KINH LẠY CHA
( Lc 11, 1-13)
Vào cuối thập niên 80, tại Rumani, một trận động đất lớn đã xảy ra làm hơn 10 ngàn người chết. Ngay sau trận động đất, một người cha đã chạy đến nhà trường để tìm đứa con trai nhỏ.
Ngôi trường nhiều tầng đã đổ sập, nhưng người cha cố đào bới trong đống gạch vụn để tìm con. Những người cứu hộ và cảnh sát bảo ông ta hãy về nhà và đừng đào bới nữa vì rất nguy hiểm. Nhưng ông ta không nghe cứ tiếp tục đào bới.
Ông đào bới trong suốt 12 tiếng đồng hồ cũng chẳng thấy tăm hơi người con đâu. Ông vừa đào vừa nghĩ : “Mình đã hứa thì phải thực hiện lời hứa, nếu nó còn sống trong đống gạch này thì sao ?”
Nghĩ thế rồi, ông lại tiếp tục đào xới, 24 rồi 48 tiếng đồng hồ trôi qua… ông chợt nghe một tiếng động. Ông gọi tên người con và ông nghe thấy tiếng kêu nhỏ từ xa vọng lại : “Ba ơi”. Nước mắt ông trào ra và ông hăng hái đào tiếp đến tận phòng học của đứa con.
Thằng bé còn sống cùng với 20 đứa trẻ khác trong một góc phòng chưa bị sập. Nó ôm chầm lấy người cha và nói : “Con đã bảo với các bạn của con rồi : ba tôi đã nói dù thế nào ba cũng đến đón tôi. Các bạn cứ yên tâm, chắc chắn ba tôi sẽ đến”.
Tiếng kêu “Ba ơi” của đứa bé nghe như âm vang lời Kinh Lạy Cha chúng ta đọc hằng ngày : “Lạy Cha chúng con ở trên trời…”
Kinh Lạy Cha, lời kinh đẹp nhất
Khi các môn đệ xin Chúa Giêsu dạy cầu nguyện, Chúa đã dạy các ông cầu nguyện bằng Kinh Lạy Cha. Kinh Lạy Cha là lời kinh đẹp nhất vì đó là lời kinh xuất phát từ chính trái tim Chúa Giêsu, một trái tim luôn hướng về Chúa Cha với tiếng gọi thân thương và tha thiết : “Abba ! Cha ơi!”.
Chúa Giêsu cầu nguyện với Chúa Cha ở bất cứ nơi đâu và bất cứ khi nào. Ngài tìm đến nơi thanh vắng để cầu nguyện sau mỗi lần đi rao giảng Tin Mừng. Ngài cầu nguyện trước khi tuyển chọn 12 Tông đồ. Ngài cầu nguyện trước khi chữa các bệnh nhân, trước khi làm phép lạ hóa bánh ra nhiều. Ngài cầu nguyện trước khi từ giã các Tông đồ để đi vào cuộc tử nạn. Ngài cầu nguyện với giọt mồ hôi máu đổ ra trong Vườn Cây Dầu. Ngài cầu nguyện ngay cả khi hấp hối với thân xác trần truồng trên thập giá “Lạy Cha, xin tha cho họ vì họ không biết việc họ làm”.
Nhưng có điều lạ là Chúa Giêsu không cầu nguyện cho mình mà cầu nguyện cho người khác : cầu nguyện cho các môn đệ, cầu nguyện cho người lành và kẻ dữ, cầu nguyện cho cả những kẻ đã hành hạ và giết chết mình.
Chúa Giêsu là lời kinh tuyệt hảo về Chúa Cha nhân từ
Cuộc đời và con người Chúa Giêsu chính là Kinh Lạy Cha dành cho mọi người. Ngài đã thể hiện từng lời kinh tuyệt diệu trong đời sống. Cả cuộc đời Chúa đã phản ánh dung mạo của “Cha trên trời” tốt lành cho mọi người, làm cho danh Cha cả sáng.
Chúa Giêsu là hiện thân của “Nước Cha trị đến”. Nơi Ngài tỏa sáng mầu nhiệm “Nước Trời” và chính Ngài là “Nước Thiên Chúa” đã đến giữa nhân loại.
Chúa Giêsu cũng làm cho ý định cứu rỗi của Chúa Cha được hiện thực nơi trần gian. Và Ngài luôn thể hiện “Ý Cha” trong suốt cuộc đời tại thế.
Chúa Giêsu đã mạc khải cho dân Do thái Ngài là Bánh Hằng Sống từ trời ban xuống. Trong mầu nhiệm Thánh Thể, Chúa Giêsu đã trở nên “lương thực hàng ngày” cho nhân loại. Ngài trở thành tấm Bánh thơm ngon cho một thế giới đang đói khát tình thương.
Chúa Giêsu trở thành lời “tha nợ” của Chúa Cha đầy lòng xót thương cho những người tội lỗi. Chúa Giêsu đã gánh lấy “món nợ tội lỗi” của cả nhân loại để đem ơn tha tội đến cho loài người.
Sống Kinh Lạy Cha
Nhà bác học đại tài Ampère với những nghiên cứu về điện tử học về nam châm điện đã đem lại biết bao lợi ích cho nền văn minh nhân loại. Thế nhưng ông không cho đó là vĩ đại, ông nói : “Chúng ta chỉ vĩ đại khi chúng ta cầu nguyện mà thôi”.
Quả thật, cầu nguyện là hơi thở của người tín hữu. Cầu nguyện là đôi cánh nâng tâm hồn chúng ta lên với Chúa. Vì thế, cầu nguyện bằng Kinh Lạy Cha giúp chúng ta gặp gỡ Cha trên trời và nhận ra chúng ta là anh chị em với nhau, biết yêu thương và “tha nợ” cho nhau.
Cầu nguyện bằng Kinh Lạy Cha là sống tâm tình của Chúa Giêsu, là cùng chung nhịp đập con tim với Chúa Giêsu, là cùng chung hơi thở với Ngài. Vì thế, sống Kinh Lạy Cha là chúng ta cùng với Chúa Giêsu bẻ tấm bánh lương thực hằng ngày cho anh em, cùng với Chúa Giêsu lên đường loan báo Tin Mừng cho Nước Cha trị đến.
Người Cha Tốt Lành
Chúa dạy :“Hãy xin thì sẽ được, hãy tìm sẽ gặp, hãy gõ cửa sẽ mở cho”. Nhưng dường như có những lúc chúng ta cầu xin những điều tốt đẹp mà Chúa không nhận lời. Tại sao thế ?
Thiên Chúa luôn luôn là Người Cha Tốt Lành. Nếu con cái xin chúng ta chiếc bánh, lẽ nào chúng ta cho nó hòn đá ? Vậy, Thiên Chúa còn là Người Cha Tốt Lành hơn chúng ta nhiều. Người sẽ cho chúng ta những điều tốt nhất theo lòng nhân hậu của một Người Cha. Nếu Người không ban điều chúng ta cầu xin, vì có thể đó là điều không ích lợi cho ta. Cũng có thể Người sẽ ban cho chúng ta một điều tốt hơn vào lúc khác. Vì thế, chúng ta hãy biết kiên nhẫn khi cầu nguyện. Chúa bắt chúng ta đứng chờ đợi trong khi gõ vào cánh cửa tình thương của Người vì Người muốn rèn luyện niềm tin của chúng ta.
Kinh Lạy Cha là bậc thang đưa ta lên tới Thiên Chúa, nhưng cũng còn là nhịp cầu dẫn ta đến với anh chị em. Qua Kinh Lạy Cha, chúng ta gặp gỡ tha nhân với tấm lòng nhân hậu và sự tha thứ. Thiên Chúa không thể tuôn đổ ân huệ vào một tâm hồn đầy ứ hận thù ghen ghét. Người cũng không thể ban ơn cho những đôi tay nắm chặt với những tham lam ích kỷ. Thiên Chúa thích ban ơn cho những tấm lòng quảng đại và đôi tay biết cho đi. Qua Kinh Lạy Cha, chúng ta còn cầu nguyện cho những anh chị em đang sống xa lìa tình thương của Chúa.
Ông Abraham (trong bài đọc I trích sách Sáng Thế) đã cầu khẩn tình thương Thiên Chúa tha thứ cho thành Sôđôma và Gômôra tội lỗi. Đó là gương mẫu cho chúng ta, để chúng ta cũng biết cầu nguyện cho mọi người, nhất là những người đang quay lưng lại với Thiên Chúa. Cầu nguyện là món quà quý giá chúng ta có thể trao tặng cho những anh chị em đang rời bỏ tình thương của Chúa.
Có một cậu bé đang chơi nơi đống cát trước sân nhà. Khi đào một đường hầm trong đống cát, cậu bé đụng phải một tảng đá lớn. Cậu bé tìm cách đẩy hòn đá ra khỏi đống cát, cố hết sức nhưng vẫn vô ích. Hòn đá không nhúc nhích. Cậu bé đành ngồi khóc. Ông bố ngồi trong nhà theo dõi mọi chuyện, đi ra nói với con : “Tại sao con không dùng hết cách để di chuyển hòn đá ?”. Cậu bé trả lời : “Con đã dùng hết cách rồi nhưng không được !” Ông bố nhẹ nhàng đáp : “Còn một cách nữa mà con không dùng tới : con chưa nhờ bố giúp !”. Nói rồi ông bố nhấc hòn đá lên mang đi nơi khác.
“Tảng đá cuộc đời” đang đè nặng lên chúng ta ? Đang cản lối chúng ta ? Chúng ta đang cố gắng vượt qua. Nhưng những khi đuối sức, chúng ta hãy nhớ rằng : chúng ta còn có một Người Cha Tốt Lành trên trời sẵn sàng nâng đỡ chúng ta. Người sẽ ban cho chúng ta những điều tốt nhất của tấm lòng một Người Cha.
Trích Logos năm C