng hết đạn, anh phải vượt qua một chặng đương dài với cái đói khủng khiếp. Khi đã kiệt sức, anh đành phải đổ dần túi vàng ở dọc đường cho nhẹ bớt để tiếp tục lê bước đi tìm sự sống.
Cuối cùng, anh gục ngã bất tỉnh và được một đoàn thám hiểm cứu sống. Nhưng diều đáng nói là sau khi bình phục, anh ta bị khủng hoảng tinh thần như người mất trí : lúc nào anh ta cũng lo sợ bị đói, vì thế anh ta ăn rất nhiều và người ta phát hiện ra anh ta giấu nhiều miếng bánh bích quy trong nệm giường và mọi ngóc ngách trong căn phòng của mình. Anh ta dự trữ thức ăn để đề phòng những cơn đói có thể xảy đến !
Có một thời người ta sợ “nạn nhân mãn” bùng nổ, nghĩa là khi dân số thế giới tăng cao, lương thực sẽ không đủ để cung ứng cho nhân loại. Người ta đã nghĩ đến chuyện khai thác kho lương thực vô tận trong lòng đại dương để nuôi sống con người. Thực ra, dự phòng cho tương lai là một việc rất đáng làm. Người ta ca ngợi những người biết tiết kiệm trong hiện tại để xây dựng tương la, nhưng lại chê trách những kẻ tham lam chỉ biết lo làm giàu mà chối bỏ những giá trị tinh thần cao quý. Họ là những người chỉ biết tích trữ thật nhiều của cải vật chất mà “kho lẫm tâm hồn” lại trống rỗng. Vì thế, hôm nay Chúa Giêsu đã dạy: “Các con hãy giữ mình tránh mọi thứ tham lam vì chẳng phải sung túc mà đời sống được của cải bảo đảm cho đâu”. Chúa Giêsu đã hướng khát vọng của con người lên đến giá trị vĩnh cửu qua dụ ngôn “Người Phú Hộ Xây Kho Lẫm” trong bài Tin Mừng hôm nay.
Người Phú hộ khờ dại
Sau những vụ mùa thành công, ông phú hộ lo lắng tìm chỗ tích trữ hoa màu của mình vì những kho lẫm cũ không còn đủ sức chứa nữa. Ông phá bỏ những kho lẫm cũ và xây những kho mới lớn hơn rồi bỏ tất cả hoa màu, của cải vào đó. Trước đây, hoa màu của cải ít, ông không quan tâm đến những tên trộm, nhưng khi có nhiều tài sản hơn, ông lo lắng bị mất cắp nên xây những nhà kho chắc chắn hơn, khoá lại thật kỹ lưỡng để đề phòng kẻ trộm. Khi nhà kho đã được khóa chặt trong sự an toàn, ông phú hộ mới an tâm trước một tương lai an nhàn sung sướng. Kho lẫm chất đầy của cải cho phép ông sống thoải mái trong nhiều năm, không phải làm lụng cực khổ nữa. Những cái kho lớn là sự bảo đảm chắc chắn nhất cho ông nghỉ ngơi ăn uống vui chơi. Trước đây, lúc còn nghèo khổ, ông cần đến ơn trên phù hộ và bạn bè giúp đỡ, bây giờ ông chẳng cần đến ai và cũng không muốn ai làm phiền đến mình. Tâm hồn ông đóng chặt như cánh cửa nhà kho. Nếu có mở ra thì chỉ để đổ thêm thóc lúa hoa màu vào chứ không phải để “xuất kho” chia sẻ cho người khác. Kho lẫm càng đầy lên thì tâm hồn ông càng nghèo đi. Ông càng giàu có lại càng cô đơn và khép kín tâm hồn. Ông phú hộ tưởng mình đã tính toán thật khôn ngoan, nhưng có một điều ông không nghĩ tới : cái chết đến bất ngờ giữa đêm khuya ! Thế là ông mất tất cả, trở thành kẻ khờ dại vì đã bám víu vào sự phù vân hư ảo. Đúng như lời sách Giảng Viên nói : “Hư không trên các sự hư không và mọi sự đều hư không”.
Những Người Phú Hộ khôn ngoan
Thiên Chúa đã trở nên nghèo khó để chúng ta trở nên giàu có. Vì thế, tiền bạc, của cải và sự giàu sang chính là ân huệ Chúa ban cho chúng ta, là dấu chỉ lòng quảng đại của Ngài. Chúng ta có quyền được trở nên giàu có và hạnh phúc, nhưng điều quan trọng là chúng ta phải trở thành những “người phú hộ khôn ngoan” ở đời này.
Trước hết, chúng ta đừng coi tiền bạc của cải như cùng đích đời mình, nhưng hãy coi chúng như phương tiện giúp chúng ta nên thánh và thực thi tình bác ái. Tiền bạc có thể trở thành sợi dây trói buộc chúng ta không cho chúng ta vươn lên, nhưng cũng chính là sợi dây liên kết mọi người trong yêu thương. Của cải có thể là một mãnh lực đè bẹp chúng ta, nhưng cũng là động lực thúc đẩy chúng ta thăng tiến.
Thiên Chúa chỉ có thể đổ tràn đầy ân huệ của Ngài vào những tâm hồn biết trở nên trống rỗng vì anh em mình. Nếu tâm hồn chúng ta chỉ là “nhà kho” hay “két sắt” khóa chặt, chúng ta sẽ không nhận được tình thương Thiên Chúa trao ban. Của cải chân thật không phải là những cái người ta có, nhưng là những cái người ta cho đi. Chỉ khi nào ta mở rộng cánh cửa “kho lẫm” lòng mình, chúng ta mới là những người giàu có và hạnh phúc, vì “cho thì có phúc hơn là nhận” (Cv 20, 35).
Trong danh sách những người giàu nhất hành tinh mới được tạp chí Forbes công bố, lần thứ mười liên tiếp, nhà tỉ phú Bill Gates, ông chủ của công ty Microsoft lừng danh vẫn là người dẫn đầu. Tài sản của ông hiện nay trị giá hơn 46 tỉ đôla.
Hình ảnh của nhà doanh nghiệp Bill Gates sáng rực hào quang khiến cho nhiều lúc người ta quên rằng còn có một Bill Gates của tình nhân ái, của lòng cao thượng, của niềm trắc ẩn trước bao mảnh đời bất hạnh.
Ông đã lập ra Quỹ Bill Gates chuyên thực hiện những dự án nhân đạo trên khắp thế giới. Ông đã ký những ngân phiếu trị giá hàng tỉ đôla và tạo một Quỹ Nhân Đạo hơn 25 tỉ đôla cho những chương trình nhân ái toàn cầu.
Ông Bill Gates quả thật là “người phú hộ khôn ngoan” vì đã biết bỏ vốn đầu tư vào tình thương và sự vĩnh cửu. Ông biết mở kho lẫm lòng mình cho những người đau khổ nên ông trở thành người giàu có về tiền bạc, nhưng cũng là người giàu có về lòng nhân ái.
Hôm nay, đáp lại lời mời gọi của thánh Phaolô trong thư gửi tín hữu Côlôsê : “Anh em hãy tìm kiếm những sự trên trời”, chúng ta hãy biết tích trữ của cải thiêng liêng là những việc tốt lành chúng ta làm cho tha nhân để trở nên giàu có trước mặt Thiên Chúa. Như giếng nước càng múc, mạch nước càng tuôn trào và càng trong mát, nếu không được múc đi, giếng chỉ là hố nước tù đọng và dần dần cạn khô. Cũng vậy, tâm hồn chúng ta càng cho đi, càng trở nên phong phú và tinh ròng.
Trích Logos năm C